Chương 660: Các ngươi nhận thầu
- Không sai, Vương huynh đệ, mỗi lần đều là ngươi giúp chúng ta, lần này ngươi có chuyện gì cần làm, cứ bảo Triệu Tứ đi làm!
...
...
...
Qua ba tuần rượu, mọi người móc tim móc phổi với Vương Khả.
- Muốn nói có việc thì thật sự có việc muốn làm phiền các vị, chỉ là…
Vương Khả nhíu mày nói.
- A?
Đám người đều nhìn về phía Vương Khả.
- Là như vậy. Bây giờ vương triều Đại Chu đổ nát, thành trì các nơi của Đại Chu vẫn có yêu thú quấy rầy dân chúng, đại biểu tỷ của ta đang muốn chống đỡ bầu trời Đại Chu sụp đổ, không thể nhìn thấy cảnh dân chúng gặp tai họa, muốn ta mời đệ tử tiên môn tới giết chết yêu thú, ít nhất cũng phải xua đuổi yêu thú, không để cho đám yêu thú này tổn thương tới lê dân bách tính!
Vương Khả giải thích.
- Chỉ có vậy à?
Triệu Tứ kinh ngạc nói.
- Đúng vậy, những yêu thú này mạnh nhất cũng chỉ có Kim Đan Cảnh, bình thường chỉ có cảnh giới Tiên Thiên, ta cũng có thể đối phó được. Nhưng chúng phân tán ở các thành trì lớn Đại Chu, tại hạ không thể phân thân được! Cho nênta muốn mời các vị huynh đệ giúp đỡ!
Vương Khả nói.
- Vương huynh đệ, ngươi nói gì vậy! Đệ tử tiên môn giết chết yêu thú nhiễu loạn trong khu vực người phàm vốn là nghĩa vụ, mỗi tông môn đều có số định mức công trạng, sao có thể không giết? Vương huynh đệ đã mở miệng, chúng ta không thể chối từ!
Triệu Tứ lập tức nói.
- Không sai, đám yêu thú này đều là yêu thú của Liên Hoa Huyết Quật, Liên Hoa Huyết Quật lấy Huyết Ma làm chủ, có thể có bao nhiêu yêu thú chứ? Còn chưa đủ cho chúng ta nhét kẽ răng!
- Không sai, nhiều thành trì à? Vậy chúng ta chia nhau ra, ở đây có hơn hai mươi tông môn, mỗi tông môn nhận thầu một thành trì là được rồi!
- Vương huynh đệ, cứ giao cho chúng ta!
Một đám đệ tử chính đạo lập tức vỗ ngực nói.
Vương Khả khẽ cười khổ:
- Các vị, ta xin mọi người giúp cũng không muốn mọi người gặp nguy hiểm. Ý của ta là mọi người có thể giúp ta kêu gọi các đệ tử tiên môn khác cùng đi? Với đám yêu thú tàn hại dân chúng thì không cần nói quy định làm gì, gọi thêm vài huynh đệ, chúng ta lại lấy nhiều địch ít, đánh một trận thắng không thương vong, các vị thấy thế nào?
- Được, tất cả đều nghe theo Vương huynh đệ!
- Lấy năng lực kêu gọi của Vương huynh đệ bây giờ, ta tin tưởng chỉ cần vừa truyền ra, nhất định sẽ có rất nhiều đệ tử chính đạo đến đây hưởng ứng!
- Vương huynh đệ nói đúng, đánh thắng một trận không thương vong. Ngày mai chúng ta lại đi triệu tập các bằng hữu tông môn! Trả lại sự bình an cho vương triều Đại Chu!
...
...
...
Một đám người lập tức vỗ ngực nói.
- Cảm ơn các vị! Các vị yên tâm, các ngươi ngủ lại bất kỳ thành trì nào, đều sẽ có con cháu Vương gia ta tiếp đón, đến lúc đó tất cả ăn mặc ngủ nghỉ sẽ Vương gia ta bao hết!
Vương Khả lập tức vui vẻ nói.
- Ha ha ha ha, được!
Một đám đệ tử chính đạo cười to nói.
Vương Khả tất nhiên càng hưng phấn hơn. Rất nhiều đệ tử chính đạo vào nơi ở do con cháu Vương gia sắp xếp, tuy nói là đối phó với yêu thú nhưng cũng có một phần là làm vệ sĩ cho con cháu Vương gia. Ai không có mắt dám đi ám sát chứ? Nhìn thấy nhiều thượng tiên trợ giúp con cháu Vương gia tranh bá Đại Chu như vậy, sẽ còn người không có mắt dám tới gây sự nữa?
