Chương 604: Rắn nuốt ô nha
Nhiếp Thiên Bá lo lắng nói.
- Đánh rắm, ngươi không biết, rắn chuột là thiên địch sao? Vạch trần Vương Khả? Vạn nhất Thử Vương cũng bứng cả ta đi thì sao?
Xà Vương lạnh lùng nói.
- Thiên địch?
Nhiếp Thiên Bá kinh ngạc nói.
- Nội đan của ta là đại bổ với thử yêu, đồng dạng, nội đan thử yêu là đại bổ với ta! Ta không thể tới!
Xà Vương trầm giọng nói.
- Vậy ngươi đợi ở nơi này, ta đi vạch trần Vương Khả?
Nhiếp Thiên Bá vội vàng nói.
- Đánh rắm, ngươi gạt ta làm sao bây giờ?
Xà Vương trợn mắt nói.
- Ta làm sao có thể lừa ngươi? Ta hận không thể ăn thịt Vương Khả, uống máu Vương Khả, ta bị hắn hại chết!
Nhiếp Thiên Bá lo lắng nói.
Trong mắt Xà Vương sinh ra một tia âm tình bất định:
- Chúng ta, đào địa đạo đi qua!
- A?
Nhiếp Thiên Bá không hiểu.
- Ngươi tới chỉ đường, chúng ta đào địa đạo đi tới gần Liên Hoa Huyết Quật, đến lúc đó, chỉ lộ ra một vết rách, ta sẽ tận mắt nhìn ngươi đi vạch trần Vương Khả! Ta muốn giám thị ngươi có dựa theo lời nói mà làm hay không! Không cho ngươi bại lộ ta ở nơi này!
Xà Vương trầm giọng nói.
- Không cần như thế chứ? Như vậy có trì hoãn thời gian không?
Nhiếp Thiên Bá mờ mịt nói.
- Rống!
Xà Vương dữ tợn lộ ra cái miệng to như chậu máu.
- Tốt, nghe lời ngươi!
Nhiếp Thiên Bá lập tức nói.
- Oanh!
Xà Vương bỗng nhiên va chạm cát đất, một cái động lớn bị đẩy ra, nơi này là sa mạc, đào đất quá dễ dàng.
Nhiếp Thiên Bá chỉ có thể theo sát bên cạnh hắn, cũng nhanh chóng chui vào trong cát đá.
- A? Tại sao dưới cát lại có một cái hang?
Nhiếp Thiên Bá kinh ngạc nói.
- Lão thử đều thích đào hang, hừ, Thử Vương nhất định giữ lại một đường hầm chạy trốn, ngươi đi phía trước!
Xà Vương trầm giọng nói.
- Vâng!
Nhiếp Thiên Bá gật đầu một cái.
Vào đến địa đạo, một người một rắn đi vào bên trong.
- Chi chi c-k- í- t.. t... t!
Bỗng nhiên có lão thử kêu la ở phía trước.
Nhiếp Thiên Bá biến sắc, cho rằng bại lộ, lại nhìn thấy Xà Vương há miệng hút vào.
- Hô ầm ầm!
Lập tức, mười lão thử bị Xà Vương nuốt.
- Lòng đất này, có nhiều lối rẽ, Thử Vương hẳn là đào không ít địa động? Tiếp tục đi, ngươi dẫn đường!
Xà Vương trầm giọng nói.
Nhiếp Thiên Bá mặt đen lại nói:
- Ta cũng lần đầu tiên tới, ta không biết đường!
- Cảm ứng đại khái phương vị, không biết sao? Còn cần ta dạy?
Xà Vương trợn mắt nói.
- Vâng!
Nhiếp Thiên Bá chỉ có thể gật đầu bất đắc dĩ.
Một người một rắn tốc độ nhanh hơn rất nhiều, trên đường phàm là gặp được lão thử, đều bị Xà Vương nuốt vào trong bụng.
Nhiếp Thiên Bá cảm ứng phương hướng đại khái, theo một đám lối rẽ đi tới. Không bao lâu, đã đến cửa ra một huyệt động.
Giống như một ngụm giếng sâu, Xà Vương và Nhiếp Thiên Bá ở đáy giếng, nhìn quang mang u ám phía trên.
- Từ nơi này đi lên?
Xà Vương nhìn về phía Nhiếp Thiên Bá.
- Đây cũng là huyệt động nào đó trong Liên Hoa Huyết Quật, ta cũng không rõ ràng!
Nhiếp Thiên Bá cau mày nói.
- Không sao, ta cũng không muốn làm gì, ta chỉ muốn nhìn xem ngươi đi vạch trần Vương Khả, ta muốn Vương Khả chết! Không cho phép bại lộ ta!
Xà Vương lạnh lùng nói.
- Tốt!
Nhiếp Thiên Bá gật đầu một cái.
Hai người mục đích nhất trí, tự nhiên không có bao nhiêu phân tranh.
Nhiếp Thiên Bá dẫn đầu bò lên trên miệng giếng, Xà Vương theo sát phía sau.
Nơi này là một huyệt động, vừa ra tới, Nhiếp Thiên Bá biến sắc, đây là động phủ của Thử Vương?
Động phủ của Thử Vương không cho phép bất cứ kẻ nào tới gần, cũng làm cho nơi này cực kỳ thanh tĩnh.
Nhiếp Thiên Bá đang muốn hô lên, lại đột nhiên biến sắc, che miệng.
Sau đó Xà Vương chui ra ngoài điều tra bốn phía, đang muốn nói chuyện, lại nhìn thấy Nhiếp Thiên Bá che miệng, chỉ cái ghế trong huyệt động.
Trên ghế có một ô nha đen nhánh.
- Là ô nha?
Xà Vương thần sắc khẽ động.
Nhiếp Thiên Bá sợ kinh động ô nha kia, Xà Vương tự nhiên cũng cực kỳ cẩn thận, Xà Vương tới ứng phó Vương Khả, không phải đến đối nghịch với Thử Vương, vạn nhất bị Thử Vương phát hiện mình phải làm thế nào?
Mặc kệ đây là ô nha gì, tuyệt đối đừng bại lộ ta, trong mắt Xà Vương sinh ra hàn quang.
Nhẹ nhàng, Xà Vương bò ra khỏi miệng giếng, chậm rãi đến gần ô nha kia.
Con ô nha tụ tinh hội thần nhìn bên ngoài, hiện tại vỗ cánh giống như tức giận.
- Oa!
Ô nha vỗ cánh, giống như muốn xông ra khỏi động phủ.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Xà Vương trong nháy mắt bộc phát, khi ô nha còn chưa bay ra ngoài báo tin, một ngụm nuốt lấy nó!
- Oa! Ai!
Ô nha cả kinh kêu lên lại trượt vào trong ổ bụng Xà Vương.
- Còn muốn đi báo tin, nằm mơ! Nhiếp Thiên Bá, tốt rồi, ngươi nhanh đi vạch trần Vương Khả, ta sẽ để mắt tới nơi này!
Xà Vương nói với Nhiếp Thiên Bá.
- Tốt!
Nhiếp Thiên Bá gật đầu một cái, lập tức xông ra ngoài.
Động phủ Thử Vương.
Thử Vương nghe nói Huyết Bào Lão Tổ và Sắc Dục Thiên trở về, cũng giật nảy mình. Nghe thuộc hạ miêu tả một phen, lập tức cảm thấy hết sức khó giải quyết.
- Quốc sư, làm sao bây giờ? Huyết Bào Lão Tổ và Sắc Dục Thiên đồng thời trở về? Hắn muốn ta cõng nồi!
Thử Vương lập tức khẩn trương nói.
Hiển nhiên, Sắc Dục Thiên xây dựng ảnh hưởng ngày xưa quá nặng.
- Đừng có gấp, có lẽ bọn họ hiện tại vô cùng suy yếu thì sao? Huyết Ma không phải nói, bọn họ đều được nâng kiệu trở về sao?
Ô nha trầm giọng nói.
- Thế nhưng mà, thế nhưng là vạn nhất...
Thử Vương vẫn khẩn trương như cũ.
- Có ta ở đây, ngươi sợ cái gì? Cho dù Sắc Dục Thiên đỉnh phong trở về thì như thế nào? Ngươi đến lúc đó có thể đến chỗ ta, hiệu trung với ta, hắn có thể làm gì được ngươi chứ?
Ô nha trầm giọng nói.
- Thế nhưng mà, bản thể của ngài không ở nơi này! Chỉ có phân thân ô nha, ta...
Thử Vương vẫn e ngại.
- Ngươi đánh không lại, còn chạy không được sao? Yên tâm đi, Huyết Bào Lão Tổ bị ta đánh trọng thương, ngươi cũng nhìn thấy, sợ cái gì? Ngươi đi nhìn xem, chớ bị bọn họ lừa gạt!
Ô nha trầm giọng nói.
- Tốt, tốt!
Thử Vương mang theo một chút sợ hãi gật đầu một cái.
- Yên tâm, có ta ở đây!
Ô nha trầm giọng nói.
Thử Vương nuốt một ngụm nước bọt, dậm chân đi ra đón tiếp.
Ô nha vẫn ngồi trên ghế trong động, tụ tinh hội thần nhìn ra xa.