Chương 268: Lão nương phải giết ngươi!
Vương Khả lập tức thu rương vào trong vòng tay trữ vật, trừng mắt nhìn sang:
- Lát nữa sẽ tính sổ với ngươi sau, hừ!
- Liên quan gì đến ta, là bọn hắn phát ra tiếng khiến ta hiểu lầm, ta hoàn toàn trong sạch, ta rất đơn thuần!
Trương Chính Đạo lập tức biện bạch.
Vương Khả mặc kệ hắn, Trần Thiên Nguyên ở hắn lại cầm ra một sợi dây thừng, trói buộc đám tà ma, ném ra ngoài gian phòng.
- Vi sư trước dẫn đám tà ma này về Tây Lang Điện! Vương Khả, nếu còn có tà ma, nhớ gọi đệ tử Thiên Lang Tông tới bắt! Cứ nói đây là lệnh của ta!
Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Vương Khả gật đầu.
- Vương Khả, ta sẽ không bỏ qua ngươi, ta làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua ngươi!
Đồng An An hướng về phía Vương Khả gầm to.
Nhưng mà, hắn vừa mới hô lên hai tiếng đã bị Trần Thiên Nguyên áp giải mang đi.
Bỏ lại một phòng lang tạ.
- Trương Chính Đạo, cảnh khó vào được mắt của ngươi đâu?
Vương Khả quay sang trừng nhìn Trương Chính Đạo.
- Ta... ! Trước đó... !
Lúc này Trương Chính Đạo quả thực không biết nên giải thích thế nào.
Rõ ràng ta nghe được không phải vậy! Sao đến lúc mở cửa lại thành thế này? Một đám tà ma thông ống nước mà thôi, sao lại phát ra nhiều thanh âm biến thái vậy được? Ta trong sạch!
Văn phòng Vương Khả!
Tùy theo đám người Đồng An An bị bắt ở lầu dưới, toàn bộ đống Thiểm Điện thần tiên trói buộc Trương Ly Nhi bị rút đi theo đường ống nước, nháy mắt Trương Ly Nhi đã giành lại được tự do.
Trương Ly Nhi rớt đất, lúc này nàng mới nhìn lại trên người, bởi vì dòng điện kích thích và hỏa diễm chân khí bản thân phát ra, dẫn đến quần áo bị đốt trụi hơn phân nửa, kết hợp với nước máy tẩy xối một phen, hàng họ bị lộ nguyên từng mảnh lớn.
Chứng kiến bộ dáng bản thân bây giờ, rốt cuộc Trương Ly Nhi đã hiểu vì sao lúc nãy Vương Khả lại bảo nàng muốn quyến rũ hắn, đây đâu chỉ là quyến rũ, phải là xuân quang chợt tiết mới đúng.
- Vương Khả, tên vương bát đản này, lão nương phải giết ngươi!
Trương Ly Nhi thẹn phẫn không thôi.
Mãi đến tận lúc này, Trương Ly Nhi vẫn tưởng rằng tất cả đều là do Vương Khả bố trí, mình chỉ muốn đến gõ ám côn mà thôi, không ngờ lại bị Vương Khả tính toán vào tròng, sau cùng, Vương Khả còn đi ra chế nhạo một phen, thù này, không chết không thôi.
Lấy ra một thân quần áo mới từ trong vòng tay trữ vật, Trương Ly Nhi mặc lại đồ áo, định đi ra tìm Vương Khả báo thù.
Ông!
Đột nhiên, trong văn phòng chợt sáng bừng thanh quang, uy lực Định Quang Kính lần nữa tăng vọt, bức thẳng về phía Trương Ly Nhi.
- Lại nữa?
Trương Ly Nhi tròn mắt.
Trương Ly Nhi hất tay thu hồi Kim Ô Lệnh, toàn lực thúc giục, kim quang tràn ra đương cự lại với thanh quang.
…..
Trà sảnh lầu một.
Mộ Dung Lục Quang thúc giục Định Quang Kính Dẫn Đạo Kỳ, nguyên một đám đệ tử sau lưng tiếp sức cho hắn.
- Đại sư huynh, Dẫn Đạo Kỳ lại có biến hóa, thế này là thế nào?
Một tên sư đệ hỏi.
- Ta cũng không rõ, nhưng ta có thể cảm nhận được, vừa rồi Định Quang Kính lực lượng ngăn cản lại mạnh thêm!
Mộ Dung Lục Quang nhíu mày nói.
- Định Quang Kính bị ngăn cản? Nói như vậy, Đồng An An trên văn phòng tầng đỉnh cũng có pháp bảo dành cho cường giả Nguyên Anh Cảnh, bằng không làm sao đương cự được với Định Quang Kính? Đại sư huynh, hay là chúng ta lên đó nhìn xem?
Tên sư đệ kia hỏi tiếp.
- Không được, mục đích chúng ta thúc giục Dẫn Đạo Kỳ chính là để ngăn chặn Đồng An An, ta mà thu lực, Đồng An An liền có thể thoát khốn, sau đó cấp tốc đào thoát, vậy nên, ta không thể động!
Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.
- Làm thế nào?
- Không phải vừa nãy đã có một đám sư đệ lên lầu rồi sao? Chắc sẽ có kết quả sớm thôi!
Mộ Dung Lục Quang trấn an đám đệ tử sau lưng.
Đúng lúc này, cửa bao gian ầm vang mở ra.
- Đại sư huynh, không hay!
Một tên sư đệ vọt vào, hớt hải nói.
- Làm sao? Không phải các ngươi đi lên tầng đỉnh bắt Đồng An An? Sao giờ còn chưa động thủ? Ta đang gồng sức vây khốn hắn ở chỗ này!
Mộ Dung Lục Quang nghi hoặc hỏi nói.
- Trên tầng đỉnh có đệ tử Kim Ô Tông trông giữ, nói Vương Khả hạ lệnh, bất luận kẻ nào đều không được phép quấy rầy, không cho chúng ta tiến vào văn phòng. Bọn Trương Thần Hư đứng chắn ngoài cửa, chúng ta không vào được!
Tên sư đệ kia nôn nóng nói.
- Đang cấp bách thế này, các ngươi lại không vào được?
Mộ Dung Lục Quang trừng mắt nói.
- Chúng ta không dám náo ra động tĩnh quá lớn, rốt cuộc, hiện tại đang có quá nhiều cường giả chính đạo bên trong cao ốc Thần Vương, làm lớn chuyện, mặt mũi Thiên Lang Tông ta chẳng phải mất sạch!
Tên sư đệ kia cười khổ nói.
- Các ngươi đi nói rõ ràng với Trương Thần Hư!
Mộ Dung Lục Quang nôn nóng nói.
- Nói rồi, nhưng hắn không nghe, hắn nói đã đáp ứng làm bảo an cho Vương Khả, liền nhất định phải thủ vững cương vị!
Tên sư đệ kia khó xử nói.
- Mẹ nó, đầu tên Trương Thần Hư kia bị lừa đá? Các ngươi đi lên lần nữa, nói cho hắn biết chân tướng, cứ nói ta đang ở dưới này dùng Định Quang Kính khóa lại tà ma trong văn phòng Vương Khả, bảo bọn hắn tận lực phối hợp!
Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.
- Vâng!
- Còn nữa, kêu thêm vài người, đúng rồi, đi thông báo cho các sư đệ khác tản ra xung quanh, phong tỏa bốn phía cao ốc Thần Vương, đề phòng tà ma đào thoát. Còn có, Mạc điện chủ đâu? Không phải hắn đang chờ bên ngoài cao ốc Thần Vương ư? Để hắn lên tầng đỉnh xử lý!
Mộ Dung Lục Quang hạ lệnh.
- Vâng!
Tên sư đệ kia vội vàng ứng tiếng.
Lập tức, người đó ra hiệu cho toàn bộ sư đệ có mặt trong trà sảnh, cả đám đứng dậy cấp tốc hành động.
Cùng lúc, Vương Khả và Trương Chính Đạo vẫn đang chỉ trích lẫn nhau, Trương Chính Đạo muốn đòi Vương Khả chỗ tốt khi bắt được tà ma, Vương Khả há có thể đáp ứng?
Hai người vừa nói chuyện vừa đi tới cửa thang máy, bỗng chợt nhìn thấy một tên thuộc hạ của Vương Khả tiến đến bẩm báo.
- Gia chủ, vừa rồi có khách nhân đến phàn nàn!
Thần tình tên thuộc hạ có vẻ khá là lo lắng.
- Khách nhân phàn nàn? Đám khách nhân đã mua bảo hiểm kia? Chẳng lẽ bọn họ còn định rút lại tiền bảo hiểm? Các ngươi đã giải thích cho bọn hắn điều khoản miễn trừ trách nhiệm chưa? Muốn rút tiền bảo hiểm? Tối đa chỉ có thể rút mười hai cân linh thạch!