Bắt Đầu Xuyên Việt Thành Phản Phái Thần Hào

Chương 1: Hết Giấu, Lật Bài!

Chương 1: Hết Giấu, Lật Bài!
Sáng sớm tinh mơ.
Thành phố Hải Thanh, đại học Húc Nhật.
Là một học phủ trứ danh top 10 của Đông Hạ, vô số học sinh đều coi đó là mục tiêu của mình, dốc sức cố gắng để chen chân vào.
Nơi đây, lại càng không thiếu những cậu ấm cô chiêu, con ông cháu cha.
"Két ~ két ~"
Tiếng cọ xát chói tai vang lên, một chiếc xe đạp cũ nát loạng choạng tiến về phía sâu trong đại học Húc Nhật.
Người đang lái xe là một thanh niên chừng hai mươi tuổi.
Thanh niên có khuôn mặt tuấn lãng, đường nét kiên nghị như đao gọt, đôi mắt đen láy thăm thẳm, sâu không dò thấy đáy, toát ra một vẻ mị lực khó tả.
"La la la~"
Thanh niên vừa ngân nga hát vừa đạp xe, đến bờ hồ Yến thuộc khu nam của trường, gần một rừng cây bách.
Ở đó, một nữ sinh đang đứng đợi.
Dáng người cô thon thả, da trắng như tuyết, tướng mạo tuy không thuộc hàng tuyệt sắc, nhưng cũng được coi là không tệ, thuộc hàng thượng đẳng, có thể chấm tám mươi chín điểm.
Bên cạnh nữ sinh, còn có một nam sinh thanh tú, mặc âu phục cao cấp, khí chất nho nhã lịch thiệp.
Khiến người ta chỉ nhìn thoáng qua đã nghĩ ngay đến mấy chữ:
Phú nhị đại!
Phương Vũ dừng xe đạp, tiến đến trước mặt nữ sinh: "Khương Nguyệt, hôm nay đến tìm tôi, có chuyện gì sao?"
Khương Nguyệt liếc nhìn chiếc xe đạp cũ nát của Phương Vũ, trên trán thoáng hiện vẻ chán ghét và khinh thường.
"Anh mù à? Tôi tìm anh đến làm gì, chẳng lẽ tự anh không nhìn ra?"
Vừa nói, Khương Nguyệt vừa dựa người vào nam sinh bên cạnh.
Rồi lạnh lùng nói: "Chúng ta chia tay đi."
Không ít người xung quanh chú ý đến tình huống này, nhao nhao dừng bước, vẻ mặt hứng thú, xôn xao bàn tán.
"Ối, kia chẳng phải Khương Nguyệt, hoa khôi nổi tiếng năm nhất đó sao?"
"Người bên cạnh... là Phương Vũ, bạn trai tin đồn dạo gần đây của cô ta? Ồ, quả thật đẹp trai, tiếc là trông có vẻ nghèo rớt mồng tơi."
"Còn người bên cạnh Khương Nguyệt là ai vậy?"
"Không biết, nhưng trông có vẻ giàu có lắm."
"Nhìn tình hình này thì rõ rồi, Khương Nguyệt bám được phú nhị đại, muốn đá Phương Vũ? Chậc chậc, thật đáng thương."
Mọi người gần như ngay lập tức đoán ra tình hình hiện tại.
Một nam sinh bất bình lên tiếng: "Không ngờ Khương Nguyệt cũng là loại con gái thực dụng này, uổng công tôi còn coi cô ta là nữ thần! Thất vọng quá!"
Lời này vừa nói ra.
Lập tức có mấy nam sinh trông có vẻ đứng đắn phụ họa theo.
Nhưng mấy nữ sinh bên cạnh lập tức phản bác.
"Sao, chẳng lẽ muốn bọn tôi phải chịu khổ cùng với lũ loser như các anh à? Còn biết xấu hổ không vậy!"
"Đúng đấy, thà ngồi trên BMW khóc, còn hơn ngồi sau xe đạp mà cười!"
"Hám của là vô tội, bợ đỡ là có lý!"
"Ai bảo các anh không phải phú nhị đại? Tại ai cơ chứ?"
"..."
Hàng loạt lời cay nghiệt giội vào mặt.
Mấy nam sinh kia mặt đỏ bừng, nhưng không thể phản bác được gì.
Mọi người tiếp tục dồn mắt về phía Phương Vũ và Khương Nguyệt, trên mặt đều mang nụ cười chế giễu xem kịch, chuẩn bị hóng biến siêu to khổng lồ này.
Khương Nguyệt lại lạnh lùng nói: "Anh căn bản không xứng với tôi, thôi thì đừng làm mất thời gian của nhau nữa."
Đúng lúc này, một chiếc Bugatti Veyron màu đỏ rực đột ngột lao tới trên con đường nhỏ, rồi chậm rãi dừng lại.
Đám đông xôn xao một trận.
