Bất Diệt Thần Vương

Chương 84: Cho Chút Thể Diện (2)

Chương 84: Cho Chút Thể Diện (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
- Trên đời này không có tường nào gió không lọt, không nói sư tôn của ta có thể tra được chân tướng, chỉ nói đám sư đệ Kim Ô Tông kia của ngươi, ngươi cam đoan bọn họ sẽ không nói? Cam đoan bọn họ tương lai sẽ không nói? Trừ khi ngươi giết sạch tất cả chúng ta!
Vương Khả chỉ chỉ đệ tử Kim Ô Tông ở bốn phía.
Sắc mặt đám đệ tử Kim Ô Tông cứng đờ, ngươi lại châm ngòi ly gián chúng ta và Trương Thần Hư?
Quả nhiên, Trương Thần Hư sầm mặt lại, bởi vì mặc dù đám đệ tử Kim Ô Tông kia nghe lệnh mình, nhưng không phải sinh tử chi giao. Ngày sau có thể phản bội mình hay không?
- Ta không giết ngươi, ta muốn để cho các ngươi nếm thử thống khổ và nhục nhã ngày đó, dám dùng sét đánh ta? Ta muốn các ngươi cũng thử nghiệm một lần, chỉ cần các ngươi còn thở, coi như Trần Thiên Nguyên biết tất cả, cũng không thể làm gì ta! Hừ, ta muốn để cho các ngươi sống không bằng chết!
Trương Thần Hư lạnh giọng nói.
- Thần Hư huynh, dùng thiên lôi đánh ngươi lại không phải chúng ta, ngươi tìm chúng ta làm gì? Không sai, ngày đó chúng ta làm ngươi không vui, nhưng mọi thứ đều có thể trả giá, chúng ta bồi thường được không?
Vương Khả mở miệng nói.
- Bồi thường? Ngươi lấy cái gì bồi thường? Ngươi cho rằng ta thèm tiền bẩn của hai người các ngươi sao?
Trương Thần Hư cười lạnh nói.
- Không thèm, đó là bởi vì không thiếu tiền! Ngươi yên tâm, lần này ta rất có thành ý!
Vương Khả nói.
- Vậy sao?
Trương Thần Hư lạnh lùng nhìn Vương Khả.
- Lần trước các ngươi tổn thất thảm nhất, không phải là tru ma công đức sao? Như vậy đi, ta bổ sung cho các ngươi, các ngươi thấy có được không?
Vương Khả nói.
- Tru ma công đức?
Đám đệ tử Kim Ô Tông nhìn nhau.
- Không sai, tru ma công đức! Gia sư bắt được một nhóm tà ma, đang để ta trông coi, ta có thể tặng cho các ngươi! Xem như nhận lỗi được không? Rất nhiều!
Vương Khả nói.
- Rất nhiều?
Đám đệ tử Kim Ô Tông động tâm.
Công đức? Ai không muốn? Cái này còn đáng giá hơn linh thạch. Mặc dù giờ phút này Trương Thần Hư muốn trả thù Vương Khả, nhưng đám sư đệ mong đợi nhìn hắn, làm cho Trương Thần Hư chần chờ một chút.
- Ngươi muốn gạt ta thả ngươi đi, để ngươi về Thiên Lang Tông tìm viện binh sao?
Trương Thần Hư cười lạnh nói.
- Không, nhóm tà ma này không ở trong Thiên Lang Tông, mà ở Lang Tiên Trấn, ta dẫn ngươi đi! Đệ tử Thiên Lang Tông còn không biết tung tích của đám tà ma này! Yên tâm! Ta và Trương Chính Đạo đều bị các ngươi áp giải, các ngươi còn lo lắng cái gì?
Vương Khả nói.
Trương Thần Hư nhìn Vương Khả, tựa hồ đang phán đoán tính chân thực trong lời nói.
- Sư huynh, trước để cho hắn dẫn đường, nếu không có tru ma công đức, lại trừng trị hắn cũng không muộn! Đương nhiên, nếu thật có tru ma công đức, chờ chúng ta thu công đức xong, ngài lại trả thù Vương Khả cũng không muộn!
Một đệ tử Kim Ô Tông nhỏ giọng khuyên nhủ.
Trương Thần Hư trầm ngâm chốc lát, cuối cùng nói:
- Dẫn đường!
