Chương 231: Mộ Long Đế
Lục Ly suy tính một cái, giá tiền này không cao không thấp, tỷ như lần này hắn mang đến bốn mươi gốc, tính ra là tám mươi vạn Huyền Tinh. Nếu là hợp tác lâu dài, giá tiền như vậy đã rất tốt.
Lục Ly chưa đáp ứng ngay mà hỏi:
- Cái thứ hai?
- Thứ hai, nói cho ta biết bảo vật ngươi cầm ra thế chấp hai ngàn vạn Huyền Tinh là gì? Lấy được từ đâu?
Mắt Yên phu nhân nhìn chằm chằm giới chỉ trong tay Lục Ly, cười nhạt nói:
- Yên tâm, ta chỉ đơn thuần là hiếu kì, chứ không có ý nhắm vào bảo vật của ngươi.
Lục Ly trầm mặc một lát rồi nói thẳng:
- Ta ngoài ý được đến một phần cơ duyên, cái này không tiện lộ ra, bảo vật ta có thể nói cho ngươi, là một trái Thiên Xà Quả.
- Cơ duyên?
Yên phu nhân một mực nhìn chằm chằm vào mắt Lục Ly, xác định hắn không nói dối. Khe khẽ gật đầu, xem ra những bảo vật này đúng là Lục Ly được đến từ kỳ ngộ gần đây, nói cách khác không phải là do Lục Nhân Hoàng lưu cho hắn.
Yên phu nhân hơi có chút thất vọng, nàng nghĩ nghĩ rồi nói:
- Lục Ly, ta điều tra qua tư liệu của ngươi, phát hiện thân thế phụ thân ngươi rất mơ hồ, không chừng có lai lịch cực lớn, có cần ta giúp ngươi điều tra một phen?
Lúc nói chuyện, Yên phu nhân một mực chăm chú quan sát thần sắc Lục Ly, ánh mắt Lục Ly thoáng khẽ sáng lên, rất là trịnh trọng nói:
- Đa tạ phu nhân, lần trước Minh Vũ đại nhân còn nói ta là thiếu chủ của hắn, ta cũng đoán rằng thân phận mình phỏng chừng không hề tầm thường, chẳng lẽ ta thật là con em Lục gia Trung Châu? Hay là làm phiền phu nhân phái người đi Trung Châu một chuyến, nếu ta đúng thật là con em Lục gia, ngày sau tất có thâm tạ.
Lời này của Lục Ly nửa thật nửa giả, vẻ nóng bỏng trong mắt lại không lừa người, hắn quả thật muốn Yên phu nhân phái người đi Trung Châu một chuyến. Đến lúc đó Lục gia phái người tới, liền có thể cứu ra phụ thân hắn, hắn cũng có thể quang minh chính đại lộ ra thân phận.
- Ngươi tưởng bở quá rồi đấy...
Yên phu nhân lườm hắn một cái, vũ mị tự nhiên mà sinh, nghi ngờ trong lòng lại ít đi mấy phần, xem ra Lục Ly thật không phải con trai Lục Nhân Hoàng.
Đi Lục gia Trung Châu hỏi dò?
Nàng căn bản chưa từng nghĩ tới điều này, bởi vì đi Trung Châu hoặc là ngồi truyền tống trận ở ba đại Vương thành, hoặc là ngồi chiến xa thượng cổ, phi thuyền thiết giáp.
Sử dụng truyền tống trận cỡ lớn tại ba đại Vương thành, mặt mũi Yên phu nhân còn chưa lớn đến vậy. Ngồi chiến xa thượng cổ và phi thuyền thiết giáp lại càng không khả năng, Trung Châu cách nơi này quá xa, trên đường cũng không thái bình.
Trung Châu lớn hơn Bắc Mạc mấy chục lần, đi Trung Châu cũng rất khó tìm được Lục gia. Lui vạn bước mà nói, dù có thể nhẹ nhàng tìm tới Lục gia, người của nàng liệu có thể tiến vào cửa Lục gia?
Yên phu nhân trực tiếp vứt vấn đề này sang một bên, trầm ngâm một lát rồi nói ra điều kiện thứ ba:
- Lục Ly, điều kiện thứ ba, một tháng sau ngươi phải đi theo Sương nhi tới mộ Long Đế một chuyến. Nếu ngươi đáp ứng, ta đảm bảo sau này Bạch gia tuyệt đối sẽ không làm khó các ngươi.
- Chờ đã!
Lục Ly ngửi ra mùi không đúng, hắn khoát tay nói:
- Sĩ khả sát bất khả nhục, vừa rồi ta đã nói rất rõ ràng, cúi đầu trước ngươi thì được, còn cúi đầu với Bạch Hạ Sương, không có cửa!
Để hắn đi theo Bạch Hạ Sương tới mộ Long Đế, thế chẳng phải cầm hắn đưa cho Bạch Hạ Sương tùy ý giày vò? Với chút thực lực này của hắn, đi theo Bạch Hạ Sương có thể giúp được gì? Làm người hầu? Tùy tùng? Hay là túi trút giận?
- Ngươi gấp cái gì.
Yên phu nhân trừng Lục Ly một cái, nói tiếp:
- Để ngươi đi theo Sương nhi, không phải để nàng trút giận, mà là đi theo bảo hộ nàng.
- Đùa gì thế?
Lục Ly trợn trắng mắt, một tên võ giả Thần Hải Cảnh hậu kỳ như hắn, đi bảo hộ một tên võ giả Hồn Đàm Cảnh trung kỳ có được huyết mạch thất phẩm? Yên phu nhân không uống say đấy chứ?
Lại nói Bạch gia cường giả như mây, cường giả Mệnh Luân Cảnh Bất Diệt Cảnh vơ một cái cũng được một bó to, cần gì loại tiểu lâu la như hắn làm bảo tiêu?
- Không đùa.
Yên phu nhân rất nghiêm túc nói:
- Mộ Long Đế khác với bình thường, nơi này võ giả hai mươi tuổi trở lên không vào được. Mặc dù cảnh giới Sương nhi không sai, đẳng cấp huyết mạch cũng rất cao, nhưng kinh nghiệm thực chiến gần như bằng không. Đương nhiên lần này gia tộc còn phái một tiểu đội đệ tử hai mươi tuổi trở xuống đi vào, ta để ngươi đi theo, chủ yếu là phòng ngừa vạn nhất.
- Mâu thuẫn giữa ngươi và Sương nhi ta sẽ đi hóa giải, cam đoan chuyến đi lần này Sương nhi sẽ không làm khó ngươi. Chỉ cần ngươi đi theo nàng tiến vào mộ Long Đế, tận lực bảo hộ nàng an toàn là được, những chuyện khác không cần quan tâm.
- Lần tranh đấu ở mộ Long Đế này, tất cả gia tộc ngũ phẩm Bắc Mạc đều xuất động con em tuổi trẻ tinh anh. Đối với ngươi mà nói cũng là một cơ hội rèn luyện rất tốt, hơn nữa toàn bộ những bảo vật ngươi được đến bên trong, đi ra đều thuộc về ngươi.
- Mộ Long Đế?
Lục Ly nghe có chút quen tai, hắn thoáng trầm tư, linh quang đột nhiên chợt hiện, hỏi nói:
- Chiếc chiến xa thượng cổ màu đỏ ở hội đấu giá hình như là Long Đế ban cho ái nữ, mộ Long Đế... chẳng lẽ chính là phần mộ của Long Đế này?
- Đúng rồi!
Yên phu nhân mỉm cười gật đầu nói:
- Bao gồm cả giọt bản nguyên tinh huyết hai ngàn vạn Huyền Tinh ngươi mua, còn có thanh Huyền khí Thiên giai sau cùng kia, tất cả đều là bảo vật bên trong mộ Long Đế.
Gần đây Bắc Mạc không nghe nói có Nhân Hoàng, nhưng không có nghĩa là trong lịch sử không có, vạn năm trước nơi đây cũng từng sinh ra một vị bá chủ tuyệt thế, Long Thiên Hành.
Đây là bá chủ duy nhất xưng đế ở Bắc Mạc trong hơn một vạn năm qua, hắn nhất thống Bắc Mạc kiến lập Thiên Mạc đế quốc, xưng bá Bắc Mạc suốt hơn ba ngàn năm.
Đáng tiếc mãi đến lúc thọ nguyên Long Thiên Hành sắp hết, Long gia vẫn không xuất hiện một Nhân Hoàng Cảnh nào, cộng thêm Long Đế trời sinh tính tình bạo ngược, gây thù vô số, sau khi Long Thiên Hành chết đi, Long gia liền bị các tộc liên thủ hủy diệt.