Không ít nữ sinh ước ao ghen tị.
"Khương Nguyệt đúng là vớ được người giàu rồi! Lần này thì trúng đậm rồi."
"Oa, ước gì người ngồi trong xe kia là mình, làm tiểu tam cũng được..."
"Nếu gặp may, biết đâu Khương Nguyệt có thể nhân cơ hội này gả vào hào môn, sau này cùng chúng ta sẽ là người của hai thế giới."
Vẻ mặt Khương Nguyệt càng thêm đắc ý.
"Thấy chưa, Phương Vũ, chúng ta căn bản không phải người của cùng một thế giới, chỉ có cuộc sống như thế này mới xứng với tôi, còn anh... không cho tôi được."
Giờ phút này Khương Nguyệt tin chắc.
Chỉ có tiền tài mới là vĩnh hằng chí thượng!
Cô ta đắc ý liếc nhìn xung quanh, khi thấy ánh mắt ngưỡng mộ và kinh diễm của những người đứng xem, nhất thời cảm thấy lòng hư vinh được thỏa mãn tột độ.
Không sai.
Đây mới là cuộc sống thuộc về mình!
Vô số ánh mắt đổ dồn về phía Phương Vũ.
Thương hại, tiếc nuối, mỉa mai, độc địa, tràn ngập đủ loại cảm xúc.
Họ đều muốn biết, Phương Vũ, rốt cuộc sẽ trả lời thế nào?
Khẩn cầu van xin? Tức giận hổn hển?
Hay là, gào thét giận dữ?
"Được, vậy thì chia tay." Phương Vũ bình thản nói, không hề dây dưa dài dòng.
Khóe miệng anh còn nhếch lên một nụ cười giễu cợt.
Tất cả mọi người ngẩn người.
Hả?
Kịch bản này sai sai thế nào ấy nhỉ?
Khương Nguyệt vứt bỏ Phương Vũ trước mặt mọi người, một chuyện mất mặt như vậy, sao anh ta có thể bình tĩnh đến thế?
Cũng ngơ ngác không kém là Khương Nguyệt.
Cô ta không ngờ rằng, phản ứng của Phương Vũ lại như vậy.
"Anh..."
Một ngọn lửa giận vô danh bỗng bùng lên trong đầu cô.
Vẻ hờ hững của Phương Vũ khiến Khương Nguyệt không thể thỏa mãn cảm giác ưu việt cao cao tại thượng của mình.
Trong mắt Khương Nguyệt.
Đối phương đáng lẽ phải tiến lên đây hết lòng cầu xin, rồi bị mình hung hăng chà đạp một phen mới đúng!
Phương Vũ phủi phủi quần áo, mỉm cười nói: "Được rồi, hết giấu, lật bài, thật ra tôi là siêu cấp phú nhị đại."
"Phụt."
Lời này vừa nói ra, xung quanh lập tức vang lên tiếng nhịn cười.
"Ha ha ha ha!"
Khương Nguyệt càng không nhịn được mà cười phá lên.
Phương Vũ là siêu cấp phú nhị đại?
Mặc một thân đồ chợ, cưỡi một chiếc xe đạp cũ nát mà bảo là phú nhị đại á? Đùa nhau à!
Theo cô ta thấy, đây chẳng qua là Phương Vũ đang cố gắng giữ thể diện mà thôi.
Thật đáng thương và buồn cười.
"Hừ, việc gì tôi phải tức giận với anh ta? Hai chúng ta đã định trước không phải người của cùng một thế giới."
Khương Nguyệt hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt lại trở nên ngạo nghễ.
Rồi.
Cô ta xích lại gần, muốn khoác tay lên vai nam sinh bên cạnh.
Nhưng chuyện tiếp theo, vượt quá dự kiến của tất cả mọi người.
Nam sinh kia lại vung tay, đẩy Khương Nguyệt sang một bên!
Khương Nguyệt sững sờ: "Anh yêu, anh làm sao vậy..."
Nhưng nam sinh đã bước nhanh về phía trước, đi thẳng đến trước mặt Phương Vũ, cúi người thật sâu.
Giọng nói cung kính:
"Thiếu gia!"
Chiếc Bugatti Veyron cũng khởi động lại, tiến đến bên cạnh Phương Vũ.
Ngay sau đó, chậm rãi dừng lại.
Tất cả những người mang thái độ chế giễu hóng hớt, đều ngơ ngác như phỗng.
"Bộp."
Thậm chí có người còn đánh rơi cả điện thoại xuống đất.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Thiếu gia?
Chiếc Bugatti Veyron kia... là của Phương Vũ!
Cái quái gì thế???

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất