Chương 126: Ngoan tâm
Hoa
Lúc này bên phía Nam viện đã sôi trào, hiện tại võ giả Liễu gia còn sống đã không nhiều, hơn nữa về cơ bản ai nấy đều mang thương. Toàn bộ Hồn Đàm cảnh đều chết, rất nhiều người Ngoại đường bỏ chạy, Thần Hải Cảnh cũng chỉ sót lại hai mươi mốt người, võ giả Huyền Vũ cảnh thì còn chưa đến ba trăm người.
Những người này đều có chút mơ hồ, không biết đã xảy ra chuyện gì, vì sao cường giả bốn đại gia tộc bỗng chốc bị giết sạch, chẳng sót lại một ai.
Ngay cả gia nô của Vũ đại nhân là Vũ Hận đều bị giết? Vũ đại nhân cũng hoảng hốt đào tẩu? Lão thái bà khủng bố kia là ai? Thủ đoạn kinh thiên của nàng rốt cục là thần thông gì? Vì sao nàng phải giúp Liễu gia?
- Tây viện!
Lão ẩu kia sau khi hạ xuống từ phi thuyền thiết giáp liền trực tiếp lao xuống Tây viện, tiếp đó lại từ Tây viện ôm đi một người đã bị đốt thành than đen. Khi ấy Vũ Phi Giáp cũng đi Tây viện, lúc nãy Triệu Côi cũng đi Tây viện, hết thảy hết thảy đều thuyết minh ngọn nguồn sự tình phát sinh từ Tây viện.
Cường giả mạnh nhất còn sót lại của Liễu gia là Thất trưởng lão, hắn trầm mặc thoáng chốc, sau đó lập tức bước nhanh tới Tây viện. Hắn gấp gáp muốn làm rõ chuyện này, để còn xác định bước tiếp theo.
Hắn dẫn theo hai tên trưởng lão bôn tẩu mà đi, rất nhanh liền tìm được Liễu Di, hắn thấy Liễu Di ôm Lục Ly, nhíu mày hỏi:
- Di nhi, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Cường giả kia là ai? Tại sao lại giúp Liễu gia chúng ta?
Liễu Di tận mắt chứng kiến toàn bộ mọi việc, rất nhanh liền nghĩ thông suốt vấn đề, giải thích nói:
- Người kia là đại nhân vật Thần Nữ cung Thanh Châu, nguyên nhân giúp chúng ta là bởi vì hắn!
- Lục Ly?
Đám người Thất trưởng lão thấy Liễu Di chỉ vào Lục Ly, lập tức kinh ngạc không thôi. Trong lòng Thất trưởng lão, ấn tượng về Lục Ly rất không tốt, thậm chí hắn từng hạ lệnh làm khó Lục Ly.
Lục Ly chỉ là tiểu nhân vật đi ra từ bộ lạc Địch Long, làm sao có thể có quan hệ dính líu với đại nhân vật Thần Nữ cung? Điều này khiến Thất trưởng lão khó mà tiếp nhận cho được.
Liễu Di sắc mặt phức tạp nhìn Lục Ly, trong lòng không khỏi bùi ngùi cảm khái, nàng cũng đã từng thất vọng về Lục Ly, lại không ngờ tối nay chính chị em Lục Ly đã cứu cả Liễu gia.
Nàng dừng một lát sau đó kể lại toàn bộ những gì mình nhìn thấy, sau khi nghe xong, ba người Thất trưởng lão vẫn cảm thấy khó mà tin tưởng.
Thất trưởng lão hỏi:
- Ngươi nói Lục Ly giết rất nhiều người, còn bắt sống Triệu Duệ, sau đó Triệu Côi tới, lại bị tỷ tỷ hắn thiêu chết. Cuối cùng tỷ tỷ hắn sống lại, dẫn đến đại nhân vật Thần Nữ cung chú ý, sau cùng đại nhân vật Thần Nữ cung kia vì tỷ tỷ Lục Ly yêu cầu, ra tay giết sạch người bốn đại gia tộc?
