Chương 191: Hứa Phương Phỉ
- Hứa Diệu Dương Hồn Đàm cảnh tiền kỳ, Hứa Phương Phỉ Thần Hải Cảnh hậu kỳ?
Lục Ly cảm ứng khí tức một phen, trong lòng không khỏi ngấm ngầm kinh hãi, công tử tiểu thư thế lực tứ phẩm quả nhiên không tầm thường, Hứa Diệu Dương bằng chừng ấy tuổi đã đột phá Hồn Đàm cảnh, còn là huyết mạch chiến sĩ, tiền đồ vô lượng a.
Hai người thấy Lục Ly đi tới, ánh mắt quét tới, trong mắt cả hai đều lộ ra một tia kinh ngạc. Bởi vì Lục Ly mặc áo bào xanh hết sức bình thường, cảnh giới cũng chỉ là Thần Hải Cảnh trung kỳ, trên thân không có khí chất cao quý xuất thân đại gia tộc, nhìn thế nào đều không giống như là thiếu chủ của Minh Vũ.
Hai người xuất thân đại gia tộc, lòng dạ đều rất sâu, trên mặt thoáng lộ ý cười, dồn dập đứng dậy, công tử tuấn tú Hứa Diệu Dương chắp tay nói:
- Vị này chắc là Lục Ly đảo chủ? Tại hạ Hứa Diệu Dương, đây là gia muội Hứa Phương Phỉ.
Hứa Phương Phỉ mỉm cười gật đầu, Lục Ly chắp tay nói:
- Lục Ly gặp qua Hứa công tử, Hứa tiểu thư, không tiếp đón từ xa, thứ lỗi thứ lỗi.
Lục Ly nói xong liền trực tiếp ngồi vào chủ vị, Hứa Diệu Dương và Hứa Phương Phỉ liếc nhau một cái, càng thêm nghẹn lời.
Khách nhân còn chưa ngồi, hắn thân là chủ nhân lại ngồi xuống trước. Xem ra quả đúng không phải xuất thân đại gia tộc, chẳng hiểu lễ nghĩa tôn ti gì cả.
Lại nói, Huyết Sát đảo chính là thế lực phụ dung Lạc Thần đảo, Hứa Diệu Dương và Hứa Phương Phỉ nói thế nào đều tính là chủ tử trên danh nghĩa của Lục Ly, chủ tử chưa ngồi, hạ nhân đã dám ngồi trước?
Thất trưởng lão bồi cùng phản ứng rất nhanh, mỉm cười nói:
- Hứa công tử Hứa tiểu thư, mau mời ngồi, người đâu, mang Vân Vũ Diệp tốt nhất lên, mời hai vị thưởng thức.
Hứa Diệu Dương hàm dưỡng rất không sai, hắn không quá để ý tới sự thất lễ của Lục Ly, mỉm cười nói:
- Lục đảo chủ, đoạn thời gian trước nghe nói ngươi bị thương? Trận chiến giữa các ngươi với Huyết Sát đảo chúng ta cũng nghe qua, chẳng qua khi ấy các ngươi đều là thế lực phụ dung Lạc Thần đảo, chúng ta không tiện can thiệp, mong ngươi hiểu cho.
Lục Ly gật đầu nói:
- Những điều này chúng ta đều hiểu, Hứa công tử có lòng, thương thế của ta cũng đỡ nhiều, vốn định đi bái kiến Hứa đảo chủ. Chỉ là trên đảo còn có chút sự tình phải xử lý, thế nên để lỡ, còn mong Hứa công tử giúp ta chuyển đạt khiểm ý.
Thất trưởng lão khe khẽ gật đầu, lần này Lục Ly đối đáp còn tính tạm ổn, còn biết nói chút lời khách sáo.
Hứa công tử gật đầu đáp lại, Hứa Phương Phỉ cũng góp lời, trong mắt sóng quang lưu chuyển, hỏi một câu rất bén nhọn:
- Lục đảo chủ, nghe nói ngày đó Minh Vũ đại nhân tới, còn nói ngươi là thiếu chủ của hắn, chẳng biết việc này có thật không? Hì hì... Phương Phỉ nói chuyện tương đối trực tiếp, thực sự là rất hiếu kỳ về chuyện này, mong Lục đảo chủ đừng trách.
Hứa Phương Phỉ vừa dứt lời, trong mắt Hứa Diệu Dương lóe lên quang mang, hai lão giả Hồn Đàm cảnh đứng sau lưng cũng quét mắt nhìn Lục Ly, rõ ràng đều rất để ý việc này.
Lục Ly nhếch miệng cười nói:
- Việc này ta không tiện nói nhiều, Minh Vũ đại nhân cũng không muốn ta nhiều lời, có cơ hội các ngươi nên đi hỏi Minh Vũ đại nhân thôi.
“Tuyệt!”
Thất trưởng lão và Liễu Di thầm khen Lục Ly một câu, quả cầu này đá quá tốt, để đám người Hứa Phương Phỉ đi hỏi Minh Vũ? Các nàng dù có gan cũng không cơ hội.
Minh Vũ nổi danh độc hành hiệp, ai cũng không biết hắn đang ở đâu. Dù có cơ hội gặp được, đừng nói các nàng, có là Hứa Trần cũng không chắc dám hỏi.
Ánh mắt Hứa Phương Phỉ lộ vẻ thất vọng, Hứa Diệu Dương và hai tên Hồn Đàm cảnh lại sa vào trầm tư. Lời này của Lục Ly khiến bọn hắn đoán được chút nội tình, xem ra giữa Lục Ly và Minh Vũ nhất định là có quan hệ, chẳng qua Lục Ly xưng hô Minh Vũ là đại nhân? Vậy hắn không phải là thiếu chủ?
Lục Ly không nói, các nàng cũng không tiện hỏi nhiều, Hứa Phương Phỉ còn có chút bực bội không nói gì thêm. Hứa Diệu Dương và Lục Ly hàn huyên một phen liền cũng cáo từ rời đi.
Đang lúc đi ra Uy Vũ điện, Hứa Diệu Dương như chợt đột nhiên nhớ tới điều gì, quay người nói:
- Đúng rồi, ngày mười tám tháng sau là thọ thần (sinh nhật) gia phụ, nếu có thời gian mời Lục đảo chủ tới Lạc Thần đảo uống chén rượu nhạt, quay đầu ta sẽ phái người dâng tới thiệp mời.
- Được, ta nhất định đi!
Lục Ly thuận miệng đáp ứng, chờ đưa đi đám người Hứa Diệu Dương, hắn lập tức nhíu mày.
Xem ra đảo chủ này không dễ làm a, đủ loại xã giao dồn dập, hắn lại không thích xuất đầu lộ diện, giả mù sa mưa khách sáo hàn huyên với một đám người lạ.
Đối với hắn mà nói tu luyện mới là đại sự hàng đầu, giờ hắn chính đang cấp bách muốn đi Thanh Châu tìm Lục Linh...
Sau khi Hứa Diệu Dương Hứa Phương Phỉ rời đi, Lục Ly lại trở về Long Tượng sơn tu luyện, hai ngày sau sứ giả Thất Sát đảo Ác Ma đảo Hắc Hồ đảo lại tới, muốn diện kiến Lục Ly.
Lục Ly trực tiếp không gặp, đối phương lưu lại đại khái chừng hai mươi vạn Huyền Tinh tài vật liền đi. Thất trưởng lão mịt mờ biểu thị sự tình lần trước xem như xóa bỏ, về sau sẽ chung sống hoà bình.
Liễu gia khai khẩn dược điền, bắt đầu đại quy mô gieo trồng Huyết Trùng thảo, một lần trồng hơn vạn gốc, Huyết Tê cũng mua về hơn ngàn con.
Huyết Trì rất lớn, một lần có thể dùng mười ngày, Lục Ly chỉ cần mười ngày hạ sơn một lần là được. Qua mười ngày sau, Thiên Ngục thương hội cũng đưa tới mười tên Lục Ải Nhân, đến đây Huyết Sát đảo đã triệt để an toàn.
Đoạn thời gian này, thỉnh thoảng lại có người đến nương nhờ Huyết Sát đảo. Mặc dù nhân số không nhiều, cảnh giới đều không cao, Liễu gia lại cao hứng phi thường, hiện tại thứ Liễu gia thiếu nhất là nhân thủ. Dù cho trong nhóm người này có thể có nội gián của các thế lực khác, Liễu gia cũng mặc kệ, trước dùng lại nói.
Chẳng qua những người mới gia nhập không có tư cách tới gần dược điền. Chỉ có thể phụ trách một ít tạp vụ, tỉ như tuần tra ngoài đảo, làm chân chạy vặt.
Mười ba ngày sau, nhóm Huyết Trùng Quả đầu tiên thành thục, tổng cộng sáu ngàn trái, theo như báo giá ban đầu thì sẽ là hơn mười vạn Huyền Tinh.