Chương 189: Lục đảo chủ
Thất trưởng lão nháy mắt ra hiệu với Cửu trưởng lão, đám người Cửu trưởng lão cũng phản ứng kịp thời, nguyên một đám trưởng lão lập tức lặng lẽ truyền lời, dặn dò kẻ dưới không được tiết lộ ra ngoài bất cứ chuyện gì về Lục Ly, bằng không giết không cần luận.
Chỉ cần người Liễu gia không truyền tin ra ngoài, bên ngoài liền sẽ cho rằng Lục Ly là thiếu chủ Minh Vũ. Như vậy Huyết Sát đảo tự nhiên sẽ được an toàn, ai dám bốc lên phong hiểm bị Minh Vũ truy sát mà đi đắc tội Huyết Sát đảo?
Lát sau, người đi thông báo quay về, thấp giọng nói hai câu với Thất trưởng lão. Thất trưởng lão lạnh lùng nhìn sang sứ giả ba đảo nói:
- Lục đảo chủ nói, hắn đang chữa thương không tiếp khách. n tình ba đảo các ngươi hắn nhớ kỹ, ngày sau sẽ tới ba đảo trùng trùng tạ ơn.
Sắc mặt sứ giả bỗng chốc trắng bệch, vội chắp tay cáo từ, mang về hồi đáp của Lục Ly, ba tên đảo chủ trên ba chiếc chiến thuyền lập tức bị dọa sợ.
Chữa thương?
Ngày đó Lữ Phong Tử nện Lục Ly một cái, thiếu chút đập Lục Ly chết tươi. n tình? Tạ ơn? Đây rõ ràng là nói ngược a.
Ba vị đảo chủ tụ lại thương nghị một phen, lại phái mấy tên sứ giả, mang theo sáu rương bảo vật lớn đi bến tàu, nói một phen lời hay, để lại đồ vật nói là một chút dược vật cho Lục Ly dùng chữa thương.
Sứ giả còn biểu thị, sau khi trở về, ba vị đảo chủ sẽ lập tức tìm kiếm linh dược đưa tới Huyết Sát đảo, để Lục Ly điều dưỡng thân thể...
Thất trưởng lão nghe xong sứ giả truyền lời, có chút không tình không nguyện để người nhận lấy đồ vật, sau đó tùy ý nói mấy câu, biểu thị sẽ chuyển đạt ý tứ của bọn hắn cho Lục Ly, còn về Lục Ly nghĩ thế nào thì hắn không biết.
Sứ giả trở về, ba vị đảo chủ như trút được gánh nặng, chí ít Huyết Sát đảo chịu nhận đồ vật bọn hắn đưa, như vậy xem ra việc này còn có dư địa để xoay vần.
Ba vị đảo chủ trầm tư một phen, lại tự mình đi bến tàu nói ngon nói ngọt với Thất trưởng lão. Thất trưởng lão miễn cưỡng gật đầu nói sẽ tận lực thuyết phục Lục Ly, không so đo chuyện trước kia, hóa can qua thành ngọc thạch....
Ba vị đảo chủ thấp thỏm bất an đi về, Thất trưởng lão lại sai người mở sáu chiếc rương ra xem xem, vừa nhìn tròng mắt ai nấy đều tái xanh. Trong sáu rương này toàn là các loại đan dược, linh tài quý hiếm, ngoài ra còn có một rương chất đầy Huyền Tinh.
Tuỳ tiện tính qua, bảo vật trong sáu rương này chí ít cũng có giá trị ba mươi vạn Huyền Tinh. Xem tình huống có vẻ ba vị đảo chủ còn sẽ tới tặng đồ tiếp, đây chính là bánh từ trên trời rớt xuống a.
Thất trưởng lão triệu tập tất cả trưởng lão và Liễu Di để mở họp, toàn phiếu thông qua Lục Ly trở thành tân đảo chủ Huyết Sát đảo.
Sau khi Liễu Di truyền tin tức này cho Lục Ly, Lục Ly cũng không nói gì. Khách khanh hay là đảo chủ, đối với hắn mà nói thì ý nghĩa đều như nhau, chỉ là đổi cách xưng hô thôi, địa vị hắn ở Liễu gia trước nay vẫn rất siêu nhiên.
Hắn nhìn ánh mắt tha thiết của Liễu Di, không đành lòng cự tuyệt nàng, gật đầu đáp ứng. Chẳng qua hắn cũng nói rõ, hết thảy sự tình Huyết Sát đảo hắn đều không quản, chỉ treo cái danh đảo chủ mà thôi.
