Chương 381: Vì phục vụ cho đệ tử Ma Giáo
- Mẹ nó, vậy ta thì làm sao? Ta cứ bị hủy dung thế này?
Chu Yếm tức giận nói.
- Ngươi nghĩ ta muốn quản ngươi sao? Còn không phải do thúc tổ ngươi nhét cho ta! Vì muốn hộ tống ngươi đến Long Tiên Trấn, ta thao nát cả tâm! Ngươi còn chưa hài lòng? Không được, cứ như vậy trước đi! Chờ một thời gian nữa, khoảng bốn năm tháng sau sẽ có đại hội Long Môn! Đợi Bất Tử Phàm đến đây, lấy Kim Long Trong người ngươi ra, lúc đó ngươi muốn làm gì thì làm, ta sẽ giải quyết dịch dung cho ngươi!
Vương Khả nói.
- Dáng vẻ này của ta sao có thể gặp người khác?
Chu Yếm tức giận nói.
- Dù sao cũng tốt hơn bị người ta bắt được! Bị bọn người kia kích thích Kim Long trong bụng ngươi, dù sao cũng tốt hơn bị nổ? Đừng nói nhảm, chúng ta vào tiên trấn đi, ta còn bận nhiều chuyện nữa.
Vương Khả đi phía trước thúc dục.
- Giải cho ta trước đi!
Chu Yếm sốt ruột đuổi theo sau.
Long Tiên Trấn! Nằm ở bên bờ Chướng Hải! Hằng năm có sương mù vây quanh!
Long Tiên Trấn được xây dựng rất kỳ lạ, nó là một thị trấn vòng tròn, giống như một con rồng lớn, bao vây vùng đất trống ở trung tâm.
Vương Khả dẫn theo một đám thuộc hạ đi vào một phủ trạch trong Long Tiên Trấn.
- Vương Khả, ngươi thật trâu bò, ở Long Tiên Trấn mà cũng có nhà? Đại trạch Vương Gia?
Chu Yếm kinh ngạc nói.
- Nói nhảm, ngươi tưởng rằng những năm này ta trầm mê nữ sắc như ngươi sao? Đầu năm nay ai không kiếm vài tòa nhà!
Vương Khả tự tin nói.
- Kiếm vài nhà? Ngươi có bệnh sao? Ta muốn xây bao nhiêu thì có thể xây bấy nhiêu tòa!
Chu Yếm nói.
- Đánh rắm, ngươi xây nhà ở khu phàm nhân thì đáng mấy đồng tiền? Quan trọng nhất là vị trí! Vị trí! Ngươi hiểu không? Ngươi có biết nếu muốn mua nhà ở Đại Tiên Trấn khó đến mức nào? Đắt đến mức nào không?
Vương Khả khinh thường nói.
Chu Yếm.
-... !
Làm sao Chu Yếm biết những thứ này được? Trước kia hắn là đại vương, ăn no ngủ say, đâu có thiếu cái gì?
Vương Khả cũng lười nói chuyện với hắn, đi đến nhà, đám thuộc hạ của hắn đi bàn giao với người nhà ở đây, nhanh chóng nghênh đón gia chủ.
- Vương Khả, ngươi đến nhanh thế? Ta mới đến đây được nửa tháng thôi!
Chu Yếm làm sao biết những cái này? Trước kia làm đại vương, túy mộng
Trương Chính Đạo lập tức ra đón.
- Gia chủ!
Hai biểu ca và mấy người khác cũng đi ra.
- Ai ui! Ai vậy, mặt bị hủy thành cái dạng này?
Trương Chính Đạo kinh ngạc nhìn về phía Chu Yếm.
Mặt Chu Yếm đen thui.
- Hắn? Hắn là Chu Yếm đó, không phải ngươi đã gặp rồi sao?
Vương Khả giải thích.
- Tà mà? Vương Khả, sao ngươi đưa hắn đến đây? Lỡ may bị đệ tử chính đạo thấy thì xong đời!
Trương Chính Đạo biến sắc.
- Xong đời cái gì? Được rồi, ngươi đừng nói nhảm nữa, gần đây ngươi bán được bao nhiêu bảo hiểm?
Vương Khả nói thẳng.
Trương Chính Đạo.
-... !
- Không bán được phần nào? Không phải ngươi đến đây nửa tháng rồi sao? Trên đường ta đến đây thấy rất nhiều đệ tử Tiên Môn đến Long Tiên Trấn, nhiều người như vậy mà ngươi cũng không bán được?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Bán dễ vậy sao?
Trương Chính Đạo buồn bực nói.
- Cái gì mà không dễ? Sản phẩm của chúng ta tốt như thế? Ai mà không muốn mua?
Vương Khả vừa trừng mắt.
- Ta mời chào, bọn họ mắng ta bệnh tâm thần, nói ai mà tin thứ đồ chơi này! Còn đám người mua bảo hiểm rồi cũng đứng bên cạnh chửi bới, ta rất khó khăn!
Trương Chính Đạo cười khổ nói.
- Đó là do ngươi không biết bán! Sau này nhìn ta mà học!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Được, vậy thì chờ ngươi!
Trương Chính Đạo cười nói.
- Các ngươi bán bảo hiểm, chính là xem người mua là đồ ngốc, tiêu 5000 cân linh thạch để mua một tờ giấy rách?
Chu Yếm bên cạnh trừng to mắt.
- Mắc mớ gì đến ngươi?
Vương Khả trừng mắt lại.
Mặt Chu Yếm đen xuống.
- Chọn một tiểu viện cho Chu Yếm nghỉ ngơi, bình thường không cần quan tâm đến hắn! Còn có, hắn là chuyên gia gây họa, các ngươi tránh hắn đi, nếu không lúc sét đánh hắn, các ngươi cũng sẽ bị gặp họa đấy, đừng cho hắn chạy loạn, nếu hắn dám chạy, phải báo lại cho ta biết!
Vương Khả dặn dò.
- Vâng!
Đám đệ tử Vương Gia cung kính nói.
- Hừ!
Chu Yếm hừ lạnh một tiếng, dẫm chân rời đi.
Chê ta phiền phức? Lão tử thèm vào ở chung một chỗ với ngươi.
Vương Khả nhìn về phía hai biểu ca.
- Hai biểu ca, theo đạo lý mà nói, trước khi đại hội Long Môn mở ra, các tiên môn đã liên hệ trước với những hạt giống có thiên phú dị bẩm để thu đồ đệ! Ngươi dẫn theo 500 người của chúng ta đến, có thu hoạch được gì không?
- Đã có 200 thiếu niên Cẩm Y Vệ thiên phú nổi trội đã bị các tiên môn tuyển chọn trước. Nhưng còn ba trăm người kia thì còn cần một thời gian nữa.
Hai biểu ca cung kính nói.
- Nhìn hai biểu ca của ta đi, trong nửa tháng đã làm được bao nhiêu chuyện, lại nhìn ngươi! Trương Chính Đạo, ta cho ngươi làm tổng giám đốc công ty bảo hiểm Thần Vương là vì rất trông chờ ở ngươi, vậy mà nửa tháng qua ngươi không làm được gì?
Vương Khả khinh bỉ nói.
Trương Chính Đạo mặt đen lên, hai biểu ca của ngươi là kín đáo đưa thiếu niên có thiên phú cho các tiên môn, tất nhiên bọn họ sẽ vui vẻ nhận. Còn ta thì tay không bắt sói, ngươi nghĩ dễ dàng sao?
- Vậy ngươi nói ta phải làm sao? Ta đã cố gắng hết sức rồi!
Sắc mặt Trương Chính Đạo trở nên khó coi.
- Nhị sư huynh Thiết Lưu Vân, còn có hương thôn Triệu Tứ đã đến đây chưa?
Vương Khả hỏi.
- Là cùng tông môn chứ không phải cùng thôn! Bọn họ đã đến đây rồi, ta cũng đã gặp mặt hai người bọn họ, nhờ bọn họ chào hàng bảo hiểm giúp ta, nhưng mà…
Trương Chính Đạo cười khổ nói.
- Ngày mai gửi bái thiếp của ta qua, mời bọn họ qua đây uống rượu! Cứ nói là ta có việc muốn nhờ bọn họ giúp đỡ!
Vương Khả nói.
- Vâng!
Đám đệ tử Vương Gia cung kính nói.
Long Tiên Trấn muốn mở đại hội Long Môn, vì vậy, ngời trừ những thôn dân bản địa ra, những tiên môn lớn cũng có trụ sở nơi này.
Vương Khả đi vào đại sảnh nghỉ ngơi, Trương Chính Đạo nhanh chóng xông đến.
- Vương Khả, ngươi muốn mời khách ăn cơm?
Trương Chính Đạo tò mò hỏi.
- Đúng vậy, gần đây không đủ tiền xài!