-------------
Chướng Hải, Thần Long đảo!
Nhiếp Thanh Thanh đưa thư trong tay cho Chu Hồng Y.
- Vương Khả gửi thư tới à? Hắn nói gì vậy? Đòi tiền ngươi sao? Hắn điên à? Dám thò tay tới tận bên này? Hắn còn dám đòi tiền ngươi? Ngươi và ta ở bên này giúp hắn trông coi vật thế chấp của ngân hàng trong công ty Thần Vương, hắn còn có mặt mũi đòi tiền ngươi?
Chu Hồng Y sửng sốt.
- Vương Khả đã trả tiền lương cho chúng ta trông coi những tài vật này!
Nhiếp Thanh Thanh nói.
- Thối lắm, chỉ có một chút như vậy, hắn còn không biết xấu hổ mà đưa ra?
Chu Hồng Y trợn mắt nói.
- Trong coi vài thứ, cho thế là được rồi!
Nhiếp Thanh Thanh cười gượng nói.
- Nhưng hắn còn đòi tiền ngươi. Sao hắn có mặt mũi đòi ngươi chứ? Ta nói cho ngươi biết, không được cho, không được cho hắn tiền! Má nó, bây giờ hắn kiếm tiền lời như điên, còn có mặt mũi đòi tiền ngươi?
Chu Hồng Y trợn mắt nói.
- Chủ yếu là hắn tới nhận công, trước đó khi dẫn Nhiếp Thiên Bá trở về, ta nhờ hắn thức tỉnh Mộ Dung Lục Quang, giải mê tâm thuật cho Mộ Dung Lục Quang! Hắn làm được, viết thư tới nhận công thôi!
Nhiếp Thanh Thanh giải thích.
- Không phải ngươi nói Mộ Dung Lục Quang đã là Nguyên Anh cảnh tam trọng à? Sao hắn làm được chứ?
Chu Hồng Y vẫn hơi khó chịu.
- Không phải người của ngươi đã truyền tin về à? Nghe người lúc đó chứng kiến chính miệng nói Mộ Dung Lục Quang đã khôi phục lại thần trí, là Vương Khả đút cho hắn ăn tỉnh Thần Đan!
Nhiếp Thanh Thanh nói.
- Hừ, ta không biết hắn làm sao làm được, ta không thấy được thì không tính!
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Nhưng ta đứa với hắn, dù sao ngươi cũng không thể bảo ta nuốt lời chứ?
Nhiếp Thanh Thanh trừng mắt Chu Hồng Y.
Chu Hồng Y trên mặt lộ ra một cười gượng:
- Được, được, ta đi nói thử!
- Sao lại nói thử? Ngươi đi thương lượng với Ma Tôn đi! Để Vương Khả bổ sung vào vị trí đường chủ số hai đang để trống!
Nhiếp Thanh Thanh thúc giục.
- Nhưng Vương Khả bây giờ chỉ là Kim Đan Cảnh, ngươi để cho hắn làm đường chủ, mọi người có thể phục được không?
Chu Hồng Y cười gượng nói.
- Hắn mới cảnh giới Tiên Thiên đã có thể làm đà chủ Thần Long. Sao Kim Đan Cảnh không thể làm đường chủ? Không phục à? Là do thực lực kém sao? Bây giờ ta còn là thủ hạ của hắn đấy. Ai không phục, ta đi đạp chết hắn!
Nhiếp Thanh Thanh trợn mắt nói.
- Nhưng… nhưng…
Chu Hồng Y có vẻ xấu hổ.
- Có đi không? Không đi thì tối nay đừng tới phòng ta!
Nhiếp Thanh Thanh trợn mắt nói.
- Đi, đi, đi! Má nó, chọn Kim Đan Cảnh làm đường chủ? Ta điên rồi! Nhưng ta cùng lắm chỉ đi nói thử thôi. Ma Tôn không đồng ý cũng đừng trách ta đấy!
Chu Hồng Y cười gượng nói.
- Ngươi cứ đi hỏi đi!
----------
Chướng Hải, Ma Long đảo! Ở một quảng trường trong Thủy Tinh Long Cung.
- Ầm!