Chương 354: Long Mạch Đã Được Phong Ấn
Trong đầu không ngừng suy nghĩ xem phải lợi dụng Đồng An An thế nào để thuyết phục Ma Tôn.
Ở trong vương cung, đại chiến cũng đến kết thúc.
- Đạo mạch chân ngôn, lâm binh đấu giả! Phong ấn!
Tử Bất Phàm quát lên một tiếng.
Ang !
Tiếng long ngâm vang rền, long mạch Kim Long bất ngờ chui tọt vào trong bụng Chu Yếm một cách đầy quỷ dị.
Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y toàn lực hạ xuống cấm chế trên bụng Chu Yếm.
Chu Yếm đang hôn mê, chỉ là, áo trên bị xé mở, chỉ thấy, trên bụng Chu Yếm xuất hiện một đồ án Kim Long hình thù rất là dữ tợn.
- Được rồi, long mạch đã được phong ấn!
Chu Hồng Y thở phào một hơi.
Bên ngoài Thanh Kinh, mấy tên nam tử đang đứng trên đỉnh một ngọn núi!
Hô!
Một đạo thân ảnh chớp hiện, lại có thêm một người đến. Chính là điện chủ Tây Lang Điện Thiên Lang Tông, Mạc Tam Sơn.
- Chuyện gì? Mau nói ta nghe.
Mạc Tam Sơn nhíu mày nói.
- Điện chủ, chính ngài nhìn đi!
Một tên nam tử trong đó chỉ tay về hướng Thanh Kinh.
Nơi xa, hai đại cường giả Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y chính đang áp chế một con Kim Long trong suốt.
- Long mạch Kim Long?
Mạc Tam Sơn kinh ngạc thốt lên.
- Đúng vậy, chúng ta làm theo bố trí của điện chủ ngài, một mực giám thị động tĩnh của đám người Đồng An An, không ngừng truy tung, bí mật quan sát. Nhưng chuyện xảy ra trong hai ngày qua lại khiến chúng ta không thể không báo tin cho ngài! Chẳng biết tại sao, Vương Khả lại có thể giao lưu nói cười với hai đại đường chủ Ma giáo, chúng ta không dám tới gần, chỉ có thể quan sát từ đằng xa, tiếp đó, Kim Ô Tông Trương Ly Nhi dẫn người đi đến, nhưng lại bị bắt sạch, giam giữ ở cung điện nơi xa kia, đáng tiếc, nơi đó đã bị dư ba chiến đấu chấn sụp, không biết bên trong còn bao nhiêu người sống sót!
Nam tử cung kính nói tiếp.
- Hả?
Mạc Tam Sơn sững sốt.
Nam tử tường thuật tỉ mỉ những gì thấy được một lần.
Nghe xong, cơ mặt Mạc Tam Sơn co rúm hết cả.
- Vương Khả? Thật đúng là... !
Nhất thời Mạc Tam Sơn không tìm được từ nào thích hợp để hình dung.
Lần trước ở Chu Tiên Trấn, mình bị Vương Khả gài một lần, mẹ nó chứ, giờ Trương Ly Nhi tìm đến Vương Khả tính sổ, Vương Khả lại giở trò anh hùng cứu mỹ nhân? Nôn ra lượng máu nhiều bằng hai người gộp lại? Chẳng phải ngươi nói ngươi không thích Trương Ly Nhi ư? Cứ phải gạt người thành thật như ta làm gì?
- Điện chủ, ngươi thấy thế nào... ?
Nam tử nghi hoặc nói.
Thần tình Mạc Tam Sơn rất là cổ quái, mãi một lúc sau mới ngưng trọng nói:
- Ta cũng không rõ ràng ý đồ Ma giáo, long mạch Kim Long này cũng không dễ bắt vậy đâu!
- Thế giờ chúng ta phải làm gì?
- Các ngươi xác định bọn Trương Ly Nhi bị nhốt trong cung điện kia, mà giờ cung điện kia đã bị đánh sập thành phế tích, người bên trong lành ít dữ nhiều?
Mạc Tam Sơn trầm giọng nói.
- Vâng, chúng ta tận mắt nhìn thấy!
- Vậy được, mau truyền tin tức này cho đệ tử Kim Ô Tông, cứ nói, Trương Ly Nhi đến tìm Vương Khả tính sổ, dẫn theo một đám sư đệ sự muội Kim Ô Tông, cuối cùng chết thảm ở Thanh Kinh!
Mạc Tam Sơn lạnh lùng nói.
- Hả? Làm vậy không hay lắm đâu?
Người kia lo lắng nói.
- Chúng ta ăn ngay nói thật, hừ, Vương Khả gài ta một lần, ta chỉ trả đũa lại hắn thôi!
Mạc Tam Sơn âm thanh lạnh lùng nói.
- Vâng!
- Đồng An An đâu?
Mạc Tam Sơn lại hỏi.
- Đoạn thời gian này, Đồng An An và mười tên đầu trọc một mực trốn ở nội viện bên kia, không thấy đi ra!
- Đó là đương nhiên, Ma Tôn truy nã hắn, hắn sao dám làm lộ tung tích? Ta muốn các ngươi nhìn chằm chằm vào hắn, xem Đồng An An còn giao tiếp với đệ tử Ma giáo nào, toàn bộ đều ghi chép lại, ta cần dùng! Nhớ kĩ chưa? !
Mạc Tam Sơn trầm giọng nói.
- Vâng!
Mấy tên nam tử ứng tiếng nói.
- Điện chủ, ngài muốn dùng Đồng An An câu ra người nào trong Ma giáo à?
Một tên nam tử hiếu kỳ hỏi.
- Không sai, Ma giáo cũng có tranh chấp phái hệ! Tên Đồng An An này vừa khéo có được ảnh hưởng tương đối lớn trong một hệ phái Ma giáo, quan trọng hơn chính là, người này phi thường giảo hoạt! Bình thường chắc sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, các ngươi cứ đi theo hắn là được!
Mạc Tam Sơn giải thích nói.
- Sẽ không xảy ra chuyện? Ta nhớ hình như hắn từng hai lần bị Vương Khả bắt sống.
Một tên nam tử nghi hoặc nói.
Mặt Mạc Tam Sơn trầm xuống, đâu chỉ bắt sống hai lần? Lần trước bị bắt ở Chu Tiên Trấn, ta còn chưa nói cho các ngươi.
- Hai lần đó chỉ là trùng hợp, tu vi hắn thế nào, tu vi Vương Khả lại thế nào? Nếu gặp lại, bằng vào Vương Khả cũng muốn bắt hắn? Nằm mơ!
Mạc Tam Sơn tỏ vẻ không đáng nói.
- Điện, điện chủ, ngươi, ngươi, ngươi xem!
Một tên nam tử chợt níu lấy chéo áo Mạc Tam Sơn, chỉ về hướng bên ngoài vương cung.
Chỉ thấy, trong tay Vương Khả khiêng theo một tên mập, nghênh ngang đi vào vương cung, tên mập kia hôn mê bất tỉnh, nhưng đã bị lột xuống mũ che mặt. Liếc mắt liền có thể thấy được dung mạo.
- Đồng An An?
Mạc Tam Sơn hít sâu một hơi khí lạnh.
Tên Đồng An An này đầu óc có bệnh, mẹ nó chứ, sao cứ luôn bị Vương Khả bắt được là thế nào? Ta ở đây không ngừng thổi ngươi lên người, ngươi thì hay rồi, hết lần này tới lần khác khiến ta mất mặt, ta còn hi vọng ngươi giúp phân biệt phái hệ Ma giáo nữa chứ, ngươi làm cái gì vậy?
Trong hoàng thành, ở một tiểu viện.
Mười tên đầu trọc cũng nhìn thấy Vương Khả khiêng theo Đồng An An đi vào vương cung, sắc mặt ai nấy đều rất khó coi.
- Ta biết ngay mà, ta biết ngay mà, tên Chu Yếm kia có vấn đề!
- Chu Yếm là nằm vùng do Vương Khả phái tới, hắn cố ý hại đàn chủ!
- Đàn chủ lại bị gài!
...
...
...
Thần sắc đám đầu trọc rất là xoắn xuýt, ra ngoài, bọn hắn lại không dám, cuối cùng đành phải tiếp tục ở lại đây kiên nhẫn chờ đợi.
Trong vương cung, chiến đấu cũng đã kết thúc.
Kim Long bị phong ấn vào trong bụng Chu Yếm, trên bụng Chu Yếm xuất hiện đồ án Kim Long vàng rực.
Thần sắc Chu Hồng Y rất là phức tạp.
- Trên người Chu Yếm quả nhiên có long khí, chỉ với Chu Yếm, Kim Long mới chịu tiếp nhận phong ấn, thật không dễ dàng!
Tử Bất Phàm cảm thán nói.