Chương 368: Vợ chồng tình thâm
Hoà thượng Giới Sắc cau mày nói.
- Nói đùa cái gì thế, cuộc đời ta, có thể nhịn bất cứ cái gì, nhưng riêng sắc là không được! Trời sinh nam nữ chia âm dương, chính là để cho chúng ta thành đôi thành cặp, sinh sôi đời sau! Ta gánh vác trách nhiệm thiên đạo ban cho, góp một viên gachh cho công cuộc sinh sôi vạn thế, nếu cô độc cả đời như ngươi, chẵng lẽ ta lại đi ngược ý trời? Đại sư, nghịch thiên sẽ bị sét đánh đấy!
Vương Khả lập tức không nhịn được nói.
Sắc mặt hoà thượng Giới Sắc cứng đờ. Ngươi có ý gì, ta làm hòa thượng sẽ bị sét đánh sao?
Chu Yếm bên cạnh trừng to hai mắt từ lâu, đây là lần đầu tiên hắn phát hiện, Vương Khả có thể đàm kinh luận đạo với tên hoà thượng bệnh tâm thần này? Đúng là yêu nhân phải có yêu nhân trị!
- Nói đến gặp sét đánh, chỉ sợ làm Vương Khả thí chủ phải thất vọng rồi, ngươi sắp bị gặp sét là phu nhân của ngươi đấy!
Hoà thượng Giới Sắc chỉ về phía quan tài nói.
- Đại sư, hai chúng ta đang trò chuyện vui vẻ, sao ngươi lại mắng người chết? Nàng ngủ trong quan tài có trêu chọc gì đến ngươi không?
Vương Khả lập tức tức giận nói.
- Không, ta nói gặp sét đánh, là gặp sét đánh thật, không phải nói nhảm!
Hoà thượng Giới Sắc trầm giọng nói.
Khuôn mặt Vương Khả mặt đen thui, ngươi mới bị sét đánh!
- Ngay vừa rồi trời quang mây tạnh, bỗng nhiên mây đen dày đặc kéo đến, sấm sét vang dội! Chẳng lẽ ngươi không phát hiện ra sao?
Hòa thượng Giới Sắc trầm giọng nói.
- Ta phát hiện chứ, trời bỗng nhiên nổi mưa nên ta mới chạy vào miếu tránh mưa chứ! Đại sư, ngươi đừng có mê tín quá! Đây là thời tiết thay đổi bình thường, do dòng không khí ẩm va chạm mà thôi.
Vương Khả lập tức nói ra.
- Không phải là hiện tượng thời tiết bình thường, là do quan tài kia làm cho sấm sét vang dội! Nói đúng hơn là do phu nhân của ngươi!
Hòa thượng Giới Sắc giải thích.
Vương Khả kinh ngạc nhìn về phía Giới Sắc, khuôn mặt hoàn toàn không tin tưởng.
Mẹ nó, Trương Ly Nhi bị bệnh lạ, mọc lông chim khắp người đã đủ thảm rồi, ngươi còn nguyền rủa nàng bị sét đánh?
- Đại sư, ngươi quá đáng! Lôi điện muốn đánh phu nhân ta thì vì sao nãy giờ không đánh?
Vương Khả không hề tin.
- Chưa đến lúc thôi! Nhưng cũng rất nhanh!
Giới Sắc giải thích.
Sắc mặt Vương Khả trở nên cổ quái, hắn nhìn hòa thượng Giới Sắc kia, chẳng lẽ tên này không nói lại ta nên giở giọng mắng chửi nguyền rủa? Mẹ kiếp, phẩm đức của hòa thượng này không được rồi!
- Vương Khả, người trong quan tài là ai?
Chu Yếm ở bên cạnh lại tin.
- Là mẹ ngươi, mẹ nó, Chu Yếm, ta vừa đoạt tuyệt quan hệ cha con, ngươi không nhận luôn cả mẹ nuôi rồi sao? Thôi, ta đại diện mẹ nuôi ngươi đoạn tuyệt quan hệ mẹ con với ngươi!
Vương Khả trừng mắt nhìn Chu Yếm.
Chu Yếm biến sắc, biết rõ mình nói sai. Bây giờ hắn còn phải ở cạnh Vương Khả, là nhờ Vương Khả che chở hắn, nếu hắn đắc tội Vương Khả, tên kia bỏ gánh không làm, chẳng phải hắn sẽ rơi vào tay hòa thượng Giới Sắc rồi sao?
Quả nhiên, hòa thượng Giới Sắc dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Chu Yếm.
- Đại sư, ngươi đừng quản chuyện nhà ta nữa! Nếu ngươi nghẹn muốn nói chuyện thì tìm Chu Yếm, đi khuyên hắn tự sát đi! Ta và phu nhân ta tình thâm nghĩa trọng, không nghe nổi người khác phỉ báng, đợi lát nữa mưa tạnh, chúng ta sẽ lên đường.
Vương Khả lập tức cau mày nói.
- Ngươi và phu nhân ngươi tình thâm nghĩa trọng, không nghe nổi người khác phỉ báng, vì thế, ngươi cưới thêm một vợ mới? Quả nhiên, chúng ta chẳng thể hiểu nổi chuyện nam nữ được!
- A di đà phật!
Hòa thượng Giới Sắc rất bất đắc dĩ.
Bất đắc dĩ thì bất đắc dĩ, Giới Sắc vẫn nghiêm túc nhìn về phía Chu Yếm.
Sắc mặt Chu Yếm cứng đờ, người này lại bắt đầu khuyên ta tự sát rồi sao>
Hòa thượng kia chưa kịp mở miệng, bỗng nhiên hắn biến sắc.
- A, trời đổ mưa to mà vẫn có người đến?
- Vương Khả ngươi đi ra cho ta!
Bỗng nhiên bên ngoài có tiếng la lớn.
- Oanh!
Sóng âm to lớn, nổ bên tai tất cả mọi người, làm màng nhĩ đau nhức.
- Vương Khả, là người đến tìm ngươi phiền toái, ha ha!
Chu Yếm lập tức hưng phấn cười to.
- Tìm ta? Không có khả năng, ta là người thân thiện, kết bạn bốn phương, sao lại có người tìm phiến toái được?
Vương Khả cau mày nói.
Khuôn mặt Chu Yếm co lại, người thân thiện? Đánh rắm!
- Gia chủ, là đệ tử Thiên Lang Tông! Người đi đầu là Mộ Dung Lục Quang!
Một thuộc hạ nhanh chóng bẩm báo.
- Mộ Dung Lục Quang? Vì sao hắn không ra ngoài gây sự mà lại đuổi đến đây?
Vương Khả nhíu mày, đi ra khỏi miếu cổ.
Cả đoàn người cũng đi theo ra ngoài. Hòa thượng Giới Sắc cũng tò mò đi theo. Chỉ có Chu Yếm biến sắc, không dám đi ra. Trốn ngay trong miếu.
Quả nhiên, dưới mưa to, cách đó không xa, Mộ Dung Lục Quang dẫn theo mười sư đệ đứng trong mưa, phóng chân nguyên ra ngoài, ngăn cản nước mưa để không bị ướt.
- Đại sư huynh, quả nhiên là Vương Khả!
" Một sư đệ nhìn thấy Vương Khả nói.
Vương Khả đi ra cũng nhướng mày.
- Đại sư huynh, sao ngươi biết ta ở đây?
- Hừ, ngươi không cần biết, ta hỏi ngươi, có phải ngươi là đà chủ Thần Long của Thái m Ma Giáo? Có phải ngươi ở chung với tà ma không?
Tay Mộ Dung Lục Quang cầm chuôi kiếm, lạnh lùng nói.
- Cái gì? Ngươi là đà chủ Ma giáo?
Giới Sắc bên cạnh biến sắc, trợn mắt nói.
Hoà thượng Giới Sắc kinh ngạc, cũng làm cho đám người Mộ Dung Lục Quang nghi ngờ, hòa thượng này ở đâu ra vậy.
- Ta là phó điện chủ Đông Lang Điện của Thiên Lang Tông! Đại sư, ngươi không tin, ngươi hỏi bọn họ một chút, hơn nữa, ta đã cho ngươi xem lệnh bài! Ngươi đừng làm loạn thêm được không?
Vương Khả cau mày nhìn về phía Giới Sắc.
- Thế nhưng mà... !
Hoà thượng Giới Sắc cau mày nói.
Hắn luôn cảm giác chỗ nào không đúng.
Bây giờ nội bộ Thiên Lang Tông đang tổ chức một cuộc nói chuyện vui vẻ, một hoà thượng Độ Huyết Tự như ngươi cũng muốn nhúng tay vào sao?
Vương Khả cau mày nói.
~~~ Đây là cuộc nói chuyện vui vẻ sao?
Giọng nói cổ quái của Giới Sắc nhỏ lại.
Hiển nhiên, đây là chuyện trong tông môn nhà người ta, một người ngoài như hắn không tiện lắm miệng.
Nhưng đám người Mộ Dung Lục Quang lại ngạc nhiên nhìn về phía hoà thượng Giới Sắc, hắn là hoà thượng Độ Huyết Tự?