Chương 762: Xuyên Lông Thú Hóng Mát
Đại biểu tỷ Vương Khả lên ngôi, đại hội siêu độ Thiên Địa Vô Cực kết thúc, tất cả mọi người đều biết Vương Khả chiếm được vô số tiên thiên công đức.
Nhưng tương tự, cũng là lần thứ nhất biết được nhân phẩm của Vương Khả!
Vì một người phụ nữ, không tiếc chửi nhau với Long Cốt?
- Vương huynh đệ, không hổ là tấm gương của chính đạo ta! Thực xứng danh điện chủ Nam Lang Điện, Thiên Lang Tông!
- Dâm ma Long Cốt, muốn đoạt phụ nữ của Vương Khả, Vương Khả thề sống chết không theo? Không tiếc ra tay đánh nhau với Long Cốt?
- Vương huynh đệ, đúng là đàn ông chân chính!
Tự nhiên nhóm người ủng hộ Vương Khả trong chính đạo hô tốt, đồng thời cũng rất tiếc hận.
Còn trong nhóm đệ tử Ma Giáo thì trở nên phức tạp.
Vương Khả vừa mới tổ chức tang lễ cho Ma Tôn ở cao ốc Thần Vương số hai, lập uy Ma Giáo, theo đạo lý, lần này Vương Khả đắc tội giáo chủ là chết chắc. Nhưng giờ phút này, rất nhiều đệ tử Ma Giáo lại không có bỏ đá xuống giếng!
Hình ảnh bỏ đá xuống giếng trước đây không lâu còn rõ mồn một ở trước mắt, hiện tại, ai dám đi? Tất cả mọi người đang đợi, chờ đợi kết quả cuối cùng.
Bên trong Thần Long đảo, tự nhiên Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh cũng nhận được tin tức.
Hai người đều là nhíu mày một trận, không biết làm như thế nào cho phải.
- Lần này Vương Khả chính là tự tìm đường chết! Lại dám mắng giáo chủ như vậy? Ta vừa nghe xong, căn bản không thể tin nổi, hắn lên cơn thần kinh gì à?
Chu Hồng Y nhíu mày tức giận nói.
Chu Hồng Y lo lắng Vương Khả, cho nên trong giọng nói toàn là quở trách.
Nhưng Nhiếp Thanh Thanh ở một bên lại trợn mắt nói:
- Làm sao? Vương Khả lên cơn lúc nào? Bảo vệ người phụ nữ của mình là sai à? Nếu như Long Cốt hiếu thắng cướp ta, có phải ngươi sẽ đưa ta cho hắn hay không?
- Hả, không phải, không phải, ý ta không phải như này!
Chu Hồng Y lập tức cười khổ, ta như này là tự rước họa vào thân sao?
- Nhiếp Thanh Thanh nói không sai, thật ra ta cảm thấy, lần này Vương Khả làm một chuyện để cho ta lau mắt mà nhìn!
Một giọng nói từ ngoài điện truyền vào.
Là Tử Bất Phàm từ trên trời giáng xuống.
- Sao ngươi lại tới đây?
Nhiếp Thanh Thanh cau mày nói.
- Ta tới tìm các ngươi bàn bạc một chút, làm sao giúp Vương Khả ứng đối việc này! Trước đây không lâu hắn vừa mới cứu ta, cuối cùng ta cũng không thể ngồi yên không để ý đến? Tử Bất Phàm ta không phải là người như vậy!
Tử Bất Phàm lập tức lắc đầu nói.
- Hừ!
Nhiếp Thanh Thanh hừ lạnh một tiếng, như này mới không có truy vấn.
- Không phải các ngươi nói, Vương Khả mới thất tình sao? Tại sao? Tại sao hắn lại tìm phụ nữ? Hắn làm như này không phải là tìm phiền toái cho mình sao?
Chu Hồng Y cau mày nói.
- Ừ, đúng là Vương Khả ở trên phương diện cuộc sống có chút không bị kiềm chế!
Nhiếp Thanh Thanh cau mày nói.
Tử Bất Phàm cũng cau mày gật đầu một cái.
Cũng may Vương Khả không ở nơi này, nếu hắn ở chỗ này, nhất định sẽ tỏ vẻ khinh thường ba người, phong cách sống của ta có vấn đề? Mẹ nó, đến tinh cầu này đã bao nhiêu năm, một người phụ nữ cũng không có! Thật vất vả mới nói chuyện yêu đương, lại bị gậy đánh uyên ương! Khó khăn lắm mới quen biết Long Ngọc, lại bị nàng cự tuyệt. Mẹ nó, Trương Ly Nhi không quan hệ với ta! Lúc ấy ta đang cân nhắc chuyện khác!
