Chương 17: Tần Tiểu Thanh, ta mời ngươi ăn chuối tiêu!
Sở Phong nhìn tin tức về bí mật liên quan đến Cá Mập Trắng, cảm giác có chút E mm M...
Nói thế nào nhỉ?
Người bình thường, ai lại đi xuống biển chứ?
Đặc biệt là khi biết có một con Cá Mập Trắng đang bơi lội ở gần đó.
Nhưng dù sao, trải nghiệm của người kia ít nhiều cũng có chút tác dụng với Sở Phong.
Dù sao thì hắn cũng hiểu biết thêm một ít thông tin.
Tuy rằng thông tin này trên cơ bản chưa dùng đến.
"Một mẩu tin như vậy, mà đổi lấy của ta một con cá?"
Nói thật, Sở Phong chỉ lắc đầu.
"Ngươi nếu là Dư Tiểu Ngư, ta tâm tình tốt thì có lẽ đã trả lại cho ngươi rồi."
Trong đầu Sở Phong không khỏi hiện lên khuôn mặt xinh đẹp của Dư Tiểu Ngư, cô nàng đồng nhan cự nhũ, hợp pháp loli.
Đúng lúc này, Sở Phong phát hiện đối phương lại có tin nhắn riêng gửi đến:
"Mọi người cẩn thận đừng rơi xuống nước biển, nếu không Cá Mập Trắng sẽ ưu tiên tấn công người đó, chứ không phải bè gỗ."
"Tốt lắm, hẹn gặp lại trên biển lớn, hẹn gặp lại bè gỗ, hẹn gặp lại người bạn thân Dư Tiểu Ngư của ta."
"Dư Tiểu Ngư, ngươi nhất định phải sống khỏe mạnh đó!"
Sở Phong cảm giác những tin nhắn này dường như được gửi nhầm vào kênh chat chung, chứ không phải gửi riêng cho hắn.
Rất có thể, tình cảnh của người kia thật sự vô cùng tồi tệ, lúc nào cũng có thể "lành lạnh" (chết).
Sở Phong theo bản năng liếc qua tin tức.
Không nhìn thì thôi, vừa nhìn liền giật mình!
Dư Tiểu Ngư?!
Có phải là Dư Tiểu Ngư mà mình biết không?
Có phải là cô nàng đồng nhan cự nhũ, hợp pháp loli, hoa khôi số một Dư Tiểu Ngư không?
Sở Phong biết, Dư Tiểu Ngư có một người bạn thân vô cùng tốt, trước đây học ở trường đốc sát.
Chính là Đốc sát chi hoa của trường, đồng thời cũng là đệ nhất tự do cách đấu.
Nếu là Đốc sát chi hoa, hạng nhất tự do cách đấu, thì có lẽ vẫn có thể thoát khỏi miệng cá mập.
Sở Phong biết Đốc sát chi hoa, bạn thân của Dư Tiểu Ngư, là một ngự tỷ chân dài, tư thế hiên ngang.
Trước kia hắn cũng từng đến trường của các nàng.
Sở Phong đã tận mắt thấy.
Đối với đôi chân dài mê người chết không đền mạng kia, hắn khắc sâu ấn tượng.
"Nếu là cô ấy, thì đây thật sự là người quen chân chính đầu tiên mà ta gặp được ở thế giới sinh tồn trên bè gỗ này!"
"Để ta nghĩ xem, cô nàng ngự tỷ chân dài kia tên là gì nhỉ?"
"Tên gì Thanh ấy nhỉ... Nhớ rồi, là Tần Tiểu Thanh!"
Rốt cuộc có phải là người quen hay không, Sở Phong cũng không chắc chắn.
Hắn trực tiếp hỏi: "Ngươi là Tần Tiểu Thanh?"
Đối phương hồi âm có chút chậm.
Sở Phong đã dùng nước để giao dịch được 100 cây gỗ rồi.
Cũng không biết có phải Tần Tiểu Thanh vận may tốt, tìm được một hòn đảo hay không.
Nếu không thì việc vớt được 100 cây gỗ từ trên biển có thể là vô cùng khó khăn.
Sở Phong cũng lười hỏi nhiều, dù sao hắn có nước, có thức ăn.
Coi như là Tần Tiểu Thanh vận khí không tệ, thu được một ít đồ tốt.
Vậy là Sở Phong lấy ra một ít thức ăn và nước uống dư thừa của mình để giao dịch.
Một ít thứ tốt nhanh chóng thuộc về Sở Phong.
Giao dịch xong, Sở Phong chuẩn bị câu ba cái thùng gỗ đang trôi đến, đồng thời tiếp tục xây dựng thêm bè gỗ.
Lúc này, người mà hắn nghi ngờ là Tần Tiểu Thanh mới nhắn tin trở lại:
"Ngươi biết ta? Tiểu Ngư? Ngươi là Tiểu Ngư sao?"
Quả nhiên đúng là ngự tỷ chân dài Tần Tiểu Thanh, người có danh hiệu Đốc sát chi hoa!
Tục ngữ có câu, nhân sinh có Tứ Hỉ: nắng hạn lâu ngày gặp trận mưa, tha hương ngộ cố tri, đêm động phòng hoa chúc, tên đề bảng vàng lúc.
Đến thế giới sinh tồn trên bè gỗ này, có thể gặp được một người quen từ thế giới cũ, thật sự là không dễ dàng.
Hơn nữa người này, Sở Phong ấn tượng không tệ.
"Ta không phải Dư Tiểu Ngư, ta là bạn học của Dư Tiểu Ngư, trước đây gặp qua ngươi rồi."
Sở Phong liếc nhìn con cá trên bè gỗ.
Không có vỉ nướng, cá sống làm sao ăn đây?
Sở Phong đối đãi người xa lạ và người quen vẫn có sự khác biệt.
"Tần Tiểu Thanh, chúng ta bây giờ xem như là đồng hương."
"Ta mời ngươi ăn chuối tiêu!"