Chuyện này nếu không phải tận mắt chứng kiến, chính bản thân Liễu Di đều cảm thấy khó tin, chẳng qua sự thật mà nàng suy đoán chính là như vậy, thế là bèn gật đầu nói:
- Đúng thật là thế, chẳng lẽ sau cùng các ngươi không nghe thấy đại nhân vật Thần Nữ cung kia nói phải đối tốt với Lục Ly, bằng không liền diệt tộc chúng ta.
- Bị thiêu chết rồi sống lại…
Ánh mắt Thất trưởng lão khẽ lấp lánh, tựa hồ nhớ ra điều gì, kinh hô thất thanh:
- Chẳng lẽ tỷ tỷ Lục Ly là Hỏa Phượng Thiên Thai trong truyền thuyết, bởi thế mới dẫn lên cường giả Thần Nữ cung chú ý. Đúng rồi, nhất định là đúng rồi, nếu không phải Hỏa Phượng Thiên Thai thì làm sao có thể thiêu chết rồi sống lại?
Dù còn rất nhiều chuyện chưa tìm hiểu được, nhưng Thất trưởng lão đã tin tưởng lời kể của Liễu Di, bằng không căn bản không cách nào giải thích sự kiện quái dị đã qua.
- Thất gia gia!
Liễu Di không biết tình hình bên phía cửa Nam, nàng dò hỏi:
- Tình hình gia tộc thế nào? Lần này chết trận bao nhiêu người? Hình như lúc trước ta nghe được tiếng gia gia?
Nói đến đây, thần sắc ba người Thất trưởng lão đều ảm đạm, Thất trưởng lão thống khổ nhắm mắt lại, thở dài nói:
- Gia gia ngươi, Đại gia gia, Nhị gia gia đều chết trận. Lần này chết rất nhiều người, cũng chạy trốn rất nhiều người, hiện tại phỏng chừng chỉ còn không đến hai mươi trưởng lão, đệ tử cũng chỉ còn ba, bốn trăm người.
- Gia gia!
Trước mắt Liễu Di tối sầm lại, cả người xụi lơ trên đất, thiếu chút ngất đi. Vừa rồi nàng mơ hồ nghe được tiếng Liễu Như Phong, lại không dám chắc, bởi vì Liễu Như Phong một mực hôn mê, giờ mới biết thì ra Liễu Như Phong đã tử trận.
Nhìn Liễu Di nước mắt như mưa, Thất trưởng lão cũng rất là cảm thương, song hắn biết giờ này không phải thời khắc để bi thương.
Liễu gia còn chưa triệt để giải trừ nguy cơ, Thần Nữ cung giết người xong vỗ đít rời đi, Vũ đại nhân lại đã trốn, lúc nào cũng có thể dẫn người quay về.
Hai vị lão giả còn lại cũng hiểu được tình thế phải đối mặt bây giờ, một người trong đó trầm mặc một lát rồi hỏi:
- Thất ca, giờ phải làm sao? Vũ Lăng thành này sợ là không thể ở thêm lâu được.
Khi trước bốn đại gia tộc cường công, bọn hắn chỉ nghĩ tử thủ Vũ Lăng thành. Giờ cường giả bốn đại gia tộc gần như tuyệt diệt, bọn hắn thành công sống sót, lại không dám ở lâu trên Vũ Lăng thành.
Sau trận chiến này, Liễu gia đại thương nguyên khí, tất cả võ giả Hồn Đàm cảnh đều chiến tử, võ giả Thần Hải Cảnh cũng sót lại không nhiều. Thậm chí so ra thực lực Liễu gia đã kém xa Lỗ gia Trần gia Hà gia khi trước, biến thành gia tộc nhị phẩm bình thường.
Lấy thực lực Liễu gia, hiện tại tuyệt đối không cách nào khống chế Vũ Lăng thành. Dù Vũ đại nhân không dẫn người về, sợ rằng cũng sẽ có gia tộc nào đó đến chiếm lĩnh Vũ Lăng thành. Bởi thế Vũ Lăng thành này tuyệt đối không thể ở lại, bằng không kết cục chờ đợi Liễu gia chính là triệt để hủy diệt.
Trước kia Liễu gia còn có một tia cơ hội giữ vững Vũ Lăng thành, nhưng lúc này đến cả nửa điểm cơ hội đều không có. Ba người không thể không nghiêm túc cân nhắc tương lai nằm gai nếm mật, từ từ mưu đồ.
- Đi!