Chương 343: Rồng thổ sinh thổ nhưỡng
Then chốt là, làm vậy chẳng có ích lợi gì cho ta cả! Tại sao ta cứ phải giúp bọn hắn? Chỉ bởi vì Trương Ly Nhi điên cuồng theo đuổi ta? Mẹ nó, vậy có phải ta chịu thiệt quá không? Nếu tất cả nữ nhân trên đời này đều ái mộ theo đuổi ta, thế ta chẳng phải mệt chết! Ai! Không thể làm người tốt mãi được!
Vương Khả sa vào trầm tư.
Ngay khi Vương Khả đang suy tư, cách đó không xa Tử Bất Phàm bất ngờ bay lên trời, miệng hét lớn:
- Chu Hồng Y, trận pháp đã thành, bắt đầu!
Oanh!
Trong một tòa cung điện gần đó, Chu Hồng Y giậm chân lao vút lên trời.
Hai đại đường chủ Ma giáo từ trên cao nhìn xuống trận pháp được vẽ bằng máu tươi trên quảng trường bên dưới, đồng thời, bốn phía còn được bố trí lượng lớn linh thạch, dùng làm nguồn cung cấp năng lượng cho trận pháp khởi động.
- Bắt đầu!
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
Đệ tử Ma giáo quanh bốn phía lập tức toàn lực thúc giục trận pháp.
Ông!
Chỉ thấy, trận pháp màu máu đột nhiên toát ra vô số hồng quang, hồng quang sáng ngời chói mắt, đâm khiến Vương Khả cách đó không xa phải híp mắt lại, tựa như có một cỗ lực lượng khiến người khiếp đảm đang cọ rửa nội tâm hắn.
- Đạo Mạch Tổ Huyết còn có thể phát sáng phát nhiệt?
Vương Khả thốt lên kinh ngạc.
- Đạo mạch chân ngôn, lâm binh đấu giả! Đạo Mạch Tổ Huyết, mở!
Tử Bất Phàm hét lớn.
Oanh!
Chỉ thấy huyết trận khẽ run lên, hư không ở trung tâm huyết trận theo đó bất chợt vặn vẹo.
Ang !
Một tiếng long ngâm truyền ra từ dưới lòng đất, tiếp theo, mặt đất quanh bốn phía quảng trường bất ngờ rung động dữ dội.
- Động đất?
Vương Khả không khỏi cả kinh.
Oanh!
Trung tâm huyết trận ầm vang một tiếng, lượng lớn đất đá nổ tóe bắn ra, từ dưới nền đất, đột nhiên toát ra một đầu rồng vàng óng cực lớn.
Đầu rồng này như có như không, nhìn như trong suốt, rộng chừng hai trượng, kim quang bắn ra bốn phía, chiếu sáng vạn trượng. Mắt rồng sáng ngời, mang theo uy áp chấn nhiếp tâm thần.
- Rồng, đầu rồng?
Có đệ tử Ma giáo cả kinh thét lên.
Vương Khả cũng tròn mắt há mồm nhìn cảnh tượng khiếp hãi trước mặt.
- Trên đời thật sự có rồng? Còn chui ra từ dưới lòng đất?
Vương Khả thất kinh ngây dại.
Oanh !
Một tiếng nổ rung trời, đất đá trên khắp quảng trường đều bị hất tung, chúng đệ tử ma giáo quanh bốn phía lập tức bị nhấc ngược lên trời.
Một con Kim Long trong suốt dài chừng năm mươi trượng triệt để bò ra từ dưới lòng đất, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn khi giành được tự do, nháy mắt khi vừa thoát ra lập tức rít gào một tiếng.
Ang !
Tiếng long ngâm vừa dứt, nó lập tức bay vút về nơi xa.
Oanh!
Một cung điện bị đầu rồng xung kích trúng phải, nháy mắt liền bị đụng nát, mảnh vụn bắn tóe khắp nơi.
- Trốn đi đâu!
Tử Bất Phàm quát lớn một tiếng, nháy mắt liền áp sát tới.
Oanh !
Chưởng cương của Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y đồng loạt ầm vang trùng kích lên thân Kim Long.
Thanh Kinh, trong vương cung!
Oanh!
Một tiếng nổ vang, tòa cung điện bị đuôi Kim Long nện trúng, ầm ầm nổ tung, vô số gạch đá, gỗ vụn bắn tóe lên trời, sau đó rơi rụng khắp bốn phía!
Bên ngoài vương cung, các quan viên tuy đã sớm tổ chức sơ tán bách tính. Nhưng vẫn có rất nhiều người còn ở lại trong thành, ai nấy đều đang kinh hãi nhìn lên.
Rất nhiều tướng lĩnh Tiên Thiên Cảnh được chiêu mộ đến từ các đại tiên trấn không khỏi trố mắt đứng nhìn.
- Mọi người đừng hoảng, vương cung có nghiệt long quấy rối, chúng ta đã đặc ý mời các thượng tiên tiên môn thượng tới hàng long! Nhớ chú ý an toàn, đồng thời bảo hộ cho bách tính Thanh Kinh! Để bách tính rời đi trước!
Đám người đại biểu ca làm theo yêu cầu của Vương Khả, chỉ huy nhân viên bên ngoài vương cung.
Đám Tiên Thiên Cảnh được chiêu mộ đến từ các tiên trấn không ngừng nuốt nước miếng khan, yết hầu lăn động.
Đã lúc nào bọn hắn gặp qua quái vật khổng lồ như thế đâu? Yêu thú ngược lại từng gặp qua không ít, hình thể lớn cũng không thiếu, nhưng mà, không con nào so được với cự long dài hơn năm mươi trượng trước mắt cả!
- Vương gia chủ quả nhiên lợi hại, giờ đã bắt đầu chơi trò hàng long rồi!
- Đúng vậy, trước kia ta sớm đã nhìn ra Vương gia chủ chính là nhân trung long phượng, quả nhiên, nhìn xem, đám thượng tiên Kim Đan Cảnh ngự kiếm phi hành kia đều nghe theo chỉ thị từ Vương gia chủ!
- Vương gia chủ còn mời tới hai vị đại lão Nguyên Anh Cảnh? Ghê thật!
- Lần này gia tộc Vương thị nhất định có thể nhất thống thiên hạ, may mà ta tiếp nhận chiêu mộ từ Vương gia chủ!
...
...
...
Bên ngoài vương cung không ngừng rộ lên từng mảnh từng mảnh tiếng tán thán.
Bên trong vương cung, Vương Khả nấp đằng sau đống gạch ngói, thần sắc đầy vẻ kinh hãi.
- Đây chính là long mạch ư? Còn chưa bắt đầu bạo phát đã lợi hại vậy rồi?
Vương Khả trố mắt đứng nhìn.
- Tử La Thiên Võng!
Tử Bất Phàm hét to.
Oanh tạch tạch tạch!
Mây đen trên trời trút xuống vô số lôi điện, nhắm thẳng về phía Kim Long.
- Hồng Y Tỏa Liên!
Chu Hồng Y cũng quát nhẹ một tiếng.
Xào xào!
Lập tức, mười đoạn xiềng xích giống như mười con cự xà lao vút tới quấn quanh Kim Long.
Ang !
Kim Long gào thét, muốn giãy thoát khỏi áp chế từ hai đại Nguyên Anh Cảnh.
- Tất cả mọi người cùng ra tay! Trọng kích Kim Long, nhanh!
Chu Hồng Y quát nói.
- Vâng!
Chúng đệ tử Ma giáo đồng thanh hét lớn.
Ầm ầm!
Đao cương, kiếm cương đánh thẳng lên Kim Long, trọn cả vương cung đều thành chiến trường hàng long.
Kim Long dù trong suốt, nhưng lại có linh tính, thấy đào thoát không được, lập tức bạo phát ra oán khí ngút trời, đuôi rồng quẳng xuống, nguyên một đám cường giả Kim Đan Cảnh đều bị nện bay, lực lớn vô cùng, tưởng như có thể dời núi lấp biển.
Vương Khả tự nhiên không khả năng đi lên hỗ trợ, chỉ riêng mỗi nhìn thấy từng tòa từng tòa cung điện quanh bốn phía bị nện nát, trong lòng Vương Khả đã như rỉ máu.
- Tiền của ta! Con súc sinh này!
Vương Khả buồn bực kêu nói.
Đảo mắt nhìn chung quanh, Vương Khả chợt thấy tất cả đệ tử Ma giáo trông chừng ngoài cung điện giam giữ đệ tử Kim Ô Tông nơi xa đều chạy đi đối phó Kim Long.
Mình có nên đi thả đám đệ tử Kim Ô Tông không?
- Mặc kệ bọn hắn! Liên quan mẹ gì đến ta! Ta đi cứu bọn hắn, vạn nhất bị đám tà ma thấy được, quay đầu tính sổ thì rắc rối to!