Câu trả lời của Lục Ly ngược lại càng khiến tâm tình đám người Thất trưởng lão thêm phần vui mừng, điều bọn hắn muốn chính là Lục Ly cái gì cũng không quản, bằng không chuyện gì đều nhúng tay, bọn hắn mới sẽ khó chịu.
Không có uy hiếp từ bên ngoài, sáu vị trưởng lão còn sót lại của Liễu gia bắt đầu tụ tập thương nghị bước phát triển tiếp theo.
Đầu tiên là cường giả, hiện tại Liễu gia rất cần cường giả để giữ vững Huyết Sát đảo. Dù có uy danh Minh Vũ, nhưng Minh Vũ đã đi. Lục Ly lại không nói rõ quan hệ giữa hắn và Minh Vũ, cho nên Liễu gia vẫn phải lập tức tăng cường thực lực.
Muốn tăng cường chiến lực, cách thức đơn giản nhất mau lẹ nhất chính là mua Lục Ải Nhân. Số đồ vật ba đảo đưa tới giá trị ba mươi vạn Huyền Tinh, tài vật thu thập được từ Huyết Sát đảo cũng đã thống kê ra, tài phú rất kinh người, riêng Huyền Tinh liền có năm mươi vạn, bảo vật linh tài tổng cộng giá trị hai trăm vạn Huyền Tinh.
Bởi thế…
Hiện tại Liễu gia không thiếu Huyền Tinh, Lục Ải Nhân năm vạn một tên, Thất trưởng lão vung tay chuẩn bị trả sạch bốn mươi vạn Huyền Tinh thiếu nợ Thiên Ngục thương hội lần trước, ngoài ra lại mua thêm mười tên Lục Ải Nhân.
Cộng thêm năm tên Lục Ải Nhân còn lại, tổng cộng là mười lăm tên Lục Ải Nhân, dù ba đảo kia có liên hợp tấn công cũng không sợ.
Đồng thời Thất trưởng lão chuẩn bị mang mấy chục vạn Huyền Tinh đi cúng Lạc Thần đảo, để Lạc Thần đảo thừa nhận địa vị Liễu gia, biến Liễu gia thành thế lực phụ dung Lạc Thần đảo. Chỉ cần Lạc Thần đảo gật đầu, Huyết Sát đảo liền triệt để đứng vững gót chân.
Mặt khác, triệu tập hết thảy võ giả có thể tu luyện Huyền lực trong số dân bản địa tại Huyết Sát đảo, dùng lượng lớn đan dược cường hành giúp bọn hắn đề thăng chiến lực. Hiện tại số lượng võ giả Liễu gia vẫn quá ít, nhân thủ căn bản không đủ dùng.
Sự tình thương nghị hoàn tất, các trưởng lão Liễu gia dồn dập xuất động, Liễu Di và mấy vị trưởng lão mang theo vô số bảo vật đi phân bộ Thiên Ngục thương hội tại Lạc Tần đảo bán ra. Sau khi đổi lấy Huyền Tinh, Liễu Di mang theo một vị trưởng lão đi Thiên Ngục đảo tìm Bạch quản sự.
Thất trưởng lão thì ôm lấy thương thế đi tìm trưởng lão Hứa gia, bá chủ của Lạc Thần đảo, chuẩn bị cúng mấy chục vạn Huyền Tinh cho bọn hắn.
Ai ngờ...
Trưởng lão Hứa gia căn bản không dám thu số Huyền Tinh này, thậm chí Đại trưởng lão Hứa gia đích thân tiếp kiến Thất trưởng lão, chính miệng thừa nhận nói sau này Huyết Sát đảo sẽ là địa bàn Liễu gia, hơn nữa không cần bất cứ cống nạp gì, thái độ hữu hảo dị thường.
Đại trưởng lão Hứa gia còn thân thiết thỉnh mời Lục Ly đến trên đảo làm khách, chuyển đạt lời thăm hỏi ân cần của đảo chủ Lạc Thần đảo Hứa Trần đối với Lục Ly. Còn nói qua mấy ngày chờ thương thế Lục Ly khỏi hẳn sẽ phái người tiến đến thăm hỏi...
Trong lòng Thất trưởng lão vui đến nở hoa, Hứa gia rõ ràng đã biết về trận chiến Huyết Sát đảo, cũng biết Minh Vũ quỳ xuống trước mặt Lục Ly.