Chương 711: Nguyên Thần Cảnh
- Tử Trọng Sơn cũng có kim vũ mao? Hơn nữa còn có mười cây?
Trương Chính Đạo ở nơi xa sợ hãi kêu lên.
- Oanh!
Mười cái Như Lai Thần Chưởng nặng nề đánh lên Như Lai pháp tướng.
Mà Cung Vi cũng xông về phía trước, đánh ra một quyền, giống như thiên thạch rơi xuống, muốn làm gián đoạn quá trình tái tạo kim thân của Long Cốt.
- Hồng Y Tỏa Liên!
Chu Hồng Y quát to một tiếng, dậm chân tiến lên.
- Oanh!
Dưới lực lượng khổng lồ, Chu Hồng Y và Cung Vi đều lùi lại một bước.
Sắc mặt Chu Hồng Y trở nên khó coi:
- Cung Vi? Quả nhiên ngươi có quái lực!
- Chu Hồng Y, hắn không phải là Ma Tôn, ngươi bảo vệ hắn làm gì?
Cung Vi trợn mắt tiếp tục vọt tới.
- Hừ, ta bảo vệ là có đạo lý của ta! Cung Vi, Ma Tôn bởi vì các ngươi mà chết, ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi!
Chu Hồng Y trợn mắt nói.
- Oanh!
Hai người lần thứ hai đại chiến lên.
- Thiểm Điện Phong Bạo!
Tử Bất Phàm hét lớn một tiếng.
Mười một cái Thiểm Điện Thần Tiên giống như mười một đầu lôi điện, ầm ầm đánh về phía đám người Mộ Dung Lục Quang, Chu Lâm, Mạc Tam Sơn, Điền Chân.
Thực lực Ô Hữu Đạo mạnh hơn, vừa có thể đối phó Tử Trọng Sơn tấn công, vừa đối phó tông chủ các tiên môn ở bốn phía vọt tới.
- Ầm ầm!
Đệ tử chính đạo, ma đạo phổ thông tự giác tham dự đại chiến, giờ phút này, Ma Giáo muốn hộ pháp cho Long Cốt, còn chính đạo thì muốn phá hư Long Cốt tái tạo kim thân.
Đại chiến rền vang, bao vây Long Cốt ở trung ương.
Long Cốt ở trong sấm sét nổ vang, chậm rãi tái tạo thân thể khổng lồ, ban đầu bộ xương khô cao một trượng, nhưng sau khi tinh hoa bên trong xương cốt mọc ra huyết nhục, lại một lần nữa thu nhỏ, trở thành một người bình thường, dáng người khôi ngô, cơ bắp tráng kiện, tóc dài bay lả tả.
- Ầm ầm!
Rốt cục, sau một nén nhang, kim thân của Long Cốt đã được tạo xong, quanh thân tràn ngập kim quang, giống như thiên thần hạ phàm.
- Ha ha ha ha! Bản tọa đi ra rồi!
Long Cốt cười to một tiếng.
- Rống!
Long Cốt hưng phấn gào to một tiếng, dưới tiếng hét này, giống như có một luồng sóng khí tức từ trong cơ thể bộc phát ra, cỗ sóng này mạnh đến mức khiến Nguyên Anh cảnh đang đâm đầu vào, giống như bị đại chùy đánh lên ngực.
- Oanh!
- A!
- Phốc!
- Không có khả năng, làm sao hắn mạnh như vậy?
- Phốc!
...
...
...
Mộ Dung Lục Quang, Chu Lâm, Mạc Tam Sơn, Điền Chân cùng một đám tông chủ các tông, lập tức bay ngược ra, phun ra một ngụm máu tươi, té ngã ở trên quảng trường Thiên Lang Điện.
Cung Vi, Tử Trọng Sơn tốt hơn một chút, mặc dù không có ngã nhào trên đất, nhưng cũng đều bị đánh bay, rơi vào phía trên quảng trường Thiên Lang Điện, tròng mắt không thể tin nhìn Long Cốt chỉ dựa vào khí tức, đã đánh bay một đám Nguyên Anh cảnh.
Về phần đệ tử phổ thông, giờ khắc này ở dưới chấn động, cũng phân biệt tách ra, đệ tử chính đạo bảo vệ ở xung quanh Thiên Lang Điện, trong mắt nghi ngờ nhìn tuyệt thế ma đầu.
Quá mạnh! Căn bản không địch lại!
- Cung nghênh giáo chủ trở về!
Ô Hữu Đạo lập tức cung kính nói.
- Giáo chủ?
Trong mắt Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm lóe lên vẻ phức tạp.
Dù sao, cũng chỉ có Ô Hữu Đạo từng đi theo Long Cốt, lúc trước Long Cốt bị phong ấn, Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm còn chưa nhập ma.
Long Cốt không có để ý ba đại đường chủ cung bái, mà nhìn về phía một đám người trên quảng trường Thiên Lang Điện.
Long Cốt mặc thêm một thân quần áo, lạnh lùng nhìn về phía Thiên Lang Tông ở nơi xa.
- Thiên Lang Tông? Trấn áp ta hơn một trăm năm mươi năm, hôm nay, bản tọa sẽ diệt Thiên Lang Tông ngươi! giết cho ta!
Long Cốt quát lạnh một tiếng.
- Vâng!
Ô Hữu Đạo kêu to một tiếng, xông lên đầu tiên.
- Nam Mô Như Lai phật tổ!
Ô Hữu Đạo hét lớn một tiếng.
Chỉ thấy, nguyên thần pháp tướng đột nhiên biến thành Như Lai phật tổ mười tay.
Mười cánh tay Như Lai, trong đó có năm cánh tay phải, đột nhiên đánh ra Như Lai Thần Chưởng, về phía đám người Thiên Lang Điện.
Sắc mặt mọi người biến đổi, chỉ một tên Ô Hữu Đạo đã khó chơi như vậy, vậy tên Long Cốt kia thì làm sao bây giờ?
Thời điểm mọi người chống đỡ thương thế, muốn phòng ngự.
Đột nhiên, bầu trời có một luồng ánh sáng loé lên chiếu xạ xuống.
- Kiếm xuất!
Một tiếng hét to vang lên.
Chỉ thấy, một chuôi kiếm cương dài tới trăm trượng, từ trên trời giáng xuống, bay thẳng về phía Như Lai pháp tướng.
- Cái gì?
Ô Hữu Đạo biến sắc.
Nguyên thần pháp tướng thay đổi, bỗng nhiên năm đạo Như Lai Thần Chưởng hướng lên trời nghênh đón.
Kiếm chưởng chạm vào nhau.
- Oanh!
Một cơn bão lớn tán ra xung quanh, Như Lai pháp tướng càng bay ngược ra ngoài, lúc ở giữa không trung giống như bị kiếm lực xông phá thân hình, pháp tướng hao tổn, trong nháy mắt trở lại thể nội Ô Hữu Đạo.
Dư âm kiếm lực khổng lồ không ngừng lại, Ô Hữu Đạo bị cỗ kiếm lực khổng lồ này đánh ngược ra ngoài, ầm ầm đụng vào trên người Long Cốt.
- Oành!
Long Cốt vỗ một chưởng lên sau lưng Ô Hữu Đạo, mới giúp hắn đứng vững thân hình, dù vậy, Ô Hữu Đạo cũng bị trọng thương phun ra một ngụm máu tươi.
- Phốc! Ai?
Ô Hữu Đạo kinh hãi nói.
- Là tông chủ, tông chủ trở về!
Đột nhiên Mộ Dung Lục Quang vui mừng nói.
- Trần Thiên Nguyên? Làm sao, làm sao có thể? Làm sao một kiếm của ngươi lại mạnh như thế?
Tử Trọng Sơn cũng sợ hãi kêu lên.
- Trần Thiên Nguyên?
Nội tâm Chu Lâm cũng giật mình.
- Bái kiến tông chủ!
Đệ tử Thiên Lang Tông vui mừng nói.
- Bái kiến Thiên Lang tông chủ!
Đệ tử tiên môn chính đạo không ngừng reo hò nói.
Chỉ thấy, trên bầu trời có một vòng hạo nhật, Trần Thiên Nguyên đứng trong hư không, vừa vặn đưa lưng về phía hạo nhật, trong chớp nhoáng này, ánh nắng bao phủ xuống, quanh người Trần Thiên Nguyên như bắn ra ánh sáng vạn trượng, cầm kiếm đạp không bay đến giống như thiên thần.
- Nguyên Thần cảnh? Ngươi cũng vượt qua Huyền Quan Chi Kiếp, vượt qua Nguyên Anh cảnh?
Long Cốt trợn mắt kinh ngạc nói.
Trần Thiên Nguyên dậm chân đến Thiên Lang Tông, nhìn cảnh tượng thảm liệt chung quanh, nhíu chặt lông mày.
- Các vị, tại hạ đến chậm, tiếp theo, giao cho ta đi!
Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
Thời điểm nói chuyện, Trần Thiên Nguyên cũng không chào hỏi những người khác, mà bước ra một bước, bỗng nhiên dưới chân xuất hiện một đóa hoa sen kiếm khí, Trần Thiên Nguyên giống như một thanh lợi kiếm, bay thẳng đến chỗ Long Cốt.