Bất Diệt Thần Vương

Chương 750: Tiên Thiên Công Đức

Chương 750: Tiên Thiên Công Đức

Bất Giới Hòa Thượng chắp tay trước ngực kích động nói.
- Đây không phải là yêu nghiệt? Là công đức? Bất Giới Hòa Thượng, ngươi đùa ta hả? Không tru ma, công đức ở đâu ra?
Vương Khả lộ vẻ không tin.
- Là thật, làm sao có thể! Đây là quốc vận, đây là công đức, chỉ có hoàng triều tu tiên, mới có thể ngưng tụ ra, tại sao ngươi lại có?
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.
- Trương Chính Đạo, ngươi có ý gì? Đây thật sự là công đức? Ngươi đã nhìn thấy ở bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Đúng, bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, trừ bỏ tru ma có thể thu hoạch được công đức, một số đại hoàng triều, đại thánh địa, cũng có thể từ trong tay bách tính mình quản lý, thu lấy công đức! Mẹ nó, vì sao? Đây chỉ là một vương triều nho nhỏ! Quy mô cấp bậc kém xa, tại sao có thể có công đức chứ?
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.
- Ngươi đùa ta à? Mở đại hội siêu độ, cũng có thể tụ tập công đức? Còn là công đức không giải thích được?
Vương Khả trợn mắt kinh ngạc nói.
- Không có đạo lý, vì sao chứ? Làm sao bách tính vương triều Đại Chu có thể tụ tập công đức thành hữu hình?
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.
- Không sai, thật ra trước kia các đại tiên môn đều thử thu công đức từ trong tay phàm nhân, thế nhưng đến bây giờ cũng chưa từng thành công! Vì sao Vương Khả ngươi mở đại hội siêu độ lại thành công chứ? Đây là nguyên do gì?
Bất Giới Hòa Thượng nhìn về phía Vương Khả.
Vương Khả sầm mặt lại:
- Làm sao ta biết được, cũng không phải ta muốn tụ tập công đức!
- Vương Khả, nhất định ngươi có bí quyết gì đúng không?
Trương Chính Đạo kích động nói.
- Kiếm tiền, có được tính hay không?
Vương Khả mờ mịt nói.
Trương Chính Đạo:
-...
- Đây không phải công đức tru ma, đây là công đức gì?
Xà Vương ở một bên khó hiểu nói.
- Loại công đức này từ bách tính mà ra! Gọi là tiên thiên công đức!
Bất Giới Hòa Thượng giải thích nói.
- Có tác dụng gì? Có hiệu quả giống công đức tru ma không?
Vương Khả hỏi.
- Có!
Bất Giới Hòa Thượng gật đầu một cái.
- Có sao?
Ánh mắt Vương Khả sáng lên.
- Vậy làm sao cầm tiên thiên công đức từ bốn phương tám hướng hội tụ đến?
Vương Khả mong đợi nói.
- Thông thường, phần lớn tiên thiên công đức bị hoàng triều chi chủ hoặc thánh địa chi chủ khống chế, bọn họ có thể coi nó làm quà tặng, cung cấp thần tử, đệ tử hưởng dụng, tiên thiên công đức tới dễ dàng, phân tán nhanh, diệu dụng vô tận, vì để không lãng phí, phần lớn sẽ dùng Phiên Thiên Ấn, hoặc là Ngự Tỷ Trấn Quốc trấn áp nó! Để tránh tự động tiêu tán!
Bất Giới Hòa Thượng nói.
- Phiên Thiên Ấn? Ngự Tỷ Trấn Quốc? Ta có! Ta có Thần Vương Ấn, cùng một loại chất liệu!
Vương Khả lập tức hưng phấn nói.
- Vậy ngươi còn không mau trấn áp lại? Nếu không sớm thu lấy những tiên thiên công đức này nó sẽ tan hết!
Trương Chính Đạo nói.
- Có cả tan mất sao? Sao ngươi không nói sớm!
Vương Khả trợn mắt nhìn Trương Chính Đạo.
Vương Khả lập tức lấy ra Thần Vương Ấn.
- Trấn áp như nào?
Vương Khả nhìn về phía Bất Giới Hòa Thượng và Trương Chính Đạo.
Hai người:
-...
Vẫn có ngươi không biết sao?
- Người bình thường căn bản không đụng vào tiên thiên công đức được, chỉ có người sở hữu công đức, mới có thể vẫy tay thì tới, xua tay thì đi! Ngươi gọi thử xem!
Trương Chính Đạo nói.
- Tiên thiên công đức, nhanh, mau tới chỗ ta này!
Vương Khả lập tức kích động hô một câu.
- Ầm ầm!
Bỗng nhiên dòng sông màu vàng trên bầu trời, có một bộ phận hướng bay về phía Vương Khả.
- Thật sự có thể?
Vương Khả kích động nói.
Cuồn cuộn công đức, nếu như hút toàn bộ vào thể nội, nói không chừng trọc chân nguyên của ta có thể khôi phục màu sắc.
Lúc Vương Khả muốn hút công đức vào thể nội, đột nhiên trên dòng sông màu vàng, xuất hiện một người đàn ông mặc áo bào đen.
Người đàn ông mặc áo bào đen kia muốn lấy tay bắt lấy tiên thiên công đức, nhưng lại bắt hụt.
Quả nhiên, công đức có nhận thức, không phải công đức của bản thân, căn bản không lấy được.
Lúc đầu Vương Khả muốn hấp thu công đức, nhưng khi nhìn rõ khuôn mặt người đàn ông mặc áo bào đen kia, Vương Khả lập tức ngây ngốc.
- Long, long, Long Cốt?
Vương Khả hít một hơi lạnh.
Mẹ nó, giáo chủ Ma Giáo, Long Cốt? Tại sao hắn lại ở nơi này? Ta gặp quỷ sao?
Dẫn công đức nhập thể?
Ta tự tìm cái chết! Một khi ta dẫn công đức nhập thể, vậy không phải là ta tự chứng minh mình là đệ tử chính đạo ư? Như vậy không phải là chết chắc sao?
- Định Quang Kính!
Vương Khả buồn bực lấy ra Định Quang Kính.
- Ầm ầm!
Tiên thiên công đứcl tức bị dẫn vào bên trong Định Quang Kính.
- Không được, Định Quang Kính nhiều nhất chỉ phong ấn được công đức tru ma, nó không phong ấn được tiên thiên công đức, vẫn sẽ tan như cũ!
Bất Giới Hòa Thượng nói.
- Thần Vương Ấn, trấn áp!
Vương Khả dùng Thần Vương Ấn che ở phía trên.
- Ầm ầm!
Công đức cuồn cuộn tiến vào Định Quang Kính, bị Thần Vương Ấn trấn áp lên.
- Ồ! A di đà phật, vậy mà có công đức của bần tăng? Thiện tai thiện tai!
Bỗng nhiên Bất Giới Hòa Thượng cười không ngậm được mồm vào.
Chỉ thấy, có một phần tiên thiên công đức, tiến vào cơ thể Bất Giới Hòa Thượng.
Ba thành tiên thiên công đức khác bay về phía Giới Sắc Hòa Thượng đang tiến hành siêu độ cách đó không xa, nhưng không tiến vào trong cơ thể Giới Sắc Hòa Thượng, mà vờn quanh cơ thể, trong lúc nhất thời, quanh thân Giới Sắc Hòa Thượng loé lên kim quang, hết sức loá mắt.
Một mình Vương Khả độc chiếm sáu phần!
- Vương Khả, ngươi làm gì vậy? Sao ngươi không hấp thu tiên thiên công đức? Mà phải phong ấn lại?
Trương Chính Đạo khó hiểu nói.
Vương Khả gượng cười, nhìn về phía Long Cốt cách đó không xa.
Theo ánh mắt Vương Khả nhìn tới, sắc mặt Bất Giới Hòa Thượng, Trương Chính Đạo đều cứng đờ.
- Sao, tại sao lại là hắn?
Trương Chính Đạo sợ hãi kêu lên.
- Ai vậy?
Xà Vương khó hiểu nói.
- Hiu!
Một cơn gió lớn thổi qua, bỗng nhiên Long Cốt ở giữa không trung đi đến trước mặt Vương Khả.
- Long, long, Long Cốt?
Trương Chính Đạo sợ hãi kêu lên.
- A di đà phật, chuyện không liên quan đến ta! Vương Khả thí chủ, cáo từ cáo từ!
Bất Giới Hòa Thượng quay đầu bỏ chạy.
- Hả?
Long Cốt trừng mắt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất