Bất Diệt Long Đế

Chương 233: Lành ít dữ nhiều

Chương 233: Lành ít dữ nhiều
Yên phu nhân vươn tay ngọc nhè nhẹ vỗ tới, xúc cảm phi thường mỹ diệu, trong lòng Lục Ly không khỏi rung động.
Hắn đứng dậy đi ra phía ngoài, bước xuống lầu các mới quay người nói:
- Yên phu nhân, đêm đã khuya, sớm chút nghỉ ngơi, Lục mỗ cáo từ.
Yên phu nhân mỉm cười phất tay, Bạch quản sự yên ắng đi ra, dẫn Lục Ly tới truyền tống trận, bố trí người tiễn hắn về lại Thiên Ngục thành.
Bạch quản sự không đích thân đưa Lục Ly trở về, chờ Lục Ly truyền tống xuống chân núi, hắn quay lại lầu các lộ thiên, vẻ mặt nghi hoặc hỏi:
- Phu nhân, sao phải đối tốt với tiểu tử này như vậy? Chẳng lẽ hắn đúng thật là con trai Lục Nhân Hoàng?
- Hắn có phải con trai Lục Nhân Hoàng hay không, ta không dám chắc.
Yên phu nhân khẽ cười nhạt, bưng chén rượu lên nhấp một ngụm nhỏ rồi nói tiếp:
- Chẳng qua đây là một con Thần Long tiềm phục dưới vực sâu, nói không chừng ngày nào đó có thể gầm vang chín tầng trời, bởi thế ta thay đổi chủ ý, muốn kết giao bằng hữu với hắn.
- Ngươi để hắn đi mộ Long Đế làm gì? Tính tình Sương tiểu thư ngươi cũng không phải không biết.
Bạch quản sự khe khẽ thở dài nói:
- Nói không chừng tiểu tử kia đi theo Sương tiểu thư vào mộ Long Đế, lần này chưa chắc đã về được.
- Là Chân Long hay là Giao Long, lần này vào mộ Long Đế liền có thể nhìn ra.
Yên phu nhân dõi mắt nhìn về phương bắc, nhẹ giọng nói:
- Lần này thiên tài Bắc Mạc tụ tập, tất cả đại gia tộc đều sẽ phái ra đệ tử thiên tài đỉnh cấp nhất, nếu Lục Ly có thể kiếm được chỗ tốt từ trong tay đám người này, vậy liền chứng minh hắn là một con Chân Long. Là Chân Long thì nhất định thẳng tới mây xanh, đáng cho chúng ta giao hảo. Còn nếu không phải Chân Long, vậy thì cùng làm bạn với Long Đế thôi.
- Thuộc hạ đã hiểu.
Bạch quản sự khe khẽ gật đầu, biểu hiện tối nay của Lục Ly tại đấu giá trường khiến Yên phu nhân có chút lau mắt mà nhìn. Chẳng qua Yên phu nhân vẫn muốn thử xem Lục Ly sâu cạn thế nào, như vậy mộ Long Đế này chính là địa điểm thử thách tốt nhất.
Lục Ly xông đi qua, liền có thể được đến hữu nghị từ Yên phu nhân.
Xông không đi qua, chết!
Lục Ly về lại khách sạn trong Thiên Ngục Thành, Thiên Đà Tử và Lộc trưởng lão sớm đã trở về, Lục Ly không giải thích gì với Lộc trưởng lão, chỉ nói đi Bạch Đế Sơn một chuyến, giải quyết phiền toái với Bạch gia.
Lộc trưởng lão thấy Lục Ly không có quá nhiều hứng thú nói chuyện, liền cũng không dám hỏi nhiều, nhìn Lục Ly trở về phòng, hắn lại càng xem không hiểu Lục Ly.
Thiếu niên cùng khổ năm đó thay Liễu gia kéo quan tài, nay đã trở thành chỗ dựa cho toàn Liễu gia. Khắp người hắn đều là bí mật, ở đấu giá trường dám khiêu chiến với tiểu thư Bạch gia, giờ lại vẫn có thể ra vào Bạch Đế Sơn, tùy ý giải quyết ân oán với Bạch gia.
Lật tay làm gió, trở tay làm mưa.
Từ khách khanh Liễu gia biến thành chỗ dựa và chúa tể Liễu gia, điểm này Lộc trưởng lão không hề cảm thấy khó chịu, ngược lại hi vọng Lục Ly trưởng thành càng nhanh càng tốt. Hiện tại thiếu niên đã thành hi vọng phục hưng cho Liễu gia, Lộc trưởng lão tin tưởng vững chắc điểm này.
Sau khi trở về phòng Lục Ly lại tu luyện mà ngồi phát ngốc, hắn muốn nghĩ rõ ràng một ít chuyện. Nhưng càng nghĩ hắn lại phát hiện càng loạn, chính bản thân đều có cảm giác như lọt vào sương mù.
Ngồi suốt nửa canh giờ, Lục Ly đi rửa mặt, hắn quyết định không nghĩ nữa, vẫn là câu nói kia, miễn là còn sống, những chuyện còn lại đều không quan trọng.
Chuyện Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc, hiện tại hắn đã triệt để vứt sang một bên, dù hai tộc có mưu đồ lớn bằng trời hắn cũng chẳng thèm để ý.
Yên phu nhân nghĩ thế nào hắn cũng không đi quản, hiện tại điều hắn cần phải làm chính là cố gắng đề thăng thực lực, trở nên càng mạnh.
Hắn lấy ra bình ngọc trong suốt kia, điều động Huyền lực vờn quanh bình ngọc, giọt bản nguyên tinh huyết bên trong lập tức du tẩu, một cỗ khí huyết cường đại bao phủ khắp gian phòng.
Huyết dịch trong người Lục Ly nháy mắt cuộn trào lao nhanh, tròng mắt lấp lánh ngân quang, ấn ký Ngân Long sau lưng cũng lóng lánh quang mang, thân thể và linh hồn đều đang run rẩy.
- Huyết dịch này...
Lục Ly thì thào một tiếng, cố nén xung động lập tức luyện hóa huyết dịch, thu lại Huyền lực. Huyết dịch trong bình ngọc lập tức đình chỉ xao động, thân thể Lục Ly cũng khôi phục bình tĩnh.
Hắn nhìn chằm chằm bình ngọc một lát, trong đầu chớp qua vô số ý niệm.
Huyết dịch này có tác dụng rất lớn với hắn, điểm ấy không cần hoài nghi. Nhưng hắn không dám mạo muội luyện hóa, vạn nhất trong huyết dịch có độc thì sao? Vạn nhất huyết dịch quá mức bá đạo, khiến hắn trực tiếp bạo thể mà vong thì sao? Vạn nhất huyết dịch mang thuộc tính hỏa, hắn vừa luyện hóa liền bị thiêu sống thì sao?
- Quay đầu tìm xem các loại tư liệu và phương thức luyện hóa bản nguyên tinh huyết rồi tính.
Lục Ly thu bản nguyên tinh huyết vào lại trong Không Gian Giới Chỉ, sau đó nhắm mắt ngồi xếp bằng tu luyện. Đã đáp ứng Yên phu nhân một tháng sau đi mộ Long Đế, vậy thì nhất định phải làm. Chính bản thân hắn cũng có chút khát vọng đi vào bảo địa này, được đến Long Đế truyền thừa, hoặc chí ít cũng phải cầm ra chút bảo vật.
Lần tìm bảo ở mộ Long Đế này, các đại gia tộc Bắc Mạc sẽ xuất động hết thảy thiên tài và yêu nghiệt, không biết sẽ có bao nhiêu cường giả tụ tập? Lục Ly biết lần này rất nguy hiểm, nhất thời không cẩn thận, mộ Long Đế sẽ thành là nơi táng thân của hắn.
Thiên tài yêu nghiệt các gia tộc đều xuất động, tự nhiên cũng bao gồm Vũ gia trong đó. Vũ đại nhân hận hắn đến tận xương tuỷ, nếu biết hắn tiến vào, không cần nói cũng biết sẽ dặn dò thiên tài yêu nghiệt Vũ gia tìm cơ hội chém giết mình.
Bạch Hạ Sương cảnh giới Hồn Đàm Cảnh trung kỳ, có được huyết mạch thất phẩm. Thiếu nữ cầm tiêu ngọc hắn gặp ở Hàn Vân Sơn cũng là huyết mạch thất phẩm, cảnh giới chắc cũng đạt tới Hồn Đàm Cảnh.
Lần này thiên tài yêu nghiệt tiến vào mộ Long Đế phỏng chừng đều là Hồn Đàm Cảnh, một tên Thần Hải Cảnh hậu kỳ như hắn, người khác muốn bóp chết chẳng phải quá đơn giản. Nếu hắn không nghĩ cách mạnh lên, tiến vào sẽ lành ít dữ nhiều.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất