Bắt Đầu Thức Tỉnh Song Dị Năng Cấp S

Chương 29: Tiến hóa một phần tư

Chương 29: Tiến hóa một phần tư

"Đi ra!"

Trịnh Lâm Minh nhún vai: "Bất quá ta có thể cảnh cáo ngươi đừng làm ẩu, hắn ta còn là tân sinh vừa mới nhập học."

"Ồ."

Thanh niên lập tức mất hứng thú. Thanh niên này chính là Lý Phụng Tiên, người mà Lăng Vi từng nhắc đến, kẻ "điên" của Đại học Ma Đô. Vì có thiên phú dị bẩm, lại sở hữu dị năng đặc biệt, cộng thêm tính cách hiếu chiến, không điên cuồng không sống, nên được gọi là người điên. Đương nhiên, trong mắt đa số sinh viên, danh xưng này mang nghĩa xấu.

Ra khỏi Địa Quật, một lão sư mặt sẹo đứng dưới tháp cao trêu ghẹo nói: "Lâm đồng học, không tệ a, sống sót rồi."

"Đúng vậy ạ." Lâm Phong đáp, "Cừu lão sư, chúng ta về thôi."

Sau khi ba người rời đi, Thù Nhạc lẩm bẩm: "Tiểu tử này, diễm phúc vô tận a."

Trong túc xá, chào hỏi Trần Mộc Dương xong, Lâm Phong lên lầu, đóng cửa phòng lại và khóa kỹ.

"Ông!"

Ngay khi Lâm Phong lấy Chân Vũ Tinh Thạch từ không gian hệ thống ra, cả căn phòng lập tức bị ngũ sắc hào quang bao phủ. Một luồng Tinh Thần Chi Lực nồng đậm tuôn trào ra. Lâm Phong nhìn xung quanh, cảm giác như mình đang lạc vào vũ trụ mênh mông vô tận.

"Vật này… sợ rằng lai lịch không nhỏ." Lâm Phong lẩm bẩm. Hắn cảm nhận được viên Chân Vũ Tinh Thạch nhỏ bé này ẩn chứa Linh Năng khủng khiếp. Ngoài ra, còn có một loại năng lượng khó tả, khiến hắn vô cùng thoải mái. Chỉ là thông tin tìm được trên mạng quá ít, ngay cả hệ thống trao đổi của Đại học Ma Đô cũng chưa từng xuất hiện loại này.

Theo hệ thống nói, Chân Vũ Tinh Thạch cần được hấp thu bằng dị năng. Dị năng nào hấp thu được thì dị năng đó sẽ tiến hóa. Suy nghĩ một hồi, Lâm Phong quyết định nâng cấp Hủy Diệt Thần Lôi trước. Hiện tại, sức công kích của Hủy Diệt Thần Lôi rất mạnh, còn khả năng tự lành thì hoàn toàn đủ dùng.

"Oanh!"

Lâm Phong triệu hồi Hủy Diệt Thần Lôi. Ngay lập tức, hào quang màu vàng kim từ lòng bàn tay hắn phóng ra, nhanh chóng bao bọc lấy Chân Vũ Tinh Thạch. Vào lúc Hủy Diệt Thần Lôi bao phủ Chân Vũ Tinh Thạch, viên đá đột nhiên vỡ vụn. Những mảnh vụn ngũ sắc và hào quang vàng kim hòa quyện vào nhau. Ngay sau đó, Lâm Phong cảm nhận được một luồng năng lượng vô danh tràn vào cơ thể.

Khi Hủy Diệt Thần Lôi tan biến, tất cả mảnh vụn đều đã đi vào cơ thể Lâm Phong. Trong mắt Lâm Phong lóe lên một tia thần quang ngũ sắc, trông thêm phần uy nghiêm và thần thánh.

Quá trình này diễn ra rất nhanh, chỉ trong vòng 2 phút.

