Chương 328: Thích ngươi
Nàng theo ánh mắt của Lục Ly nhìn tới, nhẹ giọng hỏi:
- Lục Ly, tỷ tỷ của ngươi nhất định là một kỳ nữ?
- n!
Lục Ly gật đầu nói:
- Trong lòng ta, nàng là nữ tử hoàn mỹ nhất trên thế giới này, nàng rất đẹp, không kém gì các ngươi. Tính tình của nàng rất tốt, chưa bao giờ giận, cho dù kẻ địch giết đến trước mặt cũng luôn mỉm cười, nàng túc trí đa mưu, là nữ tử thông tuệ nhất ta thấy.
- Nàng từ nhỏ ăn rất nhiều khổ, nhưng nàng chưa bao giờ khóc, không chảy qua một giọt nước mắt. Nàng từng xém chút nữa bị người cưỡng gian, cuối cùng cắt thịt đùi mình ăn sống, dọa lùi những tiện nhân kia, nàng không có chiến lực, một người ở trong núi lớn mấy ngày, cuối cùng từ trong đó bò ra. Sau khi trở về nàng không nói gì, chỉ nhìn ta cười, trấn an ta... ta thiếu nàng rất nhiều, ta thề sau khi tìm được nàng, sẽ không để cho nàng chịu khổ, ai dám khi nhục nàng, nhất định phải bước qua thi thể của ta...
- Này...
Hai tỷ muội nghe mà động dung, trong đầu hiện ra một nữ tử tuyệt mỹ, tựa hồ đứng ở trước mặt nhìn các nàng cười. Hai tỷ muội là thiên chi kiều nữ, tâm cao khí ngạo, giờ khắc này lại cảm thấy tự ti mặc cảm ở trước mặt Lục Linh.
- Đây là một nữ tử phong hoa tuyệt đại bực nào a!
Bạch Thu Tuyết âm thầm cảm khái, sau đó nhìn Lục Ly, lại thấy trên mặt hắn nổi gân xanh, trong mắt mơ hồ có nước mắt, đôi tay siết chặt, nội tâm của nàng lần nữa chấn động.
Nước mắt nam nhi không dễ rơi!
Lục Ly từ trong hoang dã quật khởi, trải qua vô số khổ nạn, nam nhân như vậy tuyệt đối sẽ không dễ dàng rơi lệ, không phải loại công tử mềm yếu nàng thường gặp kia có thể so sánh được.
Lúc này nam tử nội tâm kiên cường cương nghị kia, lại vì tỷ tỷ mà rơi lệ, điều này nói rõ Lục Ly là nam tử chân tình, vì Lục Linh thật có thể hi sinh tất cả.
Bạch Thu Tuyết rất ước ao Lục Linh, có đệ đệ như vậy, thì dù Lục Linh ở Thanh Châu biết được cũng sẽ rất vui mừng. Có tỷ tỷ như vậy, Lục Ly có thể ưu tú như thế, tựa hồ Bạch Thu Tuyết đã có thể hiểu rồi.
Bạch Thu Tuyết không nói thêm gì nữa, Lục Ly cũng trầm mặc, Bạch Hạ Sương bị loại không khí này lây nhiễm, cũng cúi đầu không nói.
- Hưu...
Một nén nhang sau, nơi xa có thân ảnh chạy nhanh đến, ba người bị thức tỉnh. Sắc mặt Lục Ly khôi phục bình tĩnh, như xin lỗi nhìn hai tỷ muội Bạch Thu Tuyết, nhưng không nói gì.
Người đến là Liễu Di, đi đến trước mặt mọi người, nàng chắp tay với Lục Ly, sau đó nhìn Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương nói:
- Hai vị tiểu thư, Bạch quản sự tới, hắn mang đến mệnh lệnh của Yên phu nhân, nói... Các ngươi điên đủ chưa? Còn không trở về?
Trên mặt Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương lộ ra vẻ khổ sở, xem ra cần phải trở về, nếu không Yên phu nhân sẽ giận thật. Bạch Thu Tuyết suy nghĩ một chút, cuối cùng đứng lên nói:
- Lục Ly, những ngày qua đa tạ ngươi chiêu đãi, chúng ta cần phải trở về rồi.
- Được!
Lục Ly gật đầu nói:
- Ta tiễn hai vị tiểu thư.
Lục Ly dứt khoát như thế khiến nội tâm của Bạch Thu Tuyết có chút không thoải mái, nàng nhàn nhạt liếc nhìn Lục Ly, thầm nghĩ Lục Ly không có chút lưu luyến sao? Mong hai nàng nhanh chóng rời đi sao? Hay hai tỷ muội các nàng mị lực không đủ, nên Lục Ly không có tâm động?
Nghĩ tới đây, trong lòng Bạch Thu Tuyết có chút tức giận, đứng dậy mang theo Bạch Hạ Sương và trưởng lão Bạch gia đi ra Huyết Sát Bảo, trên đường một câu cũng không nói.
Lục Ly có nói mấy câu, nhưng Bạch Thu Tuyết không thèm phản ứng, khiến Lục Ly âm thầm nhức đầu, tâm nữ nhân quả nhiên như kim dưới đáy biển, mới vừa rồi còn rất tốt...
Đến bến tàu, Bạch Thu Tuyết bảo Bạch Hạ Sương lấy ra Tử Kim Chiến Xa, hai tỷ muội và trưởng lão Bạch gia nhảy lên chiến xa.
Bạch Thu Tuyết nhìn đám người Liễu Di đưa tiễn gật đầu, mới mở miệng nói chuyện:
- Lục Ly, ta phỏng chừng Vũ gia sẽ không từ bỏ ý đồ, nếu như ngươi không có chuyện gì, gần đây có thể đi Thiên Ngục Thành tu luyện, ít nhất bên kia có thể an toàn một ít.
- Được!
Lục Ly gật đầu nói:
- Ta sẽ xem xét, hai vị tiểu thư bảo trọng.
Sắp phải chia tay, Lục Ly lại còn không có ý giữ lại, trên mặt Bạch Thu Tuyết lộ ra thần sắc lạnh nhạt, không còn nói gì nữa, khống chế chiến xa phá không rời đi.
Nhìn chiến xa từ từ biến mất ở phương xa, Lục Ly sờ đầu, có chút không giải thích được lẩm bẩm:
- Bạch Thu Tuyết này là thế nào vậy nhỉ? Bình thường nàng không phải như thế nha...
Thần sắc của Bạch Thu Tuyết, Liễu Di luôn nhìn ở trong mắt, nàng suy nghĩ một chút, sau đó thấp giọng hỏi Lục Ly:
- Đảo chủ, rất có thể Thu Tuyết tiểu thư đã... thích ngươi.
- Thích ta? Không thể nào?
Lục Ly trợn mắt, hắn cảm giác đó là chuyện cười. Đây chính là tiểu thư Bạch gia nha, Hồn Đàm cảnh trung kỳ, có huyết mạch thất phẩm, thiên chi kiêu nữ, có thể coi trọng một đảo chủ Huyết Sát Đảo nho nhỏ như hắn?
Hai tỷ muội kia nghe nói là sẽ gả cho Nhân Hoàng, hắn còn chưa có dã tâm lớn như vậy, có thể tu luyện tới Nhân Hoàng cảnh. Lấy tốc độ tu luyện hiện tại của hắn, tới Bất Diệt cảnh không biết còn cần bao nhiêu năm, đến lúc đó hai tỷ muội khẳng định đã lập gia đình.
Tiểu thư Bạch gia thích mình?
Lục Ly thật không dám nghĩ, hắn lắc đầu mang theo Thiên Đà Tử đi về Long Tượng Sơn, về phần Bạch Thu Tuyết nói Vũ gia uy hiếp, hắn lại không có để ở trong lòng. Vũ gia vừa mới té đau, trừ khi Vũ Hóa Thần muốn bị diệt tộc, nếu không làm sao còn dám đốt lửa thiêu thân?
Hắn trở lại Long Tượng Sơn, bảo Thiên Đà Tử tìm đám người Thất trưởng lão đến, lấy ra rất nhiều hài cốt và thi hài, nhờ hạ táng long trọng.
Hắn rất sớm đã nhìn trúng Long Tượng Sơn, lúc trước hai tỷ muội kia ở đây nên không tiện an trí, lúc này tự nhiên phải lập tức hạ táng.
Hài cốt đã không biết là của người nào, chỉ có thể tập trung an táng, đợi hoàng thổ đắp lên, Lục Ly quỳ xuống, hơn nữa lập thệ ngôn... hắn chắc chắn sẽ dùng tất cả biện pháp huỷ diệt Vũ gia, để an ủi ông ngoại trên trời có linh thiêng và báo thù rửa hận thay Lục thúc công.