Vương Khả không ở nơi này, ba người oán trách Vương Khả một trận.
Sau khi oán trách xong, ba người lại xoắn xuýt, lần này đối nghịch với giáo chủ, giáo chủ mạnh mẽ khiến cho người ta tuyệt vọng! Mặc kệ sao?
- Có cứu hay không? Mỗi người chúng ta viết một tờ giấy không ký tên! Cuối cùng, thiểu số phục tùng đa số! Sau đó, không ai được phép hỏi đối phương đến cùng viết cái gì! Thống nhất dùng một kiểu chữ!
Chu Hồng Y thở dài.
Hai nữ nhìn nhau một chút cuối cùng gật đầu.
Ba người quay lưng về phía nhau, dùng kiểu chữ đã ước hẹn, viết lên tờ giấy, sau đó dùng phương thức giống nhau gấp lại, cuối cùng đặt ở trong một chiếc hộp, lắc lắc, không phân rõ của ai.
- Mở ra!
Nhiếp Thanh Thanh hít sâu một cái nói.
Chỉ thấy, Tử Bất Phàm chậm rãi mở ba tờ giấy ra. Trên ba tờ giấy đều viết một chữ.
- Cứu! Cứu! Cứu!"
Ba tờ giấy cùng một đáp án!
Mặc dù ba người đều không chào đón Vương Khả, nhưng những năm này Vương Khả làm rất nhiều chuyện để ba người cảm động. Cho nên trước sinh tử, ba người không chút do dự lựa chọn cứu, cho dù bốc lên nguy cơ là địch với giáo chủ, cho dù từ bỏ tất cả những gì có được ở hiện tại, dù có bỏ mình, ba người cũng không chút do dự.
Mục tiêu đã định, không còn lời oán giận gì nữa.
- Tất cả đều lựa chọn cứu, vậy thì cứu!
Chu Hồng Y hít sâu một cái nói.
- Ừ!
Hai nữ đều gật đầu một cái.
...
Ma Long đảo!
Vương Khả khoác lên một bộ lông thú, bị giam giữ ở trong một phòng giam đặc biệt.
- Vương Khả, ta nghe nói, ngươi cãi vã với cha ta, cha ta muốn giết ngươi!
Thánh Tử đứng ở bên ngoài nhà tù nhìn về phía Vương Khả.
- Ta biết, cha ngươi suy nghĩ gì rồi, nói muốn tra tấn ta thật tốt, để cho ta biết rõ kết cục phản bội hắn! Rõ ràng là Hoàng Hữu Tiên đánh hắn trọng thương, hắn bắt ta làm gì?
Vương Khả lộ vẻ buồn bực nói.
- Ta nghe nói, ngươi vì một người phụ nữ nên mới cãi nhau với cha ta?
Hai mắt Thánh Tử phát sáng nói.
Vương Khả sững sờ:
- Thánh Tử, đầu óc ngươi mở mang rồi sao? Vừa nhắc đến phụ nữ, mắt ngươi đã sáng lên?
- Đương nhiên, lần trước Sắc Dục Thiên tạo phản xong, hình như tu vi Ma Tôn tăng lên nhiều, có thể sử dụng Thái m Quyền Trượng giúp ta mở phong ấn ra, ngươi không nhìn ra sao? Cái đầu ta cũng cao lên không ít!
Thánh Tử hưng phấn nói.
Vương Khả sững sờ, lúc này mới phát hiện, hình như Thánh Tử trở thành bộ dạng mười mấy tuổi. Vừa rồi trong lòng có chuyện, thật đúng là không nhìn ra.
- Khó trách một năm nay tìm ngươi, ngươi đều đi ngủ, quả nhiên đi ngủ liền khiến thân thể cao lớn!
Vương Khả ngạc nhiên nói.
- Đúng rồi, ngươi đã ngồi tù, còn khoác cái lông thú đỏ rực này lên làm gì? Giờ là mùa hè, ngươi không thấy nóng sao?
Thánh Tử hiếu kỳ nói.
Vương Khả nhìn 'Lông thú' trên người, nhất thời không biết nói gì, đây là Trương Ly Nhi, trời mới biết nàng còn có thể trở thành lông thú?