Bất Diệt Long Đế

Chương 312: Chết đi

Chương 312: Chết đi
Lục Ly khẽ gật đầu, yên ắng tiềm hành về phía ngọn núi nhỏ bên trái. Tiểu Bạch sớm đã xuống trước, như một tia chớp lao vào trong núi.
- Huyền thú? Cút ra?
Trong ngọn núi bên trái truyền đến một tiếng quát khẽ, Lục Ly lo lắng Tiểu Bạch, tốc độ đề thăng mấy phần, như quỷ hồn lặng lẽ vút tới.
Hưu
Tiểu Bạch chạy vội mà về, Lục Ly xách theo Kình Thiên Kích vọt lên, ánh mắt chạm phải một tên thám báo đang tiềm phục trong bụi cỏ.
- Người nào? Cút ra!
Thám báo thoáng kinh ngạc, sau đó quát lạnh một tiếng, Lục Ly không nói nửa lời, lập tức vận dụng huyền kỹ di hình huyễn ảnh, cả người hóa thành từng đạo quỷ ảnh vọt đến. Chờ đối phương ra chiêu, hắn cấp tốc lách sang bên trái tránh đi, sau đó lại đảo một vòng quanh người này, khiến cho quanh thân đối phương xuất hiện toàn là quỷ ảnh.
Ầm!
Chiến đấu ở cấp bậc thế này không có gì để nói cả, đối phương rất nhanh liền bị quỷ ảnh dọa cho công kích tứ tung loạn xạ, Lục Ly nhẹ nhàng tung ra một kích nện chết đối phương.
Lại tiến về phía trước liền là bộ lạc Địch Long, Lục Ly đợi Thiên Đà Tử tới tụ hợp, nhưng không lập tức chạy về phía bộ lạc Địch Long mà nhắm đến ngọn núi ở hướng đông. Mộ ông ngoại hắn nằm ở trong ngọn núi kia, đó là nơi bộ lạc Địch Long an táng người đã mất.
- Chủ nhân, ta đi trước dò đường, nhìn xem liệu có cường giả ẩn núp ở đó không?
Thiên Đà Tử trước một bước lao đi, Lục Ly đuổi theo chậm một nhịp. Hừng đông bắt đầu hiện ra quang mang, đã sắp tảng sáng, khí trời dần có chút thanh lãnh.
Sắc mặt Lục Ly lại lạnh hơn cả khí trời, bởi vì lúc đến dưới núi nhỏ, hắn nhìn thấy giữa sườn núi là một mảnh hỗn độn, mộ địa bộ lạc Địch Long quả nhiên bị phá hoại.
Phanh phanh
Giữa sườn núi vang lên tiếng nổ vang trầm muộn, Thiên Đà Tử và địch nhân đã khai chiến, Lục Ly mơ hồ nhìn thấy có mười mấy thân ảnh vọt ra, chính đang vây công Thiên Đà Tử.
- Không có Mệnh Luân cảnh?
Lục Ly thấy không có Mệnh Luân xuất hiện, khẽ thở dài một hơi, xem ra võ giả Mệnh Luân Cảnh ẩn núp ở chỗ này đều bị cường giả bí ẩn kia dẫn đi.
- Giết!
Lục Ly mắt đỏ ngầu chạy vội mà lên, lúc áp sát tới gần chiến trường. Hắn thấy được rõ ràng tình cảnh trong mộ địa bộ lạc Địch Long, khoảnh khắc đó, cả người hắn bất giác run lên.
Trọn cả mộ địa đều bị đào xới, hài cốt vương vãi bốn phía, quan tài bị nện nát, khắp nơi toàn là xương cốt bị gõ nát. Lục Ly nhìn thấy bia mộ ông ngoại bị đánh tan, từng đoạn từng đoạn xương cốt đứt gãy rải rác tứ xứ, rõ ràng là có người cố ý làm ra.
- Chết đi…
Sát khí tung trào trên thân Lục Ly, ánh mắt giận dữ quét về phía mười tên Hồn Đàm Cảnh bên cạnh mộ địa, rống giận quát:
- Thiên Đà Tử lăn ra, ta muốn tự tay chém giết mười mấy người này, ta phải bầm thây vạn đoạn bọn hắn!
Thiên Đà Tử thấy Lục Ly phẫn nộ vọt tới, không dám trái lệnh, nhưng cũng không dám thối lui.