- Được rồi, chư vị đi theo ta, yên tâm, ta cam đoan các ngươi có thể nhìn thấy đám tà ma kia. Điểm công đức hàng yêu trừ ma, toàn bộ là của các ngươi! Chư vị mời!
Vương Khả mời nói.
Đám đệ tử Kim Ô Tông áp giải Vương Khả và Trương Chính Đạo đi về phía Lang Tiên Trấn.
Trương Chính Đạo bị áp giải, sắc mặt cổ quái nhìn Vương Khả:
- Vương Khả, ngươi chơi lớn rồi! Ta vẫn chưa muốn chết đâu! Đám đệ tử Ma giáo kia, ngươi cũng có thể coi là heo đem bán?
Lang Tiên Trấn!
Tòa nhà của mình, Vương Khả tự nhiên là có chìa khoá, mở ra đại môn, mang theo đệ tử Kim Ô Tông vẻ mặt phòng bị bước vào.
Có kinh nghiệm bị Vương Khả lừa, đám người Trương Thần Hư một mực khống chế Vương Khả và Trương Chính Đạo, để tránh hai người này lại giở trò. Cũng may đoạn đường này hai người coi như phối hợp.
- Đây là nơi nào? Sao một người cũng không có?
Trương Thần Hư trầm giọng hỏi.
Vẻ mặt của Trương Chính Đạo cũng kỳ quái:
- Vương Khả, tất cả mọi thứ ở nơi này đều bị ngươi dời sạch?
Thật là dời sạch, so sánh với lần trước U Nguyệt công chúa ở đây trang điểm, giờ phút này trong đại trạch trống rỗng. Bồn cây cảnh, đồ dùng trong nhà cũng hết sạch.
- Nói nhãm nhiều làm gì!
Vương Khả trừng mắt nhìn Trương Chính Đạo.
Ta đang gài bẫy bọn hắn, ngươi không diễn vai phụ, còn muốn phá hoại hay sao?
Trương Chính Đạo biết mình lắm mồm, lập tức ngậm miệng không nói.
- Chư vị, mời đi theo ta!
Vương Khả dẫn mọi người thẳng đến phòng khách.
Trong phòng khách, mặc dù cũng bị dời không sai biệt lắm, nhưng còn có vài cái ghế.
- Tòa nhà này, một người cũng không có? Vương Khả, ngươi đang gạt ta?
Trương Thần Hư trầm giọng nói.
- Làm sao có thể? Ta nói có tà ma, thì nhất định có tà ma!
Vương Khả đi vào phòng khách, mang cho Trương Thần Hư một cái ghế.
Trương Thần Hư:
-...
Đệ tử Kim Ô Tông:
-...
Chúng ta hỏi ngươi tà ma bị giam giữ ở đâu, ngươi đưa cái ghế cho ta là có ý gì?
- Vương Khả, ngươi đang trêu chọc ta sao?
Trương Thần Hư lạnh giọng nói.
- Ta làm sao dám? Cái ghế này là tín vật, tà ma bị giam ở trong đại trạch sát vách! Chỉ cần mang theo cái ghế này đi qua, người cách vách sẽ đồng ý yêu cầu của chúng ta!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Cái ghế?
Vẻ mặt Trương Thần Hư không hiểu nhìn cái ghế kia.
- Đúng vậy, đám người bắt lấy tà ma kia, là người sư tôn ta ở trong bóng tối bồi dưỡng, ai cũng không biết bọn hắn, bọn họ cũng chẳng cần biết ngươi là ai, chỉ nghe lệnh của sư tôn! Mỗi lần sư tôn liên lạc bọn hắn, đều có tín vật không giống nhau, tín vật lần này là cái ghế ở đây! Mang đi qua, bọn họ xem xét, sẽ biết là sư tôn phái ta tới lấy người, không, lấy ma! Đến lúc đó chỉ cần các ngươi mở miệng, bọn họ sẽ giao tà ma cho ngươi!
Vương Khả nói.
- Còn có chuyện này?
Trương Thần Hư kinh ngạc.
- Kim Ô Tông ta cũng thường xuyên dùng tín vật liên lạc, nhưng còn là lần đầu tiên thấy người dùng ghế bành làm tín vật, thật đúng là nghĩ không ra! Trần Thiên Nguyên, khó trách hắn có thể làm tông chủ Thiên Lang Tông, tâm nhãn thật nhiều!
- Đúng vậy, đánh chết ta cũng không nghĩ ra, tín vật ở ngay bên cạnh, còn là một cái ghế bành?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất