Bất Diệt Long Đế

Chương 156: Thiên Huyền Đan

Chương 156: Thiên Huyền Đan
Rất nhanh, năm mươi viên Thiên Huyền đan được đưa tới, Lục Ly và Liễu Di trực tiếp đi ra Thiên Ngục thương hội, quay về khách sạn. Chuẩn bị thu dọn đồ đạc, truyền tống về Lạc Thần thành ngay trong hôm nay, sau đó quay trở lại Huyết Long Đảo.
Đưa đi hai người, Bạch quản sự tiến vào trong thiền điện, Yên phu nhân chính lười nhác nằm nghiêng trong đó, tựa hồ là đang nghỉ trưa.
Thân mình mềm mại phơi bày trước mặt, đẹp không tả xiết. Bạch quản sự nhìn không chớp mắt, miệng nói:
- Phu nhân, bọn họ đi rồi.
- À.
Yên phu nhân tròng mắt đều không mở, phất tay nói khẽ:
- Lập tức phái người điều tra thêm thân phận hai người kia, ta muốn tư liệu tỉ mỉ.
- Cái này…
Bạch quản sự có chút khó hiểu, mỗi ngày Thiên Ngục thương hội đều phải tiếp đãi rất nhiều nhân vật thần bí, nhưng chưa từng thăm dò kỹ nội tình đối phương. Thiên Ngục thương hội chỉ làm sinh ý, không lẫn vào bất cứ phân tranh nào, đây là quy định có từ thời Thiên Ngục lão nhân khai sáng thương hội năm xưa.
Nếu muốn tra Lục Ly và Liễu Di, như vậy Bạch quản sự phải báo lên gia tộc, thỉnh cầu Thám Báo đường của gia tộc điều tra, thương hội không có năng lực như thế.
- Thiếu niên kia không đơn giản.
Yên phu nhân đột nhiên ngồi dậy, tròng mắt chớp lóe, miệng nói:
- Vừa rồi ta thăm dò qua linh hồn thiếu niên kia, kết quả lại không nhìn ra được gì…
- Làm sao có thể?
Bạch quản sự cả kinh, sau đó mới trầm giọng nói:
- Hay là báo cáo chuyện hôm nay cho gia tộc? Để gia tộc ra mặt mời chào hắn?
- Không cần!
Yên phu nhân khoát tay nói:
- Thực lực thiếu niên này còn quá yếu, chưa phải là chiến sĩ huyết mạch. Trước điều tra thêm tư liệu, bí mật quan sát cái đã. Dù sao hắn cũng sẽ thường xuyên tới bán Huyết Trùng Quả, thiếu gì cơ hội.
- Được rồi.
Bạch quản sự đi xuống an bài, khóe miệng Yên phu nhân thoáng nhếch lên ý cười mê người, thì thào nói nhỏ:
- Bản phu nhân phóng ra bí thuật, chẳng ngờ lại không thể ảnh hưởng tới tâm cảnh tiểu gia hỏa này? Đúng là thú vị, thú vị…
Sau khi trở lại khách sạn, Lục Ly lại thay đổi ý định, hắn không lập tức đi ngồi truyền tống trận. Mà chuẩn bị đợi lúc trời tối đêm khuya hẵng truyền tống, khi đó người Lạc Thần thành sẽ ít đi nhiều, không dễ dàng bị người phát hiện.
Hắn và Liễu Di ở trong khách sạn đến nửa đêm mới ra ngoài, lại tiêu tốn hai ngàn Huyền Tinh truyền tống về Lạc Thần thành.
Ban đêm người quả nhiên rất ít, lần này hai người ngồi truyền tống trận đỡ hơn lúc đi, dù vẫn đầu óc choáng váng, có chút buồn nôn, song cuối cùng vẫn cố nhịn được.
Nửa đêm cửa thành quan bế, hai người tìm một khách sạn lại không ngủ được, một mực tu luyện tới lúc tờ mờ sáng, ra khách sạn đến thẳng cửa thành, đi bến tàu.
- Tộc trưởng!
Còn chưa tới bến tàu, đã có mấy người từ phía sau băng băng chạy đến, Lục Ly nhìn kỹ mới thấy là vị trưởng lão đưa các nàng tới đây cùng với mấy tên con em Liễu gia khác. Hắn có chút khó hiểu hỏi:
- Sao các ngươi lại ở đằng sau chúng ta? Các ngươi cũng ở trong thành?
- Đúng vậy!
