Chương 644: Giữ hắn lại, ta đút cho hắn ăn...
Hắn trơ mắt nhìn Vương Khả cầm Huyết Ma Chủng nhét qua.
- Vương Khả, ngươi vu oan cho ta, ta nhất định sẽ giết chết ngươi!
Mộ Dung Lục Quang bi thương căm phẫn gào thét.
Chu Lâm đứng bên cạnh lại cười lạnh, dường như chờ mong Mộ Dung Lục Quang bị vu oan thành công vậy.
Mộ Dung Lục Quang giãy giụa được một lúc mới phát hiện Huyết Ma Chủng đỏ tươi trong lòng bàn tay của Vương Khả đã biến thành một chất lỏng màu vàng nhạt!
Chất lỏng màu vàng nhạt? Vậy chẳng phải giống với thứ mà Nhiếp Thanh Thanh muốn cho mình ăn lúc trước sao!
Sâu bên trong linh hồn dường như vẫn còn có ký ức với vật này, đó là cảm giác tanh tưởi mà cả đời không sao quên được.
Tại sao? Tại sao lại biến thành thứ này?
- Không đúng, không đúng, Vương Khả, ngươi cho ta ăn cái gì vậy? Tên lừa gạt nhà ngươi!
Mộ Dung Lục Quang sợ hãi kêu lên.
- Ầm!
Vương Khả dùng trọc chân nguyên bao phủ lòng bàn tay, nhét mạnh vào trong miệng của Mộ Dung Lục Quang.
- Ầm!
Dường như có sấm sét giữa trời quang nổ mạnh ở trong đầu của Mộ Dung Lục Quang, mùi tanh tưởi cuồn cuộn lập tức tràn ngập xung quanh linh hồn. Mộ Dung Lục Quang cảm nhận được một nỗi tuyệt vọng khôn cùng.
- Ô Ô Ô Ô ô!
Mộ Dung Lục Quang run rẩy muốn uốn éo người.
- Giữ chặt, đừng cho hắn động đậy, hắn mới ăn được một chút, còn chưa đủ cho hắn tỉnh táo lại! Giữ chặt cho ta!
Vương Khả lo lắng kêu lên.
- Ô Ô Ô Ô!
Toàn thân Mộ Dung Lục Quang run rẩy và không khỏi tuyệt vọng. Nhưng má nó, cả người hắn bị Chu Lâm và bốn đại Kỳ Chủ ấn chặt, căn bản không nhúc nhích được. Trong nháy mắt, Mộ Dung Lục Quang cảm nhận được ác ý sâu sắc đến từ toàn thế giới.
Không... !
Ở quảng trường Đầu Phật của Chu Kinh!
Huyết Bào Lão Tổ Chu Lâm và bốn đại Kỳ Chủ đè chặt lấy Mộ Dung Lục Quang, để cho Vương Khả nhét một ngụm trọc chân nguyên lớn! Mùi tanh cuồn cuộn xông thẳng tới từng ngóc ngách của linh hồn.
- Ư ư ư!
Mộ Dung Lục Quang lập tức co giật, mắt trợn ngược, hai chân đạp mạnh như đang phải chịu cực hình rất lớn nào đó, cơ thân không ngừng run rẩy và giãy giụa.
- A! Ta sắp không giữ được rồi!
Một Kỳ Chủ sợ hãi kêu lên.
- Sức lực của hắn thật lớn, ta cũng sắp không giữ được tay hắn nữa!
Lại có một Kỳ Chủ kêu lên.
- Chặn lại, đè chặt vào!
Chu Lâm quát lên.
Bốn đại Kỳ Chủ chỉ có thể liều mạng đè chặt Mộ Dung Lục Quang.
- Mộ Dung Lục Quang, ngươi đừng giãy giụa nữa. Ta làm vậy cũng chỉ muốn tốt cho ngươi thôi! Chờ một lát nữa, ngươi sẽ cảm ơn ta!
Vương Khả tận tình nhét tiếp.
- Ư…!
Mộ Dung Lục Quang liều mạng giãy giụa nhưng vô ích, có điều trọc chân nguyên này tanh tưởi, thật sự khó chịu nổi, còn rất buồn nôn đấy! Cả người còn muốn di chuyển!
Các Huyết Ma xung quanh đều tò mò. Chỉ nhét một Ma Chủng cho ngươi thôi, có cần khoa trương như vậy không?
Chỉ có Bất Giới hòa thượng ngồi cách đó không xa, cơ mặt bị hủy dung vẫn đang không ngừng co giật. Bởi vì Bất Giới hòa thượng tinh mắt, nhìn thấy vào giây phút cuối cùng Vương Khả đã dùng thứ khác thay thế cho Huyết Ma Chủng.
- Vương Khả, Vương Khả cho Mộ Dung Lục Quang ăn thứ gì vậy? Sao phản ứng của hắn lớn thế?
Bất Giới hòa thượng kinh ngạc nhìn.
Không cần đoán, chắc chắn không phải là thứ tốt gì! Đây cũng là một trong những nguyên nhân Bất Giới hòa thượng vẫn nhìn không thấu được Vương Khả.
- Vương Khả? Tay ngươi còn bịt miệng Mộ Dung Lục Quang làm gì? Chẳng phải Huyết Ma Chủng đã được nhét vào trong cơ thể hắn rồi sao? Sao ta có cảm giác ngươi còn nhét thứ gì khác vào miệng hắn vậy? Ngươi nhét thứ gì thế?
Chu Lâm bỗng nhiên cau mày nhìn về phía Vương Khả.
- Hả? Có sao? Thật ngại quá, thật ngại quá. Ta chỉ đề phòng hắn nôn ra mới bịt miệng hắn thôi! Các ngươi không cần ta che giúp à?
Vương Khả lập tức nói.
- Không cần, ngươi bỏ tay ngươi ra! Đừng giở trò trước mặt ta!
Chu Lâm lạnh lùng nói.
- Ồ, được!
Vương Khả lập tức mở tay ra, đồng thời vội vàng lui lại rất xa.
Trong lúc Chu Lâm và bốn đại Kỳ Chủ đang cảm thấy khó hiểu, không biết tại sao Vương Khả hoảng sợ như vậy.
- Phụt... !
Mộ Dung Lục Quang bỗng nhiên nôn ra, vô số vật thể không rõ lập tức bắn lên khắp người của Chu Lâm và bốn đại Kỳ Chủ.
- Oẹ! Ọe! Ọe!
Sau khi nôn ra được một lần, Mộ Dung Lục Quang tất nhiên còn thấy không đủ, vẫn không ngừng nôn khan. Mùi chua loát tràn ngập khắp nơi.
Chu Lâm:
-... !
Bốn đại Kỳ Chủ:
-... !
Nhìn thứ Mộ Dung Lục Quang phun ra trên người, năm người đều đỏ mắt và vô cùng tức giận.
- Các ngươi đừng nhìn ta. Ta chỉ giúp các ngươi bịt miệng Mộ Dung Lục Quang, ta giúp các ngươi nhưng Huyết Bào Lão Tổ nhất quyết bắt ta thả tay ra. Chuyện này chẳng liên quan tới ta!
Vương Khả lập tức nói.
- Vương Khả, ngươi đang trêu chọc ta sao?
Chu Lâm quát.
- Mọi người đều thấy được, chuyện này thật sự không liên quan tới ta!
Vương Khả cười gượng nói.
Chu Lâm trừng mắt nhìn Vương Khả. Má nó, nếu không phải đang giữ Mộ Dung Lục Quang, ta hận không thể một chưởng đánh chết ngươi, còn đánh chết ngay bây giờ!
- Mộ Dung Lục Quang không động đậy nữa?
Ánh mắt một Kỳ Chủ đột nhiên lập tức sáng lên.
- Hình như thật sự không động đậy nữa? Hắn bất tỉnh rồi sao?
Lại có một Kỳ Chủ ngạc nhiên nói.
Chu Lâm lập tức nhìn về phía Mộ Dung Lục Quang. Quả nhiên, sau khi nôn xong lại nôn khan một trận, Mộ Dung Lục Quang chợt im lặng, giống như đã bất tỉnh, cả người chẳng còn chút sức lực nào.
- Hắn đang giả vờ chết sao?
Chu Lâm cảm thấy kỳ lạ nói.
- Không biết, hình như hắn thật sự bất động! Đây là nhập ma à? Hắn thật sự nhập ma à?
- Hình như không phải! Hắn chỉ đang ngủ, hoặc có thể cố bất động, chờ chúng ta thả lỏng thì sẽ bỗng nhiên trở nên hung bạo?
- Có khả năng lắm!
- Tạm thời cứ giữ chặt hắn đã!
Năm người kinh ngạc không hiểu, giữ chặt Mộ Dung Lục Quang đang mê man.
Tất cả Huyết Ma xung quanh đều chờ đợi, giống như đang mong Mộ Dung Lục Quang bỗng nhiên hung hăng đánh lén.
Chỉ có Vương Khả lộ vẻ chờ mong.
Qua một hồi lâu, khi mọi người ở đây sắp thả lỏng, hai mắt Mộ Dung Lục Quang đột nhiên mở ra.
- Oong!