Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 205: Để cho tên chó chết trong bóng tối lau mắt mà nhìn (2)

Chương 205: Để cho tên chó chết trong bóng tối lau mắt mà nhìn (2)


Người thanh niên này lại có thể triệt tiêu ý chí Vương giả, thật là biến thái, nếu đổi lại là bọn họ, hai chân đã sớm quỳ dưới ý chí Vương giả rồi.
Đồng tử Kim Anh Tuấn sâu xa, cả người chậm rãi bay lên không trung, giống như không cảm thấy được uy áp của ý chí Vương giả. Hắn ngang hàng với lão giả, nhìn chằm chằm lão giả, mở miệng nói: "Hi vọng ngươi đừng để ta thất vọng."
Trong giọng nói, mang theo chiến ý.
"Người trẻ tuổi, cảnh giới không cao, lá gan lại không nhỏ." Nhìn thấy chiến ý trong mắt Kim Anh Tuấn, lão giả ách nhiên thất tiếu.
"Được, sẽ cho ngươi xem thực lực của Vương cảnh." Ngừng một chút, lão giả mở miệng nói rồi bước lên phía trước, hai người vốn cách chừng hai mươi mét, nhưng lão giả một bước đã tới trước mặt Kim Anh Tuấn, duỗi tay ra, một chưởng đánh về phía Kim Anh Tuấn.
Một chưởng này, mang theo sức lực dồi dào.
Cấp bậc Vương cảnh, tùy ý xuất thủ, sức mạnh bạo phát đều rất cường đại, có thể dễ dàng đập tan một tòa nhà và khiến hàng trăm tấn tảng đá văng tung tóe, lấy thành Hắc Giáp làm ví dụ, nếu như tường thành không thiết lập cấm chế, một tên Vương cảnh, có thể phá hủy hoàn toàn trong nửa ngày.
Chưởng ấn phát ra uy năng chấn động, khiến người xung quanh hoảng sợ khiếp vía. Loại khí tức này quá kinh khủng, Vương cảnh trở xuống căn bản không thể đỡ được, cho dù là Vương cảnh bình thường cũng không chịu nổi, bởi vì phó thành chủ của bọn họ có tu vi Vương cảnh đỉnh phong.
Lão giả vốn cho rằng, một chưởng của mình có thể làm cho đối phương văng ra xa, nhưng hắn không ngờ rằng, khi một chưởng được hắn ngưng tụ bảy thành lực lượng dừng trên thân thể đối phương, phải nói còn chưa đến gần, liền bị một sức mạnh vô hình chặn lại.
Năng lượng tự thể ngưng tụ trên người đối phương trong nháy mắt tỏa ra quang mang mãnh liệt chói mắt, lực phòng ngự vô song bộc phát ra, một chưởng của hắn đập ở phía trên, ngay cả gợn sóng cũng không có.
Lão giả nhíu mày, sắc mặt trở nên nghiêm túc. Tên Nguyên Thần cảnh trước mặt này rất không bình thường, đỡ lấy một chưởng của hắn vậy mà lại không việc gì, cho dù đối phương tu luyện công pháp phòng ngự cực kỳ cao thâm, nhưng cảnh giới không tới thì cũng không đủ để chống đỡ một chưởng của hắn, thế mà không hề bị gì cả.
Chỉ có thể nói rõ, công pháp tu luyện của đối phương có lai lịch phi phàm.
Những người xung quanh cũng như những người tụ tập ở phía xa đều há hốc mồm kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng này, tên Nguyên Thần cảnh này nhận lấy một chưởng của Vương cảnh đỉnh phong vậy mà lại không hề hấn gì, chẳng lẽ trên người đối phương có pháp bảo Thánh khí phòng ngự?
Thế nhưng bọn họ không hề cảm nhận được khí tức của pháp bảo, đúng là năng lượng tự thể của chữ tài vây quanh người đối phương có chút lộng lẫy, nhưng đây chẳng qua là linh lực phối hợp cùng công pháp biểu lộ ra ngoài.
Lão giả mở miệng hỏi: "Đây là công pháp gì?"
Kim Anh Tuấn nhếch miệng, nói: "Công pháp là gốc rễ của người tu hành, sao phải nói cho ngươi?"
Tuy rằng thân phận sớm bị bại lộ vì tên chó chết kia, khiến Kim Anh Tuấn vốn đang muốn trêu đùa mọi người ở thành Hắc Giáp vô cùng khó chịu, nhưng bại lộ thì bại lộ, cho dù đối mặt với Vương cảnh cũng không sợ.
Nếu trực tiếp bỏ chạy sẽ làm mất thể diện của gia môn và sư môn.
Quan trọng nhất là, tên chó chết kia nhất định đang âm thầm theo dõi, sợ chiến mà chạy, tên chó chết kia không biết sẽ cười nhạo hắn như thế nào đây.
Một trận chiến này, nhất định phải đánh bại tên vương giả này, để cho tên chó chết