Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 164: Lần đầu chịu thiệt thòi lớn

Chương 164: Lần đầu chịu thiệt thòi lớn


Ở một nơi trong cung điện, vốn dĩ trên mặt Tề Hàn đang nở một nụ cười lạnh, nhưng nhìn thấy bóng dáng của Lục Trần, trong mắt liền hiện lên thần sắc không dám tin.
“Tại sao?”
Nét mặt Tề Hàn trở nên dữ tợn hơn, hắn nghĩ không ra bản thân cũng đã làm nổ tung trận pháp rồi, tại sao còn không nổ chết được Lục Trần.
“Nguy hiểm thật.”
Trong lòng Lục Trần thầm nhủ một câu.
Vừa rồi trong khoảnh khắc trận pháp nổ tung, hắn vốn dĩ không kịp phản ứng. Dù sao thì tốc độ nổ tung của trận pháp thật sự quá nhanh, may là ngay lập tức hắn đã vận chuyển Lôi Đình luyện thể quyết, cơ thể căng cứng lên, hứng chịu lực công kích của cú nổ từ trận pháp.
Uy lực của cú nổ trận pháp tuy rằng tương đương với Vương giả tuyệt đỉnh, nhưng may mắn là cú nổ xảy ra trên phạm vi lớn, chứ không phải là năng lượng công kích đơn độc.
Nếu không, căn bản hắn không chịu nổi uy lực khủng khiếp này.
Đổi lại là bất kỳ Siêu Phàm cảnh nào khác đều không thể sống sót được.
Mặc dù thoạt nhìn bề ngoài không sao, nhưng mà bên trong của Lục Trần đã chịu đòn tấn công rất mạnh, e là không thể khôi phục được trong ít nhất vài tháng, may mà đan dược trị thương của Lục Trần rất nhiều, hắn lập tức lấy một viên ra dùng, chữa trị thương tích.
“Có chút chuyện là đây là lần đầu tiên chịu thiệt thòi lớn từ lúc ta đến Hoang vực tới nay” Lục Trần cảm khái trong lòng một câu, sau đó, hắn bỗng nhiên cảm thấy một ánh mắt như loài rắn độc, lạnh lẽo u ám nhìn chằm chằm vào mình.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía bên cạnh một tòa cung điện ở nơi xa, có một thanh niên mặc áo đen, đang dùng ánh mắt hung ác theo dõi hắn.
Diện mạo của đối phương có bảy phần giống với Tề Hoàng.
“Ta không sao.”
Đối diện với những ánh mắt ân cần của nhiều người, Lục Trần nói một câu, sau đó nhìn về phía Kim Mông, chỉ vào người thanh niên ở phía xa nói: “Hắn là ai?”
“Tề Hàn, con nói dõi của Tề Minh, cũng chính hắn là người kích nổ trận pháp.” Kim Mông mở miệng nói.
Tề Hàn cảm nhận được sự chú ý của mọi người, quay đi tiến vào trong cung điện.
Cùng lúc đó, Kiếm Thu Dịch ở bên cạnh lập tức đuổi theo về hướng của Tề Hàn.
Tốc độ của Vương giả tuyệt đỉnh là nhanh như thế nào, Tề Hàn một giây trước vừa bước vào trong cung điện, một giây sau Kiếm Thu Dịch cũng đã tiến vào cung điện, nhưng rất nhanh sau đó, Kiếm Thu Dịch đã từ trong cung điện bước ra, không bắt được Tề Hàn.
Sắc mặt của Kiếm Thu Dịch không được tốt lắm, hắn nói: “Trong tòa cung điện kia có Truyền tống trận, là trận pháp truyền tống xuyên triều đại, để cho hắn chạy rồi."
Lục Trần cười nhạt nói: "Không sao, như vậy mới thú vị. Tên già chết tiệt này, không thể bỏ qua như vậy được. Ta sẽ chờ hắn trả thù, từ từ chơi với hắn.”
Nói thật, thua thiệt trong tay của một Nguyên Thần cảnh, điều này khiến cho Lục Trần rất không thoải mái.
Trong khoảnh khắc trận pháp trong hoàng cung nổ tung trong kết giới, sau khi phát huy ánh sáng và nhiệt độ cuối cùng, tiêu tán trong trời đất, đám người bọn họ tiến vào trong hoàng cung, khí tức của vài đại Vương giả rũ xuống, khiến cho người trong hoàng cung không thể dấy lên ý nghĩ phản kháng được.
Mấy người trung thành với Tề Hoàng lúc trước sỉ nhục Kim Mông, ngay tại chỗ đầu rơi, máu chảy trên đất.
Một đám người trong hoàng cung bị tụ tập lại, có khoảng hơn mười ngàn người, phần lớn đều là thị nữ hộ vệ gì đó, mạnh nhất chỉ có Nguyên Thần cảnh, không có Vương cảnh, bởi vì bối cảnh của cung Tề Hoàng, ước chừng có chín vị Vương cảnh viên mãn đã vẫn lạc cùng với Tề Hoàng ở Lục quốc rồi.
"Tham kiến tân hoàng!"
"Tham kiến tân hoàng!"
Trừ những người lúc trước chế nhạo ra, phần lớn đều lựa chọn nhẫn nhục chịu đựng, hầu hạ Tề Hoàng cũng là hầu hạ, hầu hạ tân hoàng cũng là hầu hạ, họ thản nhiên đón nhận vận mệnh.
“Điện hạ, những kẻ trước kia giễu cợt ngươi xử lý như thế nào” Lý Ưng cùng mấy hộ vệ áp giải ba bốn thanh niên vẻ mặt cực kỳ sợ hãi đến, chính là những tên trước đó đã giễu cợt Lục Trần không biết tự lượng sức mình, không tìm được mắt trận.
Còn nói nếu như Lục Trần tìm được trận pháp, bọn họ sẽ chổng ngược đi vệ sinh, lại còn bảo sẽ ăn cứt.
Lý Ưng cùng mấy hộ vệ nhìn chằm chằm vào bọn họ, bọn họ muốn chạy cũng chạy không thoát, bây giờ bị áp giải đến trước mặt Lục Trần.
“Giữ lại đã, không phải là muốn ăn cứt à, đợi lát nữa ta cho các ngươi ăn.” Lục Trần nói.
"Điện hạ thứ tội, bọn ta không dám mạo phạm điện hạ nữa đâu."
“Điện hạ, bọn ta sai rồi, tha cho bọn ta đi.”
Mấy tên này kêu cha gọi mẹ, ăn cứt à, bọn họ không muốn ăn cứt đâu.
Nhưng mà, không ai đồng tình với bọn họ, họ bị áp giải xuống rồi.
Lục Chính Hằng nhìn một nhóm người, không biết nên xử lý như thế nào. Vả lại trong nhóm người này, nhất định là có kẻ có dụng tâm khác, hơn nữa cũng thể đuổi toàn bộ họ đi, bởi vì hoàng cung cần có thị vệ, chỉ dựa vào hơn một ngàn người đưa từ vương cung đến căn bản không đủ dùng.
“Ta có cách.”
Lúc này, Lâm Thành đi ra, lên tiếng nói.
Lục Chính Hằng nhìn về phía đối phương, khách khí hỏi: “Xin hỏi tiền bối Lâm Thành có cách gì?”
Lâm Thành cười cười, không nói gì, hắn bay lở lửng trong không trung, thần niệm mạnh mẽ bao phủ mấy trăm người, chỉ nhìn thấy ánh mắt của mấy trăm người bị bao phủ trở nên ngây dại, nhưng có những người cá biệt lộ ra sát ý thâm độc, giống như loại bị người khác khống chế, trong miệng lẩm bẩm nói:
"Lục Chính Hằng, ta muốn ngươi chết."
"Giết cha con Lục Chính Hằng, báo thù cho Tề Hoàng."


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất