Chương 10: Thế Phong Nhật Hạ A (2)
Phụ trách: Vô Tà Team
- Nhiếp gia chủ đại khí, mời vào trong!
Vương Khả lập tức mời nói.
Giống như vừa rồi quở trách chưởng quỹ thu linh thạch căn bản chưa phát sinh.
Nhiếp Thiên Bá:
-...
Cuối cùng Nhiếp Thiên Bá không nói gì, mang theo năm thuộc hạ, theo Vương Khả đi tới hậu viện của Vương gia.
Hậu viện của Vương gia còn chưa thu thập xong, vô số thi thể hắc y nhân bị kéo ra.
- Gia chủ, đây là thích khách tối hôm qua đến đây cướp đoạt U Nguyệt công chúa, lại toàn quân bị diệt, xem ra trong Vương gia này cũng giấu giếm sát cơ!
Một đệ tử Nhiếp gia nhỏ giọng nói với Nhiếp Thiên Bá.
Nhiếp Thiên Bá nhìn những thi thể kia, ánh mắt biến ảo, thậm chí Nhiếp Thiên Bá biết rõ, những thi thể này là đệ tử của gia tộc nào trên trấn. Chỉ là những hắc y nhân này đeo mặt nạ, Vương Khả lại không xốc lên.
- Vương gia chủ, những thi thể này, ngươi không điều tra thân phận sao?
Nhiếp Thiên Bá hỏi Vương Khả.
- Tại sao phải tra thân phận?
Vương Khả giống như không hiểu hỏi.
- Ngươi không muốn biết rõ, là ai đến cướp đoạt U Nguyệt công chúa, để tiện cho phòng bị?
Nhiếp Thiên Bá hỏi.
- Người đã chết rồi, còn tra cái gì! Lại nói, những thi thể này chết rồi, mang đến cho ta tài nguyên cuồn cuộn, ta cũng phải cho bọn hắn chút thể diện, không phải sao!
Vương Khả cười nói.
- Tài nguyên cuồn cuộn? Ngươi không phải đã lục soát túi đựng đồ của bọn họ sao? Còn có tài nguyên gì?
Đệ tử Nhiếp gia hiếu kỳ hỏi.
- À, ta có một tiệm quan tài trong Chu Tiên Trấn, kéo những thi thể kia tới tiệm quan tài, có thể bán đi nha! 50 cân linh thạch một thi thể!
Vương Khả giải thích nói.
- Thi thể? Ngươi còn có thể bán lấy tiền? 50 cân linh thạch một bộ? Ngươi là đoạt tiền sao!
Một đệ tử Nhiếp gia không tin nói.
- Ai, ngươi đừng nói nữa, những thi thể này thật đúng là quý hiếm, chúng ta mới vừa đưa đến tiệm quan tài, đã bị tranh đoạt không còn, ngươi nói hiện tại bầu không khí của Chu Tiên Trấn này, thật đúng là xem không hiểu! Thế phong nhật hạ! (* nó nằn trong câu thành ngữ thế phong nhật hạ, nhân tâm bất cổ, ý là thế thời thay đổi, lòng người không như trước)
Vương Khả cười khổ nói.
Các đệ tử Nhiếp gia:
-...
Các đệ tử Nhiếp gia đã hiểu tại sao, những hắc y nhân này là các đại thế gia trong Chu Tiên Trấn phái ra, người đã chết, chỉ có thể đánh nát răng nuốt vào trong bụng, nhưng vì cho gia tộc một cái bàn giao, thà rằng tiêu ít tiền, cũng phải chuộc thi thể về.
Ngươi còn xem không hiểu? Ngươi cái gian thương lòng dạ hiểm độc này, giết đệ tử của người ta, còn muốn người ta trả tiền chuộc? Còn có chút đạo đức nghề nghiệp nữa không hả?
- Vương gia chủ, ngươi thật biết cách làm giàu!
Sắc mặt của Nhiếp Thiên Bá cổ quái nói.
- Không tính là gì, kiếm chút tiền lẻ phụ cấp gia đình chi tiêu mà thôi!
Vương Khả cười nói.
Đám đệ tử Nhiếp gia:
-...
50 cân linh thạch một bộ thi thể, nơi này có hơn 20 cỗ, là 1000 cân linh thạch, đây là tiền lẻ? Phụ cấp gia dụng? Tôi tớ của Vương gia ngươi ăn tiên đan trừ cơm sao?
- Nhiếp gia chủ, đến, ngươi xem, kia là U Nguyệt công chúa!
Vương Khả chỉ hai cái lồng giam to lớn ở hậu viện.
Nhiếp Thiên Bá lập tức nhìn về phía hai cái lồng giam.
Trong lồng giam chính là đại biểu tỷ, tiểu biểu tỷ của Vương Khả, thật giống như bị ăn một loại dược vật nào đó, toàn thân vô lực, cả người dựa vào lồng giam.
Mặc dù Nhiếp Thiên Bá nghe nói qua không ít, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy đại biểu tỷ, da đầu cũng tê rần.
Mặc dù thủ hạ luôn nói U Nguyệt công chúa xấu xí, nhưng bản thân vẫn không có cảm thụ trực quan, lần này gặp mặt, sợ là sẽ bị ám ảnh trong thời gian dài!
- Gia chủ, chính là nàng, nàng chính là U Nguyệt công chúa!
Một đệ tử Nhiếp gia chỉ đại biểu tỷ kêu lên.
Khóe miệng của Nhiếp Thiên Bá co rúm nói:
- Vương gia chủ, ngươi bắt cái... U Nguyệt công chúa này, thật đúng là dung mạo bất phàm, thế gian hiếm thấy!
- Tự nhiên, bằng không Kim Ô Tông còn chưa tới mức không cho một bức chân dung!
Vương Khả gật đầu.
- Ngươi làm sao xác định, nàng chính là thật? Vạn nhất ngươi bắt là giả thì sao?
Nhiếp Thiên Bá hỏi.
- Giả? Không có khả năng!
Vương Khả tự tin nói.
- A?
Vương Khả cười cười, cũng không tính giải thích.
- Vương gia chủ, ngươi đã bắt được người, như vậy kể quá trình bắt người cho chúng ta học tập một chút thì đã làm sao?
Nhiếp Thiên Bá không buông tha nói.
Vương Khả nhìn Nhiếp Thiên Bá, thở dài nói:
- Thôi được rồi, nếu Nhiếp gia chủ đã mở miệng, vậy ta sẽ giải thích một chút!
- Đa tạ Vương gia chủ.
- Ngươi nhìn một người khác trong lồng!
Vương Khả chỉ tiểu biểu tỷ.
Mọi người nhìn qua, đều rất nghi hoặc, một đệ tử Nhiếp gia nói:
- Ta nghe nói, người kia là nha hoàn của U Nguyệt công chúa! Thật đúng là kỳ quái, nha hoàn của U Nguyệt công chúa xinh đẹp như vậy, U Nguyệt công chúa thì lại...
- Không sai, ai, xem ra là người Vương gia ta lắm miệng, vấn đề này cũng bị các ngươi biết. Không sai, đó là nha hoàn của U Nguyệt công chúa! Chúng ta là bắt được nàng trước! Sau đó nàng vì hoảng sợ, bán rẻ U Nguyệt công chúa, cáo tri cho chúng ta vị trí của U Nguyệt công chúa, để chúng ta dễ dàng bắt được U Nguyệt công chúa! Bằng không ai có thể nghĩ tới, U Nguyệt công chúa là cái bộ dạng như vậy, ha ha!
Vương Khả cười nói.
- Có ý gì?
Nhiếp Thiên Bá hiếu kỳ hỏi.
- Kim Ô Tông tuyên bố giải thưởng, đám người U Nguyệt công chúa tự nhiên là biết. Vì bảo hộ U Nguyệt công chúa, bảy nha hoàn dưới tay nàng mỗi người mang theo hai thị vệ, chia ra bảy đường chạy trốn! Bảy nha hoàn giả mạo U Nguyệt công chúa, nhiễu loạn nghe nhìn, coi như bị bắt cũng không sao, bởi vì các nàng là giả, có thể để U Nguyệt công chúa thật bình an chạy thoát!
Vương Khả giải thích nói.
- Cái gì? Có bảy U Nguyệt công chúa giả?
Nhiếp Thiên Bá biến sắc.
- Phải, ta là bắt được một nha hoàn, đáng tiếc, nha hoàn này không có trung tâm, ta bắt không bao lâu, nàng đã khai ra toàn bộ, còn chỉ điểm phương hướng, để cho chúng ta nhất cử bắt được U Nguyệt công chúa thật, ha ha ha! Thực là vận khí tốt, kỳ thật ta còn phải cảm tạ nàng!
Vương Khả cười nói.