Mặc dù trong mười mấy người này không có ai là võ giả Mệnh Luân Cảnh, nhưng hơn phân nửa đều là Hồn Đàm Cảnh, còn có hai tên Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong, hắn sợ Lục Ly bị giết chết.
Hống
Lục Ly xông tới, không chút do dự, lập tức nhắm thẳng mười mấy người kia gầm lên một tiếng, phóng thích ra Long Ngâm thần kỹ. Đồng thời bắp thịt toàn thân phồng lên, đôi mắt chuyển màu trắng bạc, thả ra Nhiên Huyết thần kỹ.
Tiếng gầm này tựa như hung thú phẫn nộ gào thét, chấn động khiến đất trời đều phải rung lên, Thiên Đà Tử cảm thấy màng nhĩ đau nhói. Mười mấy tên võ giả trước mặt càng là ôm lấy đầu lăn lộn trên đất, trừ hai tên Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong ra, miệng mũi những người còn lại đều tràn ra máu tươi.
- Đúng là bá đạo.
Thiên Đà Tử âm thầm gật đầu, sau đó lại biến sắc. Trong cơn phẫn nộ Lục Ly hống lên như thế, sợ rằng cường giả phụ cận đều sẽ bị kinh động, vạn nhất còn có Mệnh Luân Cảnh hoặc Bất Diệt Cảnh ẩn núp quanh đây thì sao?
Thấy Lục Ly vận dụng di hình huyễn ảnh phóng tới hai tên Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong, Thiên Đà Tử mới yên tâm phần nào. Thân hình hắn lóe lên, phóng vào trong mộ địa, tay cầm theo một chiếc bao tải lớn, định trước giúp Lục Ly thu thập lại tất cả hài cốt vương vãi xung quanh.
Như vậy, vạn nhất có cường địch tới, bọn hắn phải đào tẩu, Lục Ly cũng sẽ không còn gì bận tâm.
Ầm!
Lục Ly nhắm thẳng một tên Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong trùng trùng nện tới, tên Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong này đã tỉnh táo lại phần nào. Nhưng huyền kỹ di hình hoán ảnh của Lục Ly lại khiến hắn hoa hết cả mắt, căn bản không biết kích nào là thật, còn chưa kịp có phản ứng, đầu đã bị Lục Ly nện nổ tung.
Phanh phanh phanh
Chiến kích trong tay Lục Ly quét sang bên cạnh, nháy mắt lại nện chết ba tên Hồn Đàm Cảnh. Hắn thấy được tên Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong còn lại chính đang nổi giận vọt tới, Huyền lực trên người lập tức lấp lánh, lần nữa phóng thích long ngâm, phát ra một tiếng rống vang trời.
Tiếng rống này cơ hồ chỉ nhắm đến tên Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong đang vọt tới, người này phát ra một tiếng quái khiếu, bỗng chốc ngã vật trên đất, Lục Ly Kình Thiên Kích bất thần đánh xuống, lại giết một người.
Hai tên Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong bị nện chết, chiến đấu gần như cũng đã kết thúc. Lúc này Lục Ly đã đại khái hiểu rõ uy lực Long Ngâm thần kỹ, Hồn Đàm cảnh trung kỳ có thể nhẹ nhàng trấn áp, Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong cũng sẽ bị ảnh hưởng, còn với Mệnh Luân Cảnh thì hiệu quả lại không lớn.
- Chết, chết, chết đi...
Lục Ly phẫn nộ vung lên Kình Thiên Kích lần lượt nện xuống, đầu từng tên võ giả bị nện nát, toàn bộ đều biến thành thi thể không đầu.
Chỉ mấy cái chớp mắt, mười mấy võ giả đã bị Lục Ly đồ sát sạch sẽ, Lục Ly lại vẫn chưa hết hận, Kình Thiên Kích cuồng quét, đập tới từng cỗ thi thể, phải đến khi thi thể bị phanh thây mới chịu dừng tay.
- Chủ nhân, đừng nện nữa, mau tới thu thập hài cốt, địch nhân sắp tới rồi.
Thiên Đà Tử gấp gáp rống to, Lục Ly tỉnh táo lại, tung người bay vụt mà đến, Không Gian Giới Chỉ sáng lên, thu lại toàn bộ hài cốt. Những hài cốt này đã vương vãi khắp tứ xứ, không phân rõ là của ai, chỉ có thể mang hết về, sau đó tìm nơi nào đó an táng sau.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất