Chương 385: Ngươi Tính Là Cái Gì?
Thi công được 1 tháng!
Tòa cao ốc Thần Vương thứ hai đã xây được năm tầng, Vương Khả thường xuyên đến đây kiểm tra trình độ thi công. Hôm nay, khó khăn mới mới đi cùng Trương Chính Đạo đến.
- Ai u, Vương Khả, khoảng thời gian này chạy mệt chết ta rồi!
Trương Chính Đạo nhanh chóng phàn nàn.
- Cầm tiền trên tay ngươi còn ngại mệt?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Sao không mệt? Ta còn phải chạy đến các tiên trấn, đến các xưởng, ta còn phải vận chuyển đồ!
Trương Chính Đạo tức giận nói.
- Ngươi vận chuyển cái rắm, bây giờ đã giao mọi vật liệu cho Luyện Khí Tác Phường của Long Tiên Trấn, bọn họ đã phụ trách vận chuyển. Mà nhiều vật liệu còn chưa chuẩn bị kịp, ngươi chỉ phụ trách một phần nhỏ cũng kêu mệt?
Vương Khả khinh thường nói.
- Ta mệt đến bây giờ, là thật!
Trương Chính Đạo tức giận nói.
- Được rồi, ngươi đừng nói nhảm nữa, ai cũng không mệt bằng ngươi? Ngươi mệt mỏi thì mới cầm được nhiều tiền! Bây giờ, chuyện quan trọng nhất là đám người đã mua bảo hiểm kia. Ngươi phải khuyên bọn họ rời khỏi Long Tiên Trấn đi, đừng chết, nếu không chúng ta sẽ phải bồi thường rất nhiều tiền!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Ta đã đi giục rồi!
- Không đủ, ngươi không chỉ giục, ngươi còn phải dọa! Ngươi mời bọn họ uống rượu, sau đó kể cho bọn nghe những chuyện khủng bố về Ma Tôn, bốc phét cũng được! Nếu không, ai trong đám người đó mà chết, ta sẽ dùng tiền lương của ngươi để bồi thường!
Vương Khả nói.
- Cái gì, muốn lấy tiền lương của ta, nằm mơ!
Trương Chính Đạo túm chặt túi tiền nói.
- Vậy ngươi không đi dọa bọn họ đi?
Vương Khả trừng mắt.
- Ngươi yên tâm, mai ta sẽ đi! Nhưng ngươi nghĩ thế nào vậy? Xây cao ốc thứ hai ngay hội trường đại hội Long Môn? Ta nghe được vài tin tức, rất nhiều đệ tử chính đạo không đến gây phiền phức, một phần là xem mặt mũi Thiết Lưu Vân, một phần nữa là đang đợi trò cười của ngươi đấy.
Trương Chính Đạo nói.
- Trò cười của ta?
Vương Khả sững sờ.
- Đúng vậy, bọn họ nói đại hội Long Môn thường xuyên xảy ra đại chiến chính ma, ngươi xây cao ốc ở đây sẽ bị dư ba cuộc chiến đánh nát! Đến lúc đó, cao ốc này sẽ xong đời? Rất nhiều ngươi đang chờ thấy cao ốc sụp đổ, nhìn trò cười của ngươi đấy!
- Như vậy rất tốt!
Vương Khả xem thường nói.
- Rất tốt? Đầu ngươi bị cửa kẹp? Cao ốc bị phá mà ngươi còn nói tốt?
Trương Chính Đạo ngạc nhiên nói.
- Đương nhiên là tốt. Ai phá hư cao ốc của ta thì ta sẽ bắt hắn đền! Đầu ngươi mới bị hư, hủy hoại tài sản của người khác mà không phải đền sao? Nói chỗ nào mà không chiếm lý chứ?
Vương Khả trừng mắt nhìn Trương Chính Đạo.
Trương Chính Đạo sững sờ một lúc, bỗng nhiên con ngươi hắn co rụt lại.
- Hizz! Ngươi cố ý!
- Hử?
- Ngươi cố ý xây nhà ở đây, để cho người ta đánh nát, sau đó lừa bịp tống tiền? Lừa gấp đôi tiền? Cứ như vậy, ngươi không bị tổn thất còn kiếm được một đống lời?
Trương Chính Đạo cả kinh kêu lên.
Vương Khả nhìn Trương Chính Đạo.
- Gấp đôi? Cao ốc của ta rẻ tiền vậy sao?
- Gấp đôi mà cũng không đủ? Chẳng lẽ gấp mười?
Trương Chính Đạo dùng giọng nói không dám tin nói, nhìn Vương Khả.
Như vậy, như vậy cũng quá đen tối rồi?
- Thêm một số không chỉ là khởi đầu! Đến lúc đó ta nói bao nhiêu thì nói bấy nhiêu! Nếu đệ tử chính đạo làm, ta sẽ mời sư tôn ta làm chủ, nếu đệ tử ma đạo làm, ta sẽ tìm người làm loạn, tìm Nhiếp… Ách! Được rồi, ta nói với ngươi nhiều như vậy làm gì?
Vương Khả nhíu mày dừng lại.
- Mẹ nó, ngươi xây cao ốc là để ăn vạ! Chúng ta không cần bán bảo hiểm nữa! Đi ăn vạ là phát tài rồi!
Trương Chính Đạo trợn mắt nói.
Trương Chính Đạo biết Vương Khả sẽ kiếm tiền, nhưng hắn không ngờ rằng tên kia lại mưu mô sâu xa như thế.
- Được rồi, đi làm việc của ngươi đi!
Vương Khả thúc giục!
Ngay khi Vương Khả đang tuần tra công trường, một đệ tử Vương Gia nhanh chóng chạy đến.
- Gia chủ, bên kia có một đám người mặc áo đen đang cản trở chúng ta thi công, bọn chúng còn đánh công nhân của chúng ta.
Một đệ tử Vương Gia lo lắng nói.
- Đến gây chuyện? Đám người áo đen?
Trương Chính Đạo sững sờ.
Vương Khả híp mắt lại.
- Người Long Tiên Trấn và đệ tử chính đạo đã được ta chào hỏi rồi, bây giờ còn có người đến gây chuyện? Là đệ tử ma giáo?
- Ma giáo?
Trương Chính Đạo sầm mặt lại.
- Đi, đi qua nhìn một chút!
Vương Khả trầm giọng nói.
Vương Khả đi đến, Trương Chính Đạo lại trốn ở một bên, nói đùa, ma đạo đến gây chuyện, ta không nên ra mặt thì hơn. Nếu có chuyện xảy ra, một đệ tử chính đạo như ta không biết đi đâu mà khóc.
Vương Khả đi về phía công trường, ngay lúc này, một đám người áo đen đến, mà ở Long Tiên Trấn càng ngày có càng nhiều người áo đen đến đây.
- Tất cả dừng lại, ai cho phép các ngươi xây nhà ở đây? Muốn chết sao?
Một tiếng quát lạnh vang lên.
- Oanh!
Người áo đen đang quát lạnh đánh ra một cỗ khí tức cường đại, dọa cho công nhân trên công trường lùi về sau.
- Kim đan thượng tiên?
Một công nhân ngã nhào cả kinh kêu lên.
Vương Khả bước lên, đỡ công nhân kia dậy, vỗ bả vai hắn.
- Không sao, nơi này giao cho ta, các ngươi lui ra nghỉ ngơi đi!
- Vương gia chủ, được! Ta là người Chu Tiên Trấn, nghe lời Vương gia chủ!
Công nhân kia lui qua bên cạnh.
Vương Khả bước lên phía trước.
Đám thuộc hạ của hắn nhanh chóng nhường chỗ, đồng thời còn giữ gìn trật tự xung quanh.
Càng ngày có càng nhiều người áo đen đến gây chuyện, trung tâm đại hội Long Môn bỗng chốc trở thành tiêu điểm chú ý của toàn trấn.
Nơi xa, Thiết Lưu Vân, Triệu Tứ cũng nhận được tin tức, lập tức biến sắc xông ra.
- Là đệ tử ma giáo? Quả nhiên, ở Ma Giáo, Vương huynh đệ bị nhiều tà ma chèn ép, nghi ngờ, chúng ta có nên đi qua đó giúp Vương huynh đệ một tay không?
Triệu Tứ hỏi.
- Không cần, sư đệ đã thông báo trước, nếu có tà ma đến gây chuyện, chúng ta không cần qua, hắn sẽ tự giải quyết, nếu không giải quyết được thì hắn sẽ cầu cứu chúng ta.
Thiết Lưu Vân nói.
Tất cả mọi người nhìn về công trường phía xa xa.
- Ngươi chính là Vương Khả? Phó điện chủ Đông Lang Điện của Thiên Lang Tông?
Người áo đen cầm đầu cười lạnh nói.
Vương Khả nhìn những người xung quanh, cũng cười lạnh.