Chương 112: Cùng đi cứu Vương phu nhân (2)
Phụ trách: Vô Tà Team
- Vương Khả ta buôn bán là dựa vào là cái gì chứ? Là lương tâm! Lương tâm đó các ngươi hiểu không?
Vương Khả nhìn về phía đám người bên dưới rồi mắng.
Nhưng giờ phút này, sau khi bị Vương Khả mắng một câu như vậy, chẳng biết tại sao trong lòng mọi người lại cảm thấy thoải mái.
- Tiền mà Vương Khả ta kiếm, người khác đừng mơ lấy không. Từ trước tới nay ta chưa từng lấy không của người khác bao giờ. Sổ sách ghi chép tiền của các ngươi đã bị Nhiếp gia đoạt đi, chỉ cần tìm được sổ sách về thì Vương Khả ta sẽ trả đủ!
Vương Khả nhìn về phía tất cả mọi người, quát lớn một câu.
- Vương gia chủ, không tìm được sổ sách về thì ngươi sẽ không trả, đúng không?
Có người nóng nảy, mất bình tĩnh nói.
- Vương gia chủ, ngươi còn có tiền hay không?
- Im miệng, để Vương gia chủ nói!
Những người khác ở trong đám người lập tức ngắt lời của người nọ.
- Chư vị, các ngươi có biết trong khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì hay không? Vì sao Kim Ô Tôngthu hồi lệnh truy nã U Nguyệt công chúa? Tại sao Vương Khả ta lại dám trở về?
Vương Khả nhìn về phía đám người rồi liên tục hỏi.
Đám người bên dưới nghi hoặc không thôi.
- Bởi vì, hôm đó, sau khi Nhiếp gia diệt toàn bộ Vương gia ta, ta hốt hoảng chạy ra bên ngoài, mang U Nguyệt công chúa đi! Là đi tới tiên môn lĩnh thưởng. Ta giao U Nguyệt công chúa ra cho nên Kim Ô Tông mới thu hồi lệnh truy nã!
Vương Khả giải thích.
- Ngươi giao U Nguyệt công chúa cho Kim Ô Tông? Kim Ô Tông dựa theo giải thưởng trước đó, thu ngươi làm đệ tử hay sao?
Mọi người kinh ngạc nói.
Vương Khả không giải thích việc rốt cuộc là mình đã bái vào làm môn hạ của Kim Ô Tông hay là Thiên Lang Tông mà hắn chỉ vung tay lên.
Sưu!
Trong nháy mắt có một thanh phi kiếm vờn quanh Vương Khả rồi bay lên cao, đồng thời cũng có từng đạo từng đạo lưu quang bắn ra bốn phía, làm cho hai mắt của tất cả mọi người đỏ lên.
- Phi kiếm? Đây là phi kiếm, loại pháp bảo mà ngay cả Kim Đan cảnh cũng chưa hẳn đã có được, sao ngươi lại có cơ chứ?
Mọi người cả kinh kêu lên.
Phi kiếm ở trong tiên trấn là truyền thuyết! Bây giờ không ngờ nó lại xuất hiện ở trước mặt Vương Khả.
- Ta đã bái vào tiên môn, được ban phi kiếm thì có gì là lạ cơ chứ?
Vương Khả lật tay thu hồi phi kiếm.
Giờ phút này ai còn không tin lời nói của Vương Khả nữa chứ? Đồng thời cả đám cũng thầm mắng vận khí của Vương Khả thật là tốt. Mặc dù toàn tộc chết, thế nhưng ngươi lại gia nhập tiên môn. Năm danh ngạch gia nhập Kim Ô Tông, chẳng lẽ ngươi dùng bốn danh ngạch còn lại để đổi lấy thanh phi kiếm này hay sao?
- Chư vị cảm thấy, Vương Khả ta có trả được tiền cho chư vị hay không?
Vương Khả nhìn về phía mọi người rồi hỏi một câu.
Ngươi đã bái vào làm môn hạcủa Kim Ô Tông, sao lại không có tiền cơ chứ? Thanh phi kiếm này có thể trả hết cho chúng ta!
- Ta nghĩ, nhất định trong các ngươi đã có người vứt khế ước đi?
Vương Khả nhìn về phía mọi người, nói.
- Không sai, trước đó ta cho rằng ngươi đã chết, trong cơn nóng giận ta đã xé nó đi rồi!
- Ta cũng vậy, ta mang hiệp ước đi tìm Nhiếp gia, kết quả lại bị bọn họ xé mất!
Trong đám người có một chút xui xẻo buồn bực nói.
- Xé rồi cũng không sao, chỉ cần tìm được sổ sách của Vương gia ta về, ta sẽ dựa theo sổ sách để trả tiền, chư vị! Các ngươi cảm thấy ta có nên đi lấy sổ sách về hay không?
Vương Khả nhìn về phía những người kia rồi hỏi.
- Nhất định phải lấy về, nhất định phải lấy về.
Đám người kia lập tức kích động nói.
- Thế nhưng thời gian dài như vậy, không chừng sổ sách đã bị Nhiếp gia hủy rồi nha?
Một vị gia chủ cau mày nói.
- Không sai, đây cũng là nguyên nhân khiến cho ta gọi mọi người tới đây. Sổ sách hủy không sao, Vương gia ta còn có một cuốn sổ cái nữa!
Vương Khả mở miệng nói.
- Sao?
Tất cả mọi người sững sờ. Sổ cái?
- Cuốn sổ cái này ở trong tay phu nhân nhà ta! Chỉ cần tìm được phu nhân ta là có thể lấy lại được tất cả!
Vương Khả giải thích.
- Phu nhân ngươi? Chúng ta chưa từng nghe nói ngươi có phu nhân?
Mọi người kinh ngạc nói.
Sao mười năm qua chúng ta không biết ngươi có phu nhân?
- Mười năm nay phu nhân ta chưa từng đi ra ngoài, đương nhiên các ngươi sẽ không biết nàng. Thế nhưng tất cả các ngươi đã nhìn thấy dung mạo của nàng!
Vương Khả giải thích.
- Cái gì?
Tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu, không nhịn được hỏi một câu.
Lúc này Vương Khả vung tay lên, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một bức tranh, bức tranh mở rộng ra, chân dung một nữ tử thướt tha lập tức xuất hiện ở trước mặt tất cả mọi người.
- Sao? Là nàng?
Tất cả mọi người cả kinh kêu lên.
Mà ở bên trong thủy lao của Nhiếp gia, U Nguyệt công chúa đột nhiên đỏ mặt lên, bởi vì người ở bên trong bức họa kia lại chính là nàng.
- Ai muốn làm phu nhân ngươi chứ?
U Nguyệt công chúa đỏ mặt lên, khẽ gắt một tiếng.
Mà hậu viện Công Nhất Trà Xã, tất cả gia chủ đều nhìn về phía bức họa kia. Người ở bên trong bức họa kia quá quen thuộc, đây không phải là U Nguyệt Công chúa mà Trương Thần Hư và Nhiếp Thiên Bá muốn chúng ta tìm hay sao?
- Ở Vương gia ta, phu nhân ta quản tiền, tiền nàng giấu ở các nơi khác nhau. Cho nên, sau khi Nhiếp Thiên Bá diệt Vương gia ta, hắn vẫn không biết đủ mà còn tìm mọi cách để bắt phu nhân ta về. Muốn cạy miệng nàng để lấy tất cả tiền của Vương gia ta! Đồng thời còn nói lý do lừa các ngươi là vì U Nguyệt công chúa gì đó? Để các ngươi đi tìm giúp hắn? Ha ha ha ha, con bà nó! Nhiếp Thiên Bá hắn coi các ngươi là kẻ ngu ngốc!
Vương Khả nhìn về phía tất cả mọi người rồi quát một tiếng.
Chúng gia chủ:
-... !
Đệ tử của các gia tộc tu tiên giận dữ, trên trán nổi đầy gân xanh.
Hóa ra, nữ tử kia không phải là U Nguyệt công chúa mà là phu nhân của Vương Khả.
- Ta có thể nói cho các ngươi biết một tin, phu nhân ta đã bị Nhiếp Thiên Bá bắt! Vì an toàn cho nên nàng đã nói ra mấy nơi cất tiền của Vương gia ta. Tiền ở nơi đó đã bị Nhiếp Thiên Bá phái người đi lấy!