Chương 188: Chu Yếm Gọi Tới Giúp Đỡ
- Không sai, là chúng ta theo dõi ngươi! Nếu không phải theo dõi ngươi, làm sao tìm được tên phản đồ Vương Khả này?
Mộ Dung Lục Quang lạnh lùng nói.
- Làm sao các ngươi biết ta tới Chướng Hải?
Công chúa U Nguyệt biến sắc.
- Hừ, ngươi ở bên ngoài Chướng Hải, đi bốn phía tìm hiểu tình huống Chướng Hải, thời điểm mua thuyền, liền bị sư đệ ta theo dõi, ta bảo hắn đừng rêu rao, đi theo phía sau ngươi, đi theo gian phu dâm phụ ngươi, quả nhiên có thể tìm được tên khốn Vương Khả này!
Mộ Dung Lục Quang lạnh giọng nói.
- Ngươi nói ai là gian phu dâm phụ?
Công chúa U Nguyệt lập tức tức giận nói.
Lúc này, công chúa U Nguyệt mới hoàn toàn thấy rõ bộ mặt thật của Mộ Dung Lục Quang, tên khốn này, lại dám mắng ta?
- U Nguyệt, đừng tranh luận với tên tâm thần này, hắn điên rồi! Chớ bị hắn lây bệnh!
Vương Khả lập tức ngăn cản công chúa U Nguyệt.
Tên Mộ Dung Lục Quang này rõ ràng là ghen ghét nổi điên, mới không che đậy miệng. Tranh luận với hắn có ý nghĩa gì?
Lòng bàn tay Vương Khả lại xúc tích chân khí cầu, đề phòng.
- Vương Khả? A, ha ha ha, tìm ngươi thật là khó!
Con mắt đỏ hồng của Mộ Dung Lục Quang nhìn về phía Vương Khả.
Vương Khả nhíu mày, một đám đệ tử Thiên Lang Tông đã bắt được Chu Yếm.
- Bành!
Chu Yếm vốn trọng thương, lại bị hung hăng ném ở trên boong thuyền.
- Đại sư huynh, người này đi cùng Vương Khả, nhất định không phải người gì tốt, trong tay cầm cái túi, bên trong có vài mảnh kính vỡ, không biết có ý đồ xấu gì!
Tên sư đệ kia nói.
- Các ngươi đi tìm Vương Khả gây phiền phức ấy? Chuyện không liên quan ta, ta và Vương Khả có mối thù không đội trời chung, ta và hắn không đội trời chung, chúng ta giống nhau, chúng ta đều muốn giết chết Vương Khả, chúng ta là người qua đường! Người một nhà!
Chu Yếm lập tức khóc không ra nước mắt, nói.
Mẹ nó, vì sao cứ đi cùng Vương Khả, là gặp phải xui xẻo vậy.
Đám người này muốn tìm Vương Khả gây phiền phức, chính mình cũng gặp tai ương? Không nói mình đã thê thảm không nỡ nhìn, coi như hiện tại mình ở thời kỳ toàn thịnh cũng không dám giãy dụa, chỉ cần tiết lộ một tia ma khí, bản thân sẽ bị đám người này loạn đao chém chết.
- Vương Khả, ngươi nói một câu đi, ta với ngươi không quen, chuyện không liên quan đến ta!
Chu Yếm chỉ có thể cầu xin Vương Khả.
Vương Khả khẽ nhíu mày:
- Mộ Dung Lục Quang, ngươi có oán khí gì, có thù hận gì, chúng ta từ từ nói chuyện, ngươi thả công chúa U Nguyệt và Chu Yếm rời đi!
- Đúng, đúng, thả ta rời đi! Ách, không, không đúng, Vương Khả, ngươi không nên nói như vậy, ngươi không nên giúp ta cầu tình với hắn, chúng ta không quen!
Chu Yếm lập tức khóc không ra nước mắt.
Vương Khả cầu tình giúp mình, đây là kẻ thù của Vương Khả sao? Chuyện này không phải là càng thêm dính dáng với Vương Khả sao?
- Chu Yếm, ngươi lại phát bệnh thần kinh gì vậy, đến cùng ngươi có muốn đi hay không?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Đi, đi!
Chu Yếm quay đầu muốn bò đi.
Nhưng, một thanh trường kiếm gác ở trên cổ Chu Yếm, đầu Chu Yếm lập tức đầy mồ hôi, cái này còn đi cái rắm à!
- Ta không đi! Mộ Dung Lục Quang, ngươi muốn giết, có bản lĩnh giết luôn ta đi! Ta thế nhưng là khách khanh trưởng lão Thiên Lang Tông!
Công chúa U Nguyệt căm hận nói.
- Công chúa, nàng đi trước đi, ta không sao!
Vương Khả khuyên nhủ.
- Ta không đi, muốn đi cùng đi!
Công chúa U Nguyệt lại cự tuyệt nói.
Mộ Dung Lục Quang xoa trán, đôi cẩu nam nữ này sắp chết đến nơi rồi còn tình tứ, thật sự coi mình là mù lòa hay sao?
- Im miệng!
Mộ Dung Lục Quang tức giận gầm lên.
Mộ Dung Lục Quang vung trường kiếm chỉ về phía hai người:
- Đi? Các ngươi một người cũng đừng hòng đi! Hôm nay, ta muốn đại biểu Thiên Lang Tông tru sát phản đồ!
- Chờ chút!
Đột nhiên Vương Khả kêu lên.
- Hả? Trước khi chết, ngươi còn có di ngôn sao?
Mộ Dung Lục Quang lạnh lùng nói.
- Không phải, ta trở thành phản đồ Thiên Lang Tông lúc nào? Mộ Dung Lục Quang, ngươi nói rõ cho ta, Vương Khả ta và ngươi có chút không thoải mái, ta nhận! Thế nhưng, ta phản bội Thiên Lang Tông lúc nào? Sự trung thành của ta với Thiên Lang Tông có nhật nguyệt chứng giám, chưa bao giờ dám quên thân phận của mình, ngươi muốn lấy việc công báo thù riêng, muốn đổi trắng thay đen, giết người diệt khẩu sao?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Vương Khả, ngươi là đệ tử Thiên Lang Tông?
Chu Yếm ở một bên trợn mắt nhìn về phía Vương Khả.
Tên Vương Khả này không phải đệ tử Ma Giáo sao? Tại sao lại trở thành đệ tử Thiên Lang Tông? Tình huống gì vậy?
- Không chỉ là đệ tử Thiên Lang Tông, mà còn là đệ tử tông chủ Thiên Lang Tông, nhưng hắn phản bội tông môn, đáng chết, ta muốn thanh lý môn hộ!
Mộ Dung Lục Quang lạnh lùng nói.
- Cái gì? Ngươi là đệ tử chính đạo? Cái này, cái này, cái này... !
Chu Yếm trợn mắt.
Ngươi là đệ tử chính đạo, vậy khoảng thời gian này người ở Thần Long đảo là sao? Lúc đầu ta đã nói ngươi không có nhập ma là thật? Ngươi căn bản không có gia nhập Ma Giáo?
- Mộ Dung Lục Quang, ngươi đừng ngậm máu phun người, ta là đệ tử Trần Thiên Nguyên, cho tới bây giờ đều xứng đáng thân phận này!
Vương Khả lạnh lùng nói.
- A, ha ha ha, sắp chết đến nơi rồi còn cãi láo? Hiện tại, khắp nơi bên ngoài đều truyền, ngươi cấu kết với quần ma làm việc xấu ở vương cung Đại Thanh, tính kế sư tôn Nhiếp Diệt Tuyệt của ta! Sát hại điện chủ Đông Lang Điện, Thiên Lang Tông ta! Chuyện này còn chưa tính là phản bội sao?
Mộ Dung Lục Quang trợn mắt nói.
- Ngươi vì chuyện này mới mang theo đệ tử Thiên Lang Tông, đến đây đuổi giết ta?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Không sai, chúng ta cũng là đệ tử Đông Lang Điện, điện chủ bị ngươi giết chết, chúng ta muốn phanh thây xé xác ngươi!
Đám đệ tử Thiên Lang Tông căm hận nói.
- Xé xác phanh thây ta? Ta giết điện chủ Đông Lang Điện? Các ngươi có biết Nhiếp Thanh Thanh, à không, Nhiếp Diệt Tuyệt nhập ma không, các ngươi biết không?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Đánh rắm, điện chủ một đời tru ma, làm sao có thể nhập ma? Không sai, Trương Thần Hư Kim Ô Tông cũng nói như vậy, nhưng hắn đánh rắm! Dám vu khống sư tôn ta, hắn tính là thứ gì? Cả đời này sư tôn ta đều không có khả năng nhập ma! Vương Khả đáng chết, dám giết sư tôn ta, hôm nay ta muốn ngươi đền mạng!