Chương 374: Nhận Nhầm Người
Nếu ai cưới được mỹ nữ, cũng giống như đội nón xanh cho hắn?
Vương Khả thở dài nói.
Đám sư đệ Thiên Lang Tông mặt đen thui.
- Phốc!
Mộ Dung Lục Quang đang nhập định cũng phải phun ra một ngụm máu tươi.
Hiển nhiên, dù đang tu luyện, Mộ Dung lục Quang vẫn nghe được mọi thứ, nghe Vương Khả vu khống mình, hắn tức giận đến nôn ra máu. Mẹ nó.
- Ngươi nhìn xem, ta chỉ nói hắn hai câu thôi, lại không hề nói láo, chỉ nói thật lòng mà hắn còn phun máu thị uy ta! Ta cũng rất bất đắc dĩ! Đại sư, ngươi là người trong nghề, ngươi khuyên hắn giúp ta đi!
Vương Khả dùng ánh mắt mong chờ nhìn về phía hòa thượng Giới Sắc.
- Ta? Ta là người trong nghề?
Giới Sắc không hiểu.
Sao hắn không biết?
- Không phải ngươi tên là Giới Sắc sao? Ngươi có thể khuyên Mộ Dung Lục Quang giới sắc đi! Như thế thì hắn có thể giảm nhẹ chứng hoang tưởng đó!
Vương Khả khuyên nhủ.
Hòa thượng Giới Sắc.
- …
Mẹ nó, pháp danh của ta là Giới Sắc thì có thể giới sắc giúp người ta được sao?
- Vương Khả, ngươi còn vu khống đại sư huynh nữa thì đừng trách ta không khách khí!
Một đệ tử Thiên Lang Tông trợn mắt nói.
- Vu khống? Ta vu khống chỗ nào? Tự ngươi nói đi, quan hệ giữa Mộ Dung Lục Quang và Trương Ly Nhi là gì? Là đạo lữ sao? Hoàn toàn không phải! Không hề có quan hệ, vậy mà hắn chạy đến bắt gian cái gì? Đừng nói đến chuyện giữa ta và Trương Ly Nhi trong sạch, cho dù có gì đi nữa, cũng không đến lượt hắn bắt gian! Hắn đến đòi câu trả lời, đòi cái gì? Không phải hắn bị hoang tưởng thì bị bệnh gì?
Vương Khả nói với đệ tử Thiên Lang Tông.
- Ta, ta…
Người sư đệ kia cũng không biết nên giải thích thế nào.
Quan trọng nhất là, dù Vương Khả không biết xấu hổ, nhưng hắn nói rất đúng sự thật!
- Hơn nữa, ta là điện chủ Thiên Lang Tông, một đệ tử bình thường như ngươi lại không hề cung kính với ta? Ngươi đang nghĩ gì thế? Ta đang nói chuyện với đại sư Giới Sắc, có lòng tốt nhờ hắn chữa bệnh cho đại sư huynh! Ngươi lại nhảy ra ngăn cản? Còn muốn không khách khí với ta? Ngươi cũng có bệnh đúng không?
Vương Khả trợn mắt nói.
Sắc mặt sư đệ kia cứng đờ, chần chờ nửa ngày không nói nên lời, ngươi muốn chữa bệnh cho đại sư huynh thật sao? Mẹ nó, có phải đại sư huynh cũng nên cảm ơn ngươi không?
- Đại sư, ngươi làm được không?
Vương Khả nhìn về phía Giới Sắc.
Giới Sắc nhìn Mộ Dung Lục Quang đang nhập định, nói.
- Ta có thể thử xem, chỉ cần hắn đồng ý ở lại với ta là được!
- Vậy thì tốt quá rồi, mặc dù kể chuyện cũ ra, nhưng cũng đừng thấy việc ác nhỏ nên bỏ mặc, thấy việc tốt nhỏ không làm! Đây cũng là công việc mỗi ngày làm một việc tốt của ta!
Vương Khả cảm khái.
- Phốc!
Trong lúc nhập định, sắc mặt của Mộ Dung Lục Quang xanh lét, hắn lại phun ra một ngụm máu tươi. Mẹ nó, ngươi đang làm việc tốt tích đức thật sao? Ngươi đang đâm một đao vào ngực ta thì có! Mẹ nó, ta lại không thể phản kháng, chỉ có thể nhịn. Mẹ nó!
Đám thuộc hạ của Vương Khả dần dần tỉnh lại.
Vương Khả nhìn lên nóc nhà. Chín đạo thiên lôi vừa đánh về phía quan tài Trương Ly Nhi đã làm cho nóc miếu bị nát đi, rất nhiều chỗ có nước rỉ xuống.
- Thật là kỳ quái, không phải mây đen vừa tản ra rồi sao, mưa cũng dừng rồi, vì sao mây lại kéo đến tiếp, trời giống như sắp mưa to?
Vương Khả ngạc nhiên nói.
- Là vì đại sư huynh của ngươi sắp đột phá.
Hòa thượng Giới Sắc giải thích.
- Hắn sắp đột phá?
Vương Khả sững sờ.
- Đúng vậy, từ Kim Đan cảnh đột phá đến Nguyên Anh cảnh là một quá trình đặc biệt, lúc đó sẽ có mây đen che mặt trời, thiên lôi đánh thiên tướng! Đợt thiên lôi vừa rồi là khảo nghiệm vì Trương Ly Nhi đột phá đến Nguyên Anh Cảnh, nàng vừa thành công thì mây đen đã tản đi, nhưng bây giờ cả người Mộ Dung Lục Quang cũng tỏa ánh sáng xanh, hắn cũng muốn đột phá, vì vậy, những đám mây đen kia kéo đến vì Mộ Dung Lục Quang.
Hòa thượng Giới Sắc giải thích.
- A? Mộ Dung Lục Quang sắp đột phá?
Vương Khả ngạc nhiên nói.
- Hừ, không sai, đại sư huynh sắp đột phá đến Nguyên Anh Cảnh, còn là điện chủ Đông Lang Điện, đến lúc đó, Vương Khả, chức vị điện chủ của ngươi cũng xong đời, ta nhìn ngươi còn đắc ý được mấy ngày.
Một sư đệ Thiên Lang Tông trợn mắt nói.
- A di đà phật, ta phải nói một lời công bằng, đám đệ tử Thiên Lang Tông các ngươi đúng là không có lương tâm.
Bỗng nhiên Giới Sắc chen miệng vào.
Vương Khả sững sờ. Đám đệ tử Thiên Lang Tông cũng dùng ánh mắt cổ quái nhìn hòa thượng Giới Sắc. Tên này đúng là không xem bản thân là người ngoài?
- Vừa rồi ta nghe các ngươi nói, từ rất lâu rồi Mộ Dung Lục Quang không thể đột phá Kim Đan Cảnh, vừa rồi hắn đột phá, vì nguyên nhân gì đây? Còn không phải là nhờ Vương Khả sao? Vương Khả làm cho hắn ghen ghét nổi điên! Chọc tức đến mức đột phá? Vương Khả vừa giúp Mộ Dung Lục Quang đột phá, các ngươi lập tức trở mặt ngay, đã không cảm ơn người ta thì thôi, còn chèn ép Vương Khả khắp nơi nữa, đúng là đám người không có lương tâm.
Hòa thượng Giới Sắc thở dài nói.
Sắc mặt Vương Khả cũng trở nên cổ quái, tên hòa thượng này đang khen ta hay đang mắng ta vậy?
- Các ngươi nhìn Vương Khả, lại nhìn lại mình đi. Vương Khả chẳng những giúp Mộ Dung Lục Quang đột phá, hắn còn mời ta chữa bệnh cho Mộ Dung Lục Quang. Giúp đỡ tên kia khắp nơi, vậy mà các ngươi còn chửi bới hắn? Hazz, đúng là thói đời thay đổi! Thiên Lang Tông cũng trở nên xấu xa.
Giới Sắc chắp tay trước ngực nói.
Đám đệ tử Thiên Lang Tông.
-... !
- Phốc!
Mộ Dung Lục Quang đang nhập định lại tức giận phun ra một ngụm máu tươi.
Lập tức, cả đám người không nói gì nữa, nói thêm vài câu, Mộ Dung Lục Quang sẽ nôn hết máu trong người mất.
- Đại sư, cám ơn lời nói thật của ngươi!
Sắc mặt Vương Khả cổ quái nói.
- A di đà phật, người xuất gia không nói dối! Ta chỉ nói đúng sự thật thôi!
Hòa thượng Giới Sắc gật đầu một cái.
- Nếu đại sư đã nói lời công bằng, vậy thì Vương Khả ta cũng không thể giả vờ như không nghe thấy được, mặc dù ta không có quan hệ với Trương Ly Nhi, nhưng nàng vì đột phá tu vi đã phá hư miếu cổ, ta cũng có trách nhiệm sửa chữa lại giúp ngươi!