. . . .
Bên này
Tô Thần đã rời giường sớm, quản gia Phúc bá chờ sẵn bên ngoài phòng.
Nhìn thấy Tô Thần đi ra từ sương phòng, Phúc bá tiến lên nói:
“Thiếu gia, quản sự Tống Nguyên bị người giết, mấy người Lăng phó lâu chủ đang ở trong đại sảnh chờ ngài!”
“Cái gì, Tống quản sự bị giết!”
Tô Thần giả vờ kinh ngạc hỏi.
“Đúng, thi thể Tống quản sự đã được xem xét tối hôm qua, chết trong tay một người tu hành công pháp thuộc tính hàn, đối phương ra tay bá đạo, trực tiếp đóng băng trái tim của Tống quản sự.”
Phúc bá báo tin tức mà mình nhận được cho Tô Thần.
“Trực tiếp đóng băng trái tim của Tống quản sự! Thực lực mạnh như vậy?”
Tô Thần cả kinh, biến sắc hỏi.
“Đúng vậy, người ra tay có thực lực rất mạnh, phỏng chừng ngay cả Lăng phó lâu chủ đều không phải đối thủ.”
“Thiếu gia, chúng ta đi gặp Lăng phó lâu chủ, hắn biết được nhiều tin tức hơn!”
Phúc bá nói.
Chỉ trong chốc lát Tô Thần liền tới đến đại sảnh ở ngoài.
Ở đại sảnh, không chỉ có Lăng Thiên Hà mà còn có mười bảy tên quản sự, bọn họ nhận được tin tức Tống Nguyên bị giết, toàn bộ đều theo Lăng Thiên Hà đến Tô phủ.
Lúc này bọn họ đang nói chuyện với nhau, trong lời nói đều mang theo sự lo lắng.
Thời điểm Tô Thần bước vào đại sảnh.
Mấy người tạm dừng nghị luận hướng tới Tô Thần hành lễ.
“Gặp qua lâu chủ!”
“Không cần đa lễ, chuyện Tống Nguyên ta đã biết, chuyện này không tầm thường, Lăng phó lâu chủ, Tống quản sự vẫn luôn đi theo ngươi, chuyện này toàn quyền giao cho ngươi tới điều tra, ta hy vọng trong vòng ba ngày ngươi có thể tra ra chút manh mối!”
Tô Thần ra tay phủ đầu Lăng Thiên Hà trước.
Tống Nguyên vốn do Lăng Thiên Hà đề bạt trở thành quản sự, có thể nói là người của Lăng Thiên Hà.
Hiện tại Tống Nguyên chết rồi, đương nhiên nên do Lăng Thiên Hà tới điều tra.
Lăng Thiên Hà căn bản không thể thoái thác.
Nghe Tô Thần nói.
Lăng Thiên Hà có chút ngây ngốc, hắn còn chưa nói gì thì Tô Thần đã hạ mệnh lệnh cho hắn điều tra chuyện này rồi, còn yêu cầu trong ba ngày.
“Lâu chủ yên tâm, ta sẽ mau chóng tra ra kết quả.”
Lăng Thiên Hà chỉ có thể tiếp nhận.
Trong lòng lại trầm xuống, biểu hiện của Tô Thần hôm nay làm hắn có chút kiêng kị.
Cũng dâng lên chút hoài nghi.
Biểu hiện hôm nay của Tô Thần không giống biểu hiện mấy ngày trước mặt mấy ngày trước.
Khi đó Tô Thần có chút kinh ngạc, nhưng nhiều hơn vẫn là sự sợ hãi.
Nhưng hiện giờ trên người đối phương giống như có thêm một cỗ thế.
Tối hôm qua Tô Thần lần đầu giết người.
Trước khi giết người Tô Thần có chút nghẹn khuất.
Càng nhiều hơn là sự sợ hãi đối với thế giới này.
Nhưng sau khi giết người.
Tô Thần thông suốt, hơn nữa còn có thêm lòng tin.
Khiến trên người trên người hắn không tự giác sinh ra một cỗ khí thế.
Lòng Lăng Thiên Hà trầm xuống nhưng lại không biểu hiện ra ngoài.
“Mấy vị còn có chuyện gì khác sao?”
Tô Thần ngồi ngay ngắn trên ghế dài nhìn mấy người nói.
Nghiễm nhiên chính là tư thế của lâu chủ.
Nghe Tô Thần nói, mười bảy vị quản sự phía dưới tức khắc liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đều là nhân vật lăn lộn trong giang hồ nhiều năm.
Đã cảm giác được Tô Thần không bình thường.
Cho nên bọn họ cũng không định tiếp tục nói gì?
“Không có chuyện khác sao?
Vậy các ngươi đi về trước, quản lý tốt sự vụ trong tay.”
“Tuy rằng hiện giờ Kim Phong Tế Vũ Lâu có rung chuyển, nhưng sinh ý các vị quản lý cũng không thể xuất hiện rung chuyển.”
“Ngôn quản sự, Tống quản sự đã xảy ra chuyện, ngươi tạm thời quản lý sự vụ của hắn.”
Thời điểm Tô Thần nói chuyện, ánh mắt nhìn về phía cuối, chỗ một nam tử mặc thanh bào, bộ dạng có chút gầy ốm.
Nam tử là Ngôn Mộc Sinh, một trong mười tám quản sự của Kim Phong Tế Vũ Lâu, người quản lý sinh ý ít nhất.
Nghe được Tô Thần nói, Ngôn quản sự lập tức khom người:
“Đa tạ lâu chủ!”
“Các ngươi đều lui xuống đi, ta cùng với Lăng phó lâu chủ còn thương lượng một chút chuyện khác!”
Tô Thần xua tay.
Toàn bộ quá trình đều không có cho Lăng Thiên Hà cơ hội nói chuyện.
Lúc này Lăng Thiên Hà cũng kinh ngạc.
Vừa rồi Tô Thần để cho Ngôn Mộc Sinh quản lý sinh ý hắn có ý kiến.
Nhưng còn chưa nói ra thì Tô Thần đã xua tay để những người khác rời đi.
Hắn đưa mắt về phía Tưởng Thần Đông để ra hiệu.
“Lâu chủ, Ngôn quản sự cách khu vực quản lý của Tống quản sự rất xa, ta bên này gần khu vự của Tống quản sự hơn nên cứ để ta tạm thời quản lý sự vụ thay Tống quản sự đi!”
Tưởng Thần Đông nói.
“Tưởng thúc, ta còn không có cảm tạ ngươi đâu?
Cảm tạ vì giúp ta chuộc Tần Lan kia, đúng lúc mấy ngày nay ngươi giúp ta lựa chọn một gian nhà rồi sắp xếp cho Tần Lan vào ở!”
Tô Thần trực tiếp an bài.
Nói xong đứng lên.
“Lăng thúc, chúng ta đi bàn bạc!”
Nói xong liền xoay người bước ra hậu viện.
Ánh mắt Lăng Thiên Hà âm trầm nhưng cũng đi theo phía sau Tô Thần.
Những người khác thì lại nhìn nhau.
Cuối cùng tất cả đều rời khỏi đại sảnh.
Sự tình trở nên khó sờ nắm, vẫn nên tự lo cho bản thân mình trước.
Bọn họ không muốn bị giết như Tống Nguyên.
Lăng Thiên Hà đi theo Tô Thần vào phòng khách riêng.
Nhưng Tô Thần không có dừng lại mà đi hướng tới chỗ mật thất lúc trước hắn bế quan.
Trên đường đi, Tô Thần thay đổi ý tưởng.
Hiện tại hắn có thực lực, vì sao phải nhân nhượng Lăng Thiên Hà chứ?