Vị trưởng lão kia gật đầu nói:
- Đêm qua lúc các ngươi truyền tống về chúng ta đã biết, các ngươi ra khỏi thành chúng ta cũng biết, đi theo sau lưng các ngươi là để nhìn xem liệu có người theo dõi không? Lần này các ngươi... thuận lợi chứ?
Liễu Di mỉm cười, trùng trùng gật đầu nói:
- Cực kỳ thuận lợi, về rồi hẵng nói.
- Được!
Vị trưởng lão này biết Liễu Di Lục Ly đi ra là làm chuyện gì, nghe vậy cả người không khỏi kích động đến độ run rẩy, một đám người cứ thế đến thẳng bến tàu, ngồi lên chiến thuyền chờ sẵn trở về Huyết Long Đảo.
Trở lại Huyết Long Đảo kể lại một lượt đầu đuôi sự tình, toàn bộ trưởng lão đều kích động đến mức thiếu chút rớt nước mắt, ánh mắt nhìn Lục Ly cũng khác hẳn trước kia.
Bọn hắn đều rất rõ ràng, sau này Lục Ly sẽ là túi Huyền Tinh của Liễu gia, nếu không có Lục Ly, đám người Liễu gia chỉ có nước uống gió Tây Bắc.
Liễu Di nói cho mọi người chuyện mua năm mươi viên Thiên Huyền đan, hơn nữa còn nói rõ những Thiên Huyền đan này đều dùng cho Lục Ly tu luyện, mọi người hoàn toàn không có chút dị nghị nào.
Chỉ cần Lục Ly tiếp tục hỗ trợ, Liễu gia có thể không ngừng bồi dưỡng ra Huyết Trùng Quả, sau đó giành được vô số Huyền Tinh, sau này muốn cái gì mà không có?
Thất trưởng lão và chúng nhân thương nghị một phen, lần nữa nhấn mạnh không thể tiết lộ chuyện này ra ngoài, bằng không giết không cần luận. Đồng thời Thất trưởng lão quyết định đi ra mua sắm một ít vật liệu, bố trí cấm chế, tầng tầng phong bế toàn bộ sơn cốc, ngoại trừ trưởng lão ra, không ai được phép tiến vào.
Còn có một tin tức, Lộc trưởng lão phái người truyền tin về, nói gia quyến Liễu gia chưa hề bị giết, lúc này hắn chính đang an bài chuyển dời từng nhóm tới đây.
Đây vừa là chuyện tốt, lại cũng vừa là chuyện xấu.
Những gia quyến kia đều là thân nhân bọn hắn, có thể tới đồng nghĩa với triệt để an toàn. Chẳng qua nhiều người như vậy đi qua, chi tiêu cần dùng cũng lớn, rất nhiều trẻ nhỏ đều cần tài nguyên bồi dưỡng, hơn nữa nhiều người cũng loạn, hiện tại đang là lúc Liễu gia thiếu thốn nhân thủ nghiêm trọng.
Lục Ly không quản bọn họ, nói mấy câu với Liễu Di, sau đó mang theo năm mươi viên Thiên Huyền đan trở về phòng tu luyện. Đám người Thất trưởng lão tiếp tục mở họp, thương nghị chuyện tới Lạc Thần đảo bí mật mua hạt giống Huyết Trùng thảo và Huyết Tê.
- Thiên Huyền đan này quả nhiên kỳ diệu!
Lục Ly nuốt một viên Thiên Huyền đan, sau đó tu luyện nguyên suốt một ngày mới dừng lại. Hắn cảm ứng một phen, trong lòng không khỏi tán thán, có tài nguyên thật là tốt, khó trách con em đại gia tộc đều tu luyện nhanh như vậy.
Căn cứ phán đoán sơ bộ của hắn thì sau khi nuốt Thiên Huyền đan, tốc độ tu luyện ít nhất đề thăng hơn hai mươi lần. Trước kia nếu hắn muốn gia tăng Huyền lực tới cấp độ Thần Hải Cảnh trung kỳ, ít nhất phải mất ba năm. Hiện tại phỏng chừng chỉ cần khoảng một tháng rưỡi, tốc độ tu luyện quả thực quá nhanh.
Đấy mới là Thiên Huyền đan, nếu mua sắm Thánh Huyền đan càng cao cấp dùng để phụ trợ tu luyện, liệu có phải tốc độ sẽ tăng lên gấp năm mươi lần, gấp trăm lần?
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất