Chương 736: Hoàng Hữu Tiên
- Ta đã sắp xếp đồ đệ của ta thu thập!
Trần Thiên Nguyên nói.
- Vương Khả sao? Vương Khả có thể đối phó Long Cốt? Nói đùa gì vậy?
Điền Chân ở một bên sợ hãi kêu lên.
- Im miệng, ta và Trần tông chủ nói chuyện, đến lượt ngươi chen miệng vào sao?
Hoàng Hữu Tiên trầm giọng nói.
- Vâng!
Sắc mặt Điền Chân cứng đờ.
- Trần tông chủ, đại đồ đệ của ngươi ở bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, là một nhân vật hung ác, xem ra ngươi cũng khá hài lòng với tên nhị đồ đệ này thì phải?
Hoàng Hữu Tiên hiếu kỳ nói.
- Mới vừa tu hành mấy năm, khiến ngươi chê cười rồi!
Trần Thiên Nguyên lắc đầu.
- Không, ta rất chờ mong nhìn thấy tên nhị đồ đệ này của ngươi!
Hoàng Hữu Tiên cười nói.
- Hả?
Đột nhiên lông mày Trần Thiên Nguyên nhíu lại.
- Trần tông chủ, ngươi sắp phải đi báo cáo công tác! Chỉ sợ không ở lại được quá lâu đúng không?
Hoàng Hữu Tiên cười nói.
- Đúng, Kim Ô Tông là trạm cuối cùng, ta sẽ phải lập tức rời khỏi!
Trần Thiên Nguyên gật đầu một cái.
- Vậy bọn ta chúc Trần tông chủ tiền đồ như gấm! Ngươi không cần lo lắng nội bộ Thập Vạn Đại Sơn nữa, trong lúc ta ở đây, sẽ không có nhiễu loạn lớn!
Hoàng Hữu Tiên cười nói.
Vẻ mặt Trần Thiên Nguyên xiết chặt:
- Vậy thì làm phiền rồi!
Trần Thiên Nguyên tiếp tục trò chuyện với Hoàng Hữu Tiên một hồi, cuối cùng dậm chân rời khỏi Kim Ô Tông.
Sau khi ra khỏi sơn môn Kim Ô Tông, Trần Thiên Nguyên liền nhìn về phía đệ tử Thiên Lang Tông ở sau lưng. Người dẫn đầu chính là Thiết Lưu Vân.
- Thay ta mang câu nói này cho Vương Khả!
Trần Thiên Nguyên cau mày nói.
- Dạ?
- Cẩn thận Hoàng Hữu Tiên, Kim Ô Tông!
Trần Thiên Nguyên trịnh trọng nói.
- Hả? Tông chủ, tên Hoàng Hữu Tiên này muốn hại Vương Khả?
Thiết Lưu Vân biến sắc.
- Ta không rõ lắm, nhưng Hoàng Hữu Tiên cũng không phải loại lương thiện! Vừa rồi cố ý nhắc tới Vương Khả! Chắc hẳn có mục đích gì đó!
Trần Thiên Nguyên trịnh trọng nói.
- Vâng! Nhất định thuộc hạ sẽ chuyển lời tông chủ đến nơi!
Thiết Lưu Vân cung kính nói.
- Các ngươi trở về đi, ta phải đi rồi!
Trần Thiên Nguyên nói.
- Cung tiễn tông chủ!
Một đám đệ tử Thiên Lang Tông cung kính nói.
Trần Thiên Nguyên gật đầu một cái, dậm chân bay lên trời, đi ra bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn.
Thiết Lưu Vân mang theo đệ tử Thiên Lang Tông trở về. Mà bên trong Kim Ô Điện. Hoàng Hữu Tiên nhìn về phía Tử Trọng Sơn và Điền Chân.
Chuẩn xác mà nói, là hai người đang báo cáo với Hoàng Hữu Tiên.
- Tên Vương Khả này chỉ có Kim Đan cảnh? Đã khiến cho mặt mày ngươi nhiều lần xám xịt như vậy sao?
Hoàng Hữu Tiên nhìn về phía Điền Chân.
- Là trùng hợp, đệ tử chỉ vô ý!
Điền Chân cười khổ nói.
- Thế nhưng sư tôn, tên Vương Khả này đúng là có chút kỳ quái!
Tử Trọng Sơn lại hít sâu một hơi nói.
Hoàng Hữu Tiên trầm ngâm chốc lát:
- Mặc kệ nguyên nhân gì, tiếp theo, Điền Chân ngươi phải nhìn chằm chằm vào Vương Khả cho ta! Ta muốn biết nhất cử nhất động của hắn!
- Hả? Vâng!
Điền Chân mờ mịt nói.
- Sư tôn, sao ngài lại có hứng thú với Vương Khả như vậy?
