Chương 618: Ta đang kính ngưỡng đường chủ
Vương Khả hô hào.
Nhưng, tất cả mọi người đang chiến đấu giống như đã thông đồng với nhau, ai cũng không để ý đến Vương Khả, tiếp tục ra sức chiến đấu.
- Thật là!
Vương Khả trợn mắt nhìn nơi xa.
Ô nha cuối cùng chỉ là phân thân, uy lực cũng không phải quá lớn, bị một đám yêu ma và Huyết Bào Lão Tổ hợp lực vây công, lập tức bị trọng thương.
- Oanh!
Đột nhiên một tiếng vang thật lớn, vô số hỏa diễm bộc phát trong người ô nha, đẩy ra tất cả mọi người, ô nha lập tức thoát khốn, xông lên trời.
- Không tốt, đừng để hắn chạy!
Huyết Bào Lão Tổ tức giận nói.
- Oa!
Ô nha bay đi càng lúc càng nhanh, mắt thấy sắp ném bỏ tất cả người sau lưng.
- Đại Uy Thiên Long ~~~~~~~~~~~~~!
Đột nhiên một tiếng kêu to từ trên cao vang lên, lại nhìn thấy, bầu trời có bàn tay đỏ ngòm từ trên trời giáng xuống, cũng đập vào người ô nha, lực lượng kinh khủng, trong nháy mắt đã đánh rơi ô nha xuống.
- Oanh!
Ô nha rơi xuống đất, vô số bụi mù bay lên, tất cả yêu ma trong chiến đấu lập tức biến sắc, toàn bộ ngừng lại.
Huyết Bào Lão Tổ cũng ho khan nhìn lên trời, lại nhìn thấy, trên bầu trời, một tên nam tử ở trần đứng đó, không phải Sắc Dục Thiên thì là ai?
- Chủ thượng!
Tất cả yêu ma cung bái quỳ xuống.
- Giới Sắc, ngươi xuất quan, quá tốt rồi!
Vương Khả cũng vui vẻ.
Lại nhìn thấy Sắc Dục Thiên trợn mắt:
- Thật can đảm, Vương Khả, ngươi còn dám đến trước mặt ta? Đồ chán sống!
Vương Khả cứng đờ:
- Cái, tình huống gì? Ngươi trở thành Sắc Dục Thiên? Ngươi vừa rồi ngủ?
- Bản tôn không phải Sắc Dục Thiên thì là ai?
Sắc Dục Thiên trợn mắt.
Vương Khả sắc mặt cứng đờ, mẹ nó, tại sao ta xui xẻo như vậy, thật vất vả chịu đựng đến lúc Giới Sắc hòa thượng khôi phục tu vi, hắn bỗng nhiên phát tác bệnh tâm thần phân liệt? Mẹ nó!
- A, ta gọi sai, là Sắc đường chủ! Sắc đường chủ, trước đây không lâu ngươi bỗng nhiên mất trí nhớ, mời ta mang ngươi đến Liên Hoa Huyết Quật, ta cũng hộ tống ngươi về Liên Hoa Huyết Quật, việc này là cửu tử nhất sinh, trên đường đi gặp được rất nhiều Nguyên Anh cảnh chặn đánh, mới đưa ngươi hộ tống đến đây! Ngươi đã quên rồi sao? Ta vì hộ tống Sắc đường chủ, nhiều lần suýt chút chết! Sắc đường chủ, ta có đại công lao!
Vương Khả lập tức hô lên.
Sắc mặt Sắc Dục Thiên cứng đờ, ngươi nói cái gì?
- Làm càn, ngươi đừng cho rằng ta quên ngươi lúc đó đánh ta một gậy! Nói năng bậy bạ, là muốn chết sao?
Sắc Dục Thiên lạnh lùng nói.
- Ta không có, Sắc đường chủ, ngươi không tin ta, ngươi phải tin tưởng thuộc hạ của ngươi, bọn họ đều có thể làm chứng, nửa đường, là họ còn hộ tống ta và ngươi trở về!
Vương Khả vội vàng kêu lên.
Hiện tại không nhắc tới công, chẳng lẽ bị Sắc Dục Thiên giết lại khoe thành tích?
Mẹ nó, hắn đã trở thành Sắc Dục Thiên, ta còn có thể làm sao? Nhanh ôm đùi!
- Các ngươi đều ngu sao? Phản bội chủ thượng là tội lớn, nhưng, các ngươi đi cùng ta hộ tống chủ thượng trở về, đó là một cái công lớn a, có thể lập công chuộc tội, các ngươi nhanh nói với Sắc Dục Thiên, công lao của các ngươi, đừng có từ chối nha?
Vương Khả hô hào với đám yêu ma.
Các yêu ma biến sắc, lập tức bái Sắc Dục Thiên:
- Chủ thượng, chúng ta trước đó có tội, cũng bị Thử Vương và Huyết Bào Lão Tổ đầu độc, chúng ta đã lập công chuộc tội, cùng đi với Vương Khả hộ tống ngài trở về, Vương Khả có công lao chủ yếu hộ tống ngươi, chúng ta cũng có công lao thứ yếu, mời chủ thượng minh giám!
Một đám yêu ma tự nhiên lập tức khoe thành tích.
Một lần khoe thành tích, Sắc Dục Thiên rất khó hiểu.
Ký ức sau cùng của Sắc Dục Thiên vẫn dừng lại lúc ở bên ngoài Trấn Ma Tự, bị Vương Khả gõ một ám côn. Ký ức khác đã không có, cũng không biết, tại sao bỗng nhiên quay về Liên Hoa Huyết Quật, vốn tưởng rằng là thuộc hạ hộ tống mình tới, nhưng, tại sao trở thành Vương Khả hộ tống mình tới?
Sắc Dục Thiên không vội giết Vương Khả, mà là nhìn về phía ô nha cách đó không xa.
- Đệ nhất đường chủ! Chuyện Liên Hoa Huyết Quật ta, ngươi cũng tới quấy rối?
Sắc Dục Thiên lạnh lùng nói.
- Hừ, Sắc Dục Thiên, nếu không phải Vương Khả trợ giúp ngươi khôi phục tu vi, Liên Hoa Huyết Quật đã là của ta! Ha ha, ngươi đem phật bảo giấu thật sâu, nhưng mà, không quan hệ, ta đã giam toàn bộ Đại Chu vương thất, ngươi không thể cầm lại phật bảo!
Ô nha trầm giọng nói.
- Phật bảo? Ngươi đánh chủ ý phật bảo của ta? Hừ!
Sắc Dục Thiên lấy tay đi bắt ô nha.
- Đây chỉ là một phân thân của ta mà thôi, muốn phật bảo, ta sẽ tới cầm, ha ha ha ha!
Ô nha cười to.
Trong lúc cười to, ô nha bốc lên hoả diễm cuồn cuộn, trước khi bị Sắc Dục Thiên bắt lấy đã đốt cháy thành tro.
- Đại lão có phân thân thật trâu! Không có việc gì hoả táng bản thân chơi! Thật là có tiền...
Vương Khả kinh ngạc nói.
Sắc Dục Thiên lạnh lùng nhìn về phía ô nha lưu lại tro tàn, lại quay đầu nhìn về phía Liên Hoa Huyết Quật biến thành phế tích hỗn loạn bốn phía, lạnh lùng nói:
- Ai tới giải thích cho ta một lần, khoảng thời gian này xảy ra chuyện gì?
Một đám thuộc hạ, bao quát Huyết Bào Lão Tổ đều cung kính đứng trước mặt, không dám nói lời nào.
Nhưng, Sắc Dục Thiên uy nghiêm, không cho phép bọn họ nói láo, rất nhanh, khi một đám người bẩm báo, Sắc Dục Thiên đã hiểu rõ đại khái sự việc.
Sắc Dục Thiên lộ ra vẻ mặt cổ quái nhìn về phía Vương Khả:
- Thật là ngươi hộ đưa ta về?
Mẹ nó, Vương Khả đáng chết, ngày xưa ở Ma Long đảo đối đầu với bản thân, hiện tại lại là hắn hộ tống bản thân trở về?
- Sắc đường chủ, là ta! Ta thật lâu trước đó đã kính ngưỡng Sắc đường chủ anh hùng khí khái, đã sớm muốn làm chút chuyện cho Sắc đường chủ, một lần này, ta bốc lên nguy hiểm bị Ma giáo truy nã, ta cũng muốn hộ tống ngươi trở về! Ta trên đường về gặp Tử Trọng Sơn, Điền Chân, Tử Bất Phàm, Thử Vương, một nhóm lớn Nguyên Anh cảnh muốn giết ngươi! Ta chưa bao giờ lùi bước, chỉ vì hoàn thành một nguyện vọng trong lòng, để anh hùng quy vị! Để Sắc đường chủ một lần nữa cầm lại tất cả thuộc về mình! Ta tin tưởng, chỉ cần cho Sắc đường chủ một cơ hội, ngươi mất đi đồ vật, ngươi nhất định sẽ cầm trở về!