Kí chủ: Lâm Phong
Cảnh giới: 9 Tinh Giác Tỉnh Giả
Dị năng: Hủy Diệt Thần Lôi (S), tự lành (S)
Chiến Kỹ: Liệt Không Ngũ Trảm (tiểu thành), dị năng nhập môn pháp (nhập môn)
Tiến hóa: Hủy Diệt Thần Lôi (25%)

Lâm Phong liếc nhìn bảng thông tin, hai mắt sáng rực. Hắn còn tưởng rằng một viên Chân Vũ Tinh Thạch nhỏ như vậy chỉ có thể làm tiến hóa một chút thôi, không ngờ lại đạt tới 25%.

Nói cách khác, trở lại ba viên là được rồi. Nghĩ vậy, Lâm Phong lần thứ hai triệu hồi Hủy Diệt Thần Lôi.

"Oanh!"

Tiếng nổ vang lên. Chợt, kim sắc Hồ Quang Điện lần thứ hai xuất hiện. Lâm Phong tinh tế cảm ứng, nhãn thần sáng ngời đáng sợ. Cái Hủy Diệt Thần Lôi này tuy chỉ tiến hóa một phần tư, nhưng uy lực đã tăng lên. Nếu như trước đây, Lâm Phong đối mặt với cường giả 2 Tinh Chiến Sĩ còn có chút lực bất tòng tâm, thì bây giờ hoàn toàn có thể thuấn sát chúng! Đáng sợ!

Ngoài ra, điều khiến Lâm Phong bất ngờ là tốc độ phóng thích của Hủy Diệt Thần Lôi nhanh hơn. Lâm Phong phỏng chừng, tốc độ này ít nhất cũng tăng lên một phần tư.

"Xì xì xì."

Kim sắc Hồ Quang Điện thỉnh thoảng tán phát ra từ hai mắt Lâm Phong, bắn về phía hư không, mang theo từng đợt âm bạo.

"Di, có vẻ như tiêu hao Linh Năng cũng giảm bớt!" Lâm Phong sửng sốt, rồi vội vàng thí nghiệm.

Trong phòng luyện công,

"Phanh!"

Hủy Diệt Thần Lôi trúng đích chuẩn xác.

"Tiêu hao biên độ đồng thời giảm xuống một phần tư!" Lâm Phong hưng phấn nắm chặt tay. Điều này có nghĩa là khả năng chiến đấu kéo dài của hắn lại được tăng lên.

"Chân Vũ Tinh Thạch, thứ tốt a." Lâm Phong híp mắt, nhưng vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn.

"Oanh!"

Đúng lúc đó, dưới lầu truyền đến một tiếng động lạ. Lâm Phong đi ra khỏi phòng luyện công, lập tức nghe thấy một mùi khét.

"Trần Mộc Dương?" Đi xuống lầu, Lâm Phong ngạc nhiên hỏi: "Ngươi làm gì vậy?"

Chỉ thấy bạn cùng phòng hắn, Trần Mộc Dương, cả người cháy đen, y phục đều bị nổ tung. Bất quá, ngoài Trần Mộc Dương ra, đồ đạc trong phòng không hề hấn gì.

"Khụ khụ... Xin lỗi, không có làm phiền ngươi chứ?" Trần Mộc Dương ngượng ngùng nói.

"Ngươi không sao chứ?" Lâm Phong hỏi.

"Không sao, không sao, ta đang rèn luyện dị năng." Trần Mộc Dương cười khổ nói: "Lâm Phong, ngươi đã đi qua Địa Quật rồi sao? Cảm giác thế nào?"

Đây là lần đầu tiên Trần Mộc Dương nói nhiều với Lâm Phong như vậy. Trước đây, dù ở cùng ký túc xá, cả hai chủ yếu là im lặng. Thêm vào đó, Lâm Phong thường bận rộn luyện tập, nên ít khi gặp mặt. Cho nên, hôm nay xem như là lần hai người nói chuyện nhiều nhất.

"Cũng không tệ lắm, ngươi cũng định đi à?" Lâm Phong hỏi.

"Đúng vậy, ta cảm thấy mình chuẩn bị cũng khá ổn rồi." Trần Mộc Dương hơi ngượng ngùng đáp.

"Cố lên!" Lâm Phong cười nói: "Ta đi phòng trọng lực đây."

Mới ra khỏi ký túc xá, điện thoại di động của Lâm Phong vang lên…

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất