Bắt Đầu Tại Trong Phòng Trọ Nhặt Được Một Trăm Triệu

Chương 21: Vô hình chứa sát khí

Chương 21: Vô hình chứa sát khí

Sở mập mạp thấy thế, hỏi: "Phong ca, hôm nay anh định dọn đi rồi à?"

"Ừm." Diệp Phong gật đầu.

"Muốn tôi với lão Mã giúp anh không?"

"Không cần, tôi đã gọi công ty dọn nhà rồi." Diệp Phong lắc đầu.

"Nguyên lai cái xe tải dưới lầu là anh gọi đến à?"

"Ừm."

"Thổ hào a!" Sở mập mạp thốt lên.

Tuy nói thuê công ty dọn nhà cũng không đắt, nhưng xe lớn như vậy, nhiều người giúp vận chuyển thế kia, ít nhất cũng phải cả ngàn mấy trăm! Đủ cho sinh hoạt phí của sinh viên bình thường cả tháng!

Diệp Phong cười cười, không trả lời.

Sở mập mạp cũng không để ý, chỉ bắt đầu giúp Diệp Phong thu dọn đồ đạc.

Mã Hồng Phi cũng đến giúp.

Ba người vừa thu dọn vừa tán gẫu.

Nói chuyện một lúc, liền nói đến buổi hòa nhạc của Hạ Thu.

Nói đến đây, Sở mập mạp tỏ ra khá kích động: "Phong ca, lão Mã, hai anh có biết bây giờ vé xem hòa nhạc của Hạ Thu đắt đến mức nào không?"

Diệp Phong lắc đầu, Mã Hồng Phi hỏi: "Đắt thế nào?"

"Loại vé thường cuối cùng cũng bán được gần cả ngàn!" Sở mập mạp trợn mắt há hốc mồm.

Vé xem hòa nhạc của Hạ Thu chia làm ba loại: vé thường, vé VIP và phòng riêng.

Vé thường lại chia theo vị trí xa gần sân khấu thành hạng nhất, hạng nhì, hạng ba và hạng cuối.

Vé hạng cuối xa sân khấu nhất, cũng rẻ nhất, giá gốc trên Website Games là năm trăm, không ngờ đến tay các "cò vé", lại bị đẩy lên gần cả ngàn.

"Đắt thật đấy!" Diệp Phong nghĩ thầm.

Mã Hồng Phi cũng bị giá tiền này làm cho sửng sốt: "Đắt thế, chắc không ai mua đâu nhỉ?"

"Anh sai rồi lão Mã, muốn mua nhiều người lắm, hơn nữa cái này đã là rẻ rồi, vé hạng nhất thông thường bây giờ đã ba nghìn rồi…."

"Còn mấy hàng ghế VIP phía trước, không có một vạn, căn bản không mua được."

"Trời đất ơi!" Mã Hồng Phi không nhịn được mà giật mình.

Anh không phải fan cuồng, nên không hiểu nổi suy nghĩ của những fan cuồng đó, tiêu nhiều tiền như vậy chỉ để xem người ta hát vài bài, đáng không?

Thấy thế, Sở mập mạp nháy mắt: "Anh bị dọa thế thôi, vì anh chưa biết giá phòng riêng hạng kim cương."

"Đắt thế nào?"

"Nghe nói, có người trả cả mười vạn để mua."

"Ôi…" Mã Hồng Phi không khỏi hít một hơi lạnh.

Mười vạn, đủ tiền đặt cọc mua một căn hộ ở thành phố Trung Hải rồi, fan cuồng đúng là… quá điên rồi!

Sở mập mạp cười hắc hắc: "Nhưng mà thẻ kim cương không bán công khai, với ta chẳng liên quan gì, hay là nói chuyện trong trường học đi."

"Tao nghe nói có nữ sinh sẵn sàng dùng một đêm hẹn hò để đổi lấy một vé vào cửa hạng phổ thông, chậc chậc..."

Nói rồi, nụ cười của Sở mập mạp trở nên tế nhị hơn.

Mã Hồng Phi nghe vậy, không khỏi lắc đầu, hiển nhiên hắn rất không hiểu suy nghĩ của những nữ sinh đó.

Diệp Phong cũng cảm thấy tam quan mình có chút sụp đổ.

Một vé hạng phổ thông thôi mà cũng có thể tìm được bạn gái, vậy thì tấm thẻ kim cương trong tay hắn, chẳng phải sẽ khiến vô số cô gái vây quanh?

Tuy nhiên, sau khi được chứng kiến dung nhan tuyệt thế của Hạ Thu, những cô gái trong trường hắn đã chẳng còn để tâm tới nữa.

Thấy Sở mập mạp rất háo hức về buổi hòa nhạc, hắn liền hỏi: "Mập mạp, mi cũng muốn đi xem hòa nhạc à?"

"Đương nhiên rồi!" Sở mập mạp liên tục gật đầu.

Không chỉ hắn, hầu như chẳng ai trong trường không muốn đi.

Chỉ là, nhiều người không giành được vé, cũng không muốn mua vé giá cao từ những kẻ đầu cơ, nên chỉ đành tưởng tượng thôi.

Diệp Phong khẽ cười, gật đầu: "Được, mai tao dẫn mi đi."

Nghe vậy, Sở mập mạp và Mã Hồng Phi đều sửng sốt.

Hai người đều nhìn Diệp Phong với ánh mắt khó tin.

Một lát sau, Sở mập mạp lấy lại bình tĩnh trước, vội vàng hỏi: "Phong ca, anh giành được vé à? Hạng mấy?"

Diệp Phong không trả lời, chỉ đặt một tấm thẻ đen lên bàn.

Sở mập mạp nhìn kỹ, lập tức trợn mắt: "Trời ơi trời ơi... Cái này... đây là thẻ kim cương!"

Nghe vậy, Mã Hồng Phi lập tức như thấy ma.

"Mập mạp, mi không nhìn nhầm chứ?" Mập mạp không phải mới nói thẻ kim cương giá hơn mười vạn, lại không bán công khai sao, sao Diệp Phong lại có?

Sở mập mạp vội vàng lắc đầu: "Không sai, đây là thẻ kim cương!"

Hắn mỗi ngày đều vào trang web đó săn vé, các loại vé đã thuộc làu, chắc chắn không nhầm.

Rồi hắn vội nhìn Diệp Phong: "Phong ca, anh lấy đâu ra tấm thẻ này?"

"Mi đoán xem."

"..." Sở mập mạp giật giật khóe miệng, hắn đoán kiểu gì được?

Tuy nhiên, hắn cũng không suy nghĩ nhiều, khi đã kịp phản ứng liền vội vàng cảm ơn: "Đại ân đại đức không thể nào báo đáp, chỉ có..."

Diệp Phong liếc hắn một cái để hắn tự hiểu.

Sở mập mạp hiểu ý, cười hắc hắc rồi nhìn sang Mã Hồng Phi: "Lão Mã, mi đi không?"

Mã Hồng Phi cười khổ lắc đầu: "Cảm ơn Phong ca, tôi không đi được."

Hoàn cảnh gia đình hắn không tốt, phải làm thêm kiếm tiền học phí và sinh hoạt phí, đi chơi với hắn quá xa xỉ.

Diệp Phong hiểu hoàn cảnh khó khăn của Mã Hồng Phi, cũng không khuyên nữa.

... (phần tiếp theo) ...
Sở mập mạp lấy điện thoại ra chụp tấm thẻ kim cương, sau khi được Diệp Phong cho phép, liền liên tục đăng lên mấy story...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất