Chương 346: Có nhà an toàn
Trời đất, ta chỉ nghe qua cường hành bổng đánh uyên ương, chứ đây mới là lần đầu tiên thấy có người cường hành phối đôi! Ngươi tưởng giờ là xã hội phong kiến, xử lý hôn nhân chắc?
- Còn không mau dẫn đường!
Trương Ly Nhi đi ở sau cùng trừng nhìn Vương Khả, thúc giục nói.
Vương Khả:
-... !
Mẹ nó, ta làm thế này có phải là mua dây buộc mình không? Tới cứu các ngươi, các ngươi không cảm kích thì cũng thôi, còn bị cường hành phối đôi, bị người kêu đến quát đi? Ta rốt cục đã tạo nghiệt gì thế này!
Trong vương cung!
- Hồng Y Tỏa Liên!
Chu Hồng Y quát lớn.
Ầm ầm!
Nguyên một đám xiềng xích như bầy rắn khổng lồ quấn chặt lấy đuôi Kim Long, khiến cho Kim Long hành động rất là khó khăn.
- Trấn!
Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y đồng thanh hét to.
Oanh!
Từ trong lòng bàn tay Tử Bất Phàm bất chợt toát ra vô số lôi điện màu tím, lòng bàn tay Chu Hồng Y thì lại toát ra vô số hỏa diễm, hai thứ kết hợp ầm vang trấn áp lên đầu Kim Long.
Ang !
Kim Long hét thảm, bị đè xuống đất, song dù vậy, Kim Long vẫn không cam tâm chịu trói, liều mạng giãy dụa.
- Thiểm Điện thần tiên tạm thời không ở trên người ta, bằng không, há lại cho súc sinh ngươi ngông cuồng?
Tử Bất Phàm buồn bực quát.
- Thiểm Điện thần tiên cũng vô dụng thôi, long mạch Kim Long thuộc về linh thể, Thiểm Điện thần tiên sẽ chỉ khiến nó nứt vỡ càng nhanh, một khi vượt quá khả năng chịu đựng của long mạch Kim Long, thậm chí có thể nó sẽ ôm lấy tâm tư đồng quy vu tận, lập tức tự bạo!
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Vậy phải làm thế nào?
Tử Bất Phàm buồn bực nói.
- Ngươi không phải đã chuẩn bị kỹ càng rồi ư? Giờ lại đi hỏi ta?
Chu Hồng Y nhíu mày hỏi lại.
- Ta..., Chu Hồng Y, ngươi rốt cục có nói hay không!
Tử Bất Phàm phẫn nộ quát.
- Đối phó loại linh thể này, có hai cách khả thi nhất, một là trấn áp, hai là phong ấn!
Chu Hồng Y hít sâu một hơi rồi nói.
- Trấn áp? Chúng ta không phải đang trấn áp đấy thôi?
Tử Bất Phàm nghi hoặc nói.
- Không phải trấn áp kiểu này, mà cần dùng tới pháp bảo đặc thù! Tỉ như Phiên Thiên Ấn! Phiên Thiên Ấn có thể trấn áp công đức, trấn áp vạn linh thế gian, đó là pháp bảo thích hợp nhất! Đương nhiên, ngự tỉ trấn quốc của vương triều tu tiên cũng có được hiệu quả tương tự!
Chu Hồng Y giải thích nói.
- Phiên Thiên Ấn? Ngự tỉ trấn bốc? Đó chẳng phải là pháp bảo được ngưng luyện từ Đạo Linh Ngọc? Giờ ta biết đi đâu tìm Đạo Linh Ngọc?
Tử Bất Phàm tức tối nói.
- Chuyện này ngươi cũng hỏi ta? Không phải ngươi muốn bắt Kim Long ư? Đáng lý trước lúc tới phải chuẩn bị kỹ càng hết thảy rồi chứ?
Chu Hồng Y nhíu mày nói.
- Ta làm sao biết được! Được rồi, được rồi, đừng nhắc đến Phiên Thiên Ấn kia làm gì nữa, không phải ngươi nói còn có một cách nữa ư? Phong ấn? Phong ấn thế nào?
Tử Bất Phàm nôn nóng hỏi.
- Tìm vật chứa long mạch thừa nhận rồi phong ấn nó vào bên trong!
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Long mạch thừa nhận?
Tử Bất Phàm khó hiểu nói.
- Long mạch rất là thừa nhận thứ nào có tác dụng tẩm bổ long khí cho nó, mà chỗ nào là nơi có long khí nhiều nhất?
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Long ỷ? Long ỷ vương triều thường tọa lạc chính trên đỉnh đầu long mạch, hàng năm được đến long khí tán phát ra tẩm bổ, bên trong cất chứa rất nhiều long khí?
Thần sắc Tử Bất Phàm khẽ động, nhẹ giọng nói.
- Không sai, long ỷ thường niên được đến long mạch tưới mát, bên trong cất chứa lượng long khí rất lớn! Tìm xem, nếu long ỷ được rèn đúc bằng tài liệu đặc biệt, không chừng có thể dùng vào phong ấn Kim Long!
Chu Hồng Y giải thích nói.
- Tìm, nhanh, đi tìm long ỷ!
Tử Bất Phàm quay sang đám tà ma thủ hạ quát nói.
- Long ỷ?
Chúng nhân đảo mắt nhìn quanh đống phế tích bốn phía.
- Đường chủ, vừa rồi đại điện triều hội đã bị phá hủy, chỉ còn lại mỗi đống phế tích! Long ỷ e rằng cũng... !
Một tên tà ma cười khổ nói.
Moi đống phế tích kia ra mà tìm, phải tìm cho bằng được!
Tử Bất Phàm quát.
- Vâng!
Đám đệ tử Ma giáo vội đi lật tung rác rưởi tìm kiếm.
Ang !
Kim Long bỗng chợt rít lên một tiếng, giãy thoát khỏi áp chế từ Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm, đầu rồng cấp tốc quẫy động.
Đuôi rồng càng là vặn vẹo kịch liệt, tựa hồ có thể giãy thoát khỏi Hồng Y Tỏa Liên bất cứ lúc nào.
- Không hay
- Không hay, Kim Long phẫn nộ, đừng kích thích đầu rồng, kéo chặt nó!
Chu Hồng Y kinh hãi hô lên.
Không cố được áp chế đầu rồng, Chu Hồng Y lập tức quay về lại đuôi rồng, toàn lực thúc giục Hồng Y Tỏa Liên, kéo chặt không cho Kim Long giãy thoát.
Tử Bất Phàm cũng thả đầu rồng ra, chuyển sang toàn lực áp chế thân rồng, không cho nó động đậy.
- Nhanh, trừ người đi tìm long ỷ ra, số còn lại theo ta đè ép Kim Long!
Tử Bất Phàm rống to.
- Vâng!
Toàn bộ đám đệ tử Ma giáo lập tức lao tới đè lại Kim Long.
Ang!
Kim Long gầm gào.
Nhất thời, đầu rồng được tự do, không ngừng lắc lư giãy dụa.
Tẩm cung vương hậu.
Két két!
Sau một phen tra tìm, Chu Yếm và Đồng An An, rốt cuộc cũng tìm được cơ quan mở ra địa đạo.
- Tìm được rồi!
Tròng mắt Đồng An An khẽ sáng lên.
- Vương Khả đào địa đạo ở chỗ này? Hắn muốn làm gì?
Chu Yếm ngạc nhiên nói.
- Quản nhiều thế làm gì? Vương Khả đã xuống dưới này bao lâu? Nhanh, theo ta đi vào, tìm ra Vương Khả, chém giết hắn. Hắn mà chết ở chỗ này chẳng phải càng tốt? Thần không biết, quỷ không hay?
Đồng An An hưng phấn nói.
- Được!
Chu Yếm gật gật đầu.
Chu Yếm dẫn đường, hai người cấp tốc đi xuống địa đạo.
Địa đạo u ám, cả hai cũng di chuyển cực kỳ cẩn thận, trong lòng lại đều vô cùng sốt ruột, rốt cục Vương Khả đã tiến vào địa đạo nửa ngày.
- Yên tâm, hắn không chạy thoát được đâu!
Chu Yếm an ủi.
- Ách!
Nét mặt Đồng An An đột nhiên cứng lại.
- Cái này, cái địa đạo này còn có ngã ba?
Sắc mặt Đồng An An khó coi dị thường.
Làm sao bây giờ? Vương Khả nắm trong tay bản vẽ địa đạo, dù có ở đâu cũng không đi nhầm được, nhưng hai người bọn hắn không có, làm sao đây? Thật vất vả mới tìm được địa đạo, ngươi lại chơi ngã ba mê cung với ta?