Chương 780: Tam Túc Kim Ô
Trương Ly Nhi thẹn quá thành giận mắng.
Vương Khả:
-... !
Thì ra, ngươi cố tình xuống đây là vì Nam Minh Ly Hỏa, ngươi cố ý kéo bọn ta xuống nước! Mẹ nó chứ, quả nhiên, nữ nhân càng xinh đẹp càng biết gạt người!
...
Trong địa lao.
Tử Trọng Sơn, Điền Chân, hắc bạch nhị trưởng lão làm sao cũng không thể ngờ, Trương Ly Nhi lại đột nhiên dẫn theo Vương Khả nhảy xuống vực sâu?
- Đứng lại!
Bốn người đồng thanh kinh hô.
Oanh!
Cả bốn đụng lên trên kết giới.
- Tiến vào? Sao bọn họ tiến vào được?
Điền Chân cả kinh kêu lên.
- Hắc bạch nhị trưởng lão, kết giới này là do các ngươi phụ trách, mau mở ra! Bên dưới là tuyệt thế ma đầu, nếu Trương Ly Nhi chết ở dưới kia, chúng ta đều gánh không nổi trách nhiệm đâu!
Tử Trọng Sơn nôn nóng kêu nói.
Nhưng lúc này, hắc bạch nhị trưởng lão lại sắc mặt kỳ quái, nhìn nhau một cái, sau đó cùng lúc lắc lắc đầu.
- Sao thế?
Tử Trọng Sơn trừng mắt nhìn hai người.
- Tông chủ, thâm uyên trong kết giới này là cấm địa, hai chúng ta tuy phụ trách kết giới, song không mở ra được!
Hắc trưởng lão lắc đầu.
- Tông chủ, hiện tại hẳn nên lập tức thông báo sư tôn!
Bạch trưởng lão cũng nói.
- Đánh rắm, cứ tiếp tục dây dưa, Trương Ly Nhi sẽ chết mất! Đến lúc đó, chúng ta đều xui xẻo! Các ngươi mở không ra, vậy thì mau cùng ta hợp lực phá mở kết giới này, nhanh!
Tử Trọng Sơn phân phó nói.
- Không thể!
Hắc trưởng lão lập tức xông lên đứng chắn trước kết giới.
- Tông chủ, bên trong có tuyệt thế ma đầu, ngươi mà thả ra bọn hắn, đối với Thập Vạn Đại Sơn sẽ là một trường đại họa!
Bạch trưởng lão cũng trầm giọng nhắc nhở.
- Đánh rắm, vạn nhất tuyệt thế ma đầu kia giết Trương Ly Nhi, như vậy mọi thứ đều đi đứt, dù có thả ra tuyệt thế ma đầu thì đã sao? Cùng lắm là ta đi tìm phụ thân Trương Ly Nhi, vì cứu Trương Ly Nhi mà thả ra tuyệt thế ma đầu, phụ thân nàng chắc chắn sẽ không ngồi nhìn không quản!
Tử Trọng Sơn trừng mắt nói.
- Không được, không được, không có sư tôn cho phép, tông chủ, ngài không thể xuống dưới!
Bạch trưởng lão lo lắng nói.
- Không sai, tông chủ, không thể xông vào!
Hắc trưởng lão cũng đứng ra chắn trước kết giới.
- Các ngươi? Các ngươi muốn đối đầu với ta?
Tử Trọng Sơn híp mắt nhìn về phía hai vị trưởng lão.
- Tông chủ, ta cũng cảm thấy hẳn nên thông báo sư tôn, Trương Ly Nhi chắc sẽ không chết đâu!
Điền Chân cũng chắn trước kết giới.
Tử Trọng Sơn đột nhiên hơi ngớ, thế này là thế nào? Sao ba người này như là hẹn trước, cùng đứng ra không cho ta phá mở kết giới? Vì sao?
- Tông chủ, mời thông báo sư tôn!
Ba người đồng thanh lên tiếng.
.....
Dưới vực sâu.
- Ui cha!
Ba người Vương Khả rơi xuống đất.
Bọn họ đã đến dưới đáy vực.
Đây là một hang động cực lớn, bên trong huyệt động khá là u ám.
Vương Khả khẩn trương đề phòng bốn phía, phòng bị tuyệt thế ma đầu xuất thủ.
Trương Ly Nhi, Trương Thần Hư chợt hít sâu một hơi khí lạnh.
- Tỷ, đây, đây là tuyệt thế ma đầu kia?
Trương Thần Hư cả kinh kêu lên.
- Ở chỗ nào?
Vương Khả căng thẳng hỏi.
Trương Ly Nhi vung tay lên, lập tức vô số hỏa diễm phóng ra từ lòng bàn tay, bay tới trên vách đá quanh bốn phương tám hướng, trên những vách đá này đều có đế đèn, nháy mắt tất cả liền được thiêu đốt, chiếu sáng trọn cả huyệt động.
Vương Khả uốn éo thân mình, đột nhiên đứng ngây ra đó.
- Cái này, đây là cái gì?
Vương Khả kinh ngạc nói.
Chỉ thấy huyệt động này là một đại sảnh cực kỳ rộng lớn, ở phía chính bắc có một cự điểu cao mười trượng, cự điểu nhìn tựa như con quạ, chỉ là, quạ đen này lại có ba chân.
- Tam Túc Kim Ô?
Trương Thần Hư hít sâu một hơi khí lạnh.
Tam Túc Kim Ô cao mười trượng bị lượng lớn xiềng xích treo giữa không trung, trên xiềng xích dán vô số đạo phù.
- Đây chính là tuyệt thế ma đầu mà Kim Ô Tông đang trấn áp? Tam Túc Kim Ô?
Trương Ly Nhi cũng kinh ngạc nói.
Vương Khả lại trợn tròn mắt:
- Các ngươi từ chỗ nào nhìn ra đây là Tam Túc Kim Ô?
Vương Khả đúng là nhìn thấy cự điểu ba chân, then chốt, đây làm gì phải màu vàng? Một thân lông chim đều bị nhổ sạch, trụi lủi a.
Nhưng đấy chưa phải then chốt nhất, càng then chốt hơn chính là, Tam Túc Kim Ô này tựa hồ đã chết, không chỉ chết rồi, toàn thân cũng bị phân giải, rất nhiều chỗ đứt gãy, sau đó dùng đinh sắt đính mảnh vụn lại cùng một chỗ, nối với nhau. Lông vũ toàn thân bị lột sạch, thịt lõa lộ đi ra. Phần thân thể còn sót lại, nếu không phải là xương trắng âm sâm thì cũng là thịt khô biến dạng.
- Chết rồi? Tuyệt thế ma đầu này chết rồi? Còn bị phân giải?
Vương Khả thốt lên kinh ngạc.
- Sao lại thế này? Theo như tư liệu ta điều tra được, tuyệt thế ma đầu này còn lợi hại hơn cả Long Cốt! Năm đó vì trấn áp nó, Kim Ô Tông đã phải rất vất vả, hình như là dùng Thánh Tử Ma giáo làm uy hiếp, cuối cùng mới khiến nó cam nguyện bị cầm tù, trấn áp dưới linh sơn Kim Ô Tông! Lúc bị trấn áp cũng là thời điểm đỉnh phong của nó, đến cả Long Cốt đều sống được đến nay, vì sao nó lại chết? Bị phân giải? Ai phân giải nó, còn lột sạch lông vũ, hút cạn máu tươi, thậm chí thịt cũng bị lóc đi hơn phân nửa?
Trương Ly Nhi cả kinh kêu nói.
- Chết rồi? Tuyệt thế ma đầu này thật chết rồi? Thần thức ta quét qua, xác định trên thân nó chẳng còn chút khí tức nào nữa cả!
Trương Thần Hư kinh ngạc nói.
- Trước khi chết, tuyệt thế ma đầu hẳn là bị tra tấn cực kỳ thảm liệt!
Kim Ô Tông, thâm uyên dưới lòng đất!
- Trước khi chết, tuyệt thế ma đầu này hẳn đã bị tra tấn cực kỳ thảm liệt!
Vương Khả thổn thức nói.
- Tra tấn thảm liệt?
Hai người quay sang nhìn Vương Khả.
Vương Khả kiểm tra quanh bốn phía sơn động.
- Các ngươi nhìn xem, trên vách đá có vết roi, vết kiếm, vết đao, ách, còn có dấu vết lang nha bổng? Chậc... !
Vương Khả hít sâu một hơi khí lạnh.
- Trên vách đá có những dấu vết này thì sao?
Trương Thần Hư khó hiểu nói.
- Thế mà vẫn không hiểu? Chính là dùng cực hình lên thân Tam Túc Kim Ô trên quá nhiều, nhiều đến mức thất thủ đánh lệch lên vách đá, trên vách đá lưu lại nhiều dấu vết như vậy, đủ thấy Tam Túc Kim Ô phải chịu đựng thống khổ đến cỡ nào!