Tử Trọng Sơn mờ mịt nói.
Không phải ngài vừa trở về sao?
Hoàng Hữu Tiên thở dài, lắc đầu:
- Nhận ủy thác của người khác, hết lòng vì việc của người khác!
- Hả? Là gia tộc của hôn phu Trương Ly Nhi, xin ngài... !
Đột nhiên lông mày Tử Trọng Sơn nhíu lại.
Việc này Trương Thần Hư biết rõ, Tử Trọng Sơn càng biết rõ hơn, trước đây ít năm Trương Ly Nhi đạt tới Nguyên Anh cảnh, phải ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn, cha nàng làm tiệc rượu cho nàng, biết được tất cả mọi việc của Trương Ly Nhi ở Thập Vạn Đại Sơn, biết được Trương Ly Nhi có quan hệ mập mờ với Vương Khả, vị hôn phu của nàng cực kỳ tức giận, có lời đồn hắn phái cường giả tới giết Vương Khả!
Người được phái tới này là Hoàng Hữu Tiên sao?
- Trương Ly Nhi cực lực phản đối chuyện này, đại công tử không tiện mời người xa lạ đến Thập Vạn Đại Sơn, sợ Trương Ly Nhi buồn bực, cho nên mới sai người mời ta tới! Như thế mới không để Trương Ly Nhi hoài nghi, cũng thuận tiện ta tới sắp xếp!
Hoàng Hữu Tiên hít sâu một cái nói.
- Sư tôn, ngài là cường giả Nguyên Thần cảnh, chút chuyện nhỏ này, để ngài trở về, có chút nhỏ hoá thành to!
Điền Chân lập tức cười nói.
- Ta giết Vương Khả tự nhiên dễ dàng! Nhưng nhất định không được để người khác hoài nghi đến ta, các ngươi hiểu không?
Hoàng Hữu Tiên trầm giọng nói.
- À, vâng!
Hai người trả lời.
- Đại công tử thông báo, không thể để cho Vương Khả tiếp xúc với Trương Ly Nhi, bằng không coi như ta thất trách! Không phải vài ngày trước Trương Ly Nhi đã trở về rồi sao? Nàng đi đâu rồi?
Hoàng Hữu Tiên hiếu kỳ nói.
- À!
Sắc mặt Tử Trọng Sơn cứng đờ.
- Làm sao? Ngươi không biết ư?
Hoàng Hữu Tiên trầm giọng nói.
- Ta nghe thủ hạ nói, Trương Ly Nhi đi tìm Vương Khả!
Tử Trọng Sơn tỏ vẻ cổ quái nói.
Hoàng Hữu Tiên:
-...
- Không phải ngươi nói, Trương Ly Nhi căn bản không thích Vương Khả sao? Không phải ngươi nói, mọi thứ đều là hiểu lầm sao? Coi như đại công tử biết rõ hiểu lầm, cũng muốn Vương Khả chết! Có thể thấy đại công tử để ý Trương Ly Nhi nhiều như nào, tại sao bây giờ Trương Ly Nhi đi tìm Vương Khả?
Hoàng Hữu Tiên trợn mắt nói.
- Đệ tử cũng không biết, Trương Ly Nhi và Vương Khả đều nói, là Mạc Tam Sơn bịa đặt quan hệ giữa hai người bọn hắn! Lúc mời đầu ta cũng tin tưởng, thế nhưng vài ngày trước Trương Ly Nhi vừa về đến nơi, đã hỏi thăm tình huống công ty Thần Vương của Vương Khả, càng hỏi thăm càng vui vẻ, sau đó đi xung quanh tìm người hỏi tung tích Vương Khả! Cuối cùng tự mình ra ngoài tìm! Đệ tử... !
Tử Trọng Sơn lộ vẻ khó coi nói.
Sắc mặt Hoàng Hữu Tiên trở nên không tốt nói:
- Không thể làm hỏng chuyện đại công tử nhờ vả ta được, nhìn chằm chằm cho ta, lập tức nhìn chằm chằm cho ta!
- Vâng!
Hai người nghe tiếng trả lời.
...
Thần Long đảo, hành cung Chu Hồng Y!
Long Cốt, Ô Hữu Đạo cùng với thuộc hạ đã rời đi.
Lần thứ hai Vương Khả, Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh, Tử Bất Phàm tề tụ một đường. Giờ phút này Đồng An An lộ vẻ ngạc nhiên đứng canh gác bên ngoài điện.
Vui mừng, đương nhiên là vui mừng rồi!
Cứ tưởng Vương Khả rớt đài ở Ma Giáo, nhưng ai mà biết được cái Thần Long đường này vẫn cứng chắc như cũ, ngay cả giáo chủ, ba đại đường chủ đều thừa nhận Thần Long đường chủ, thì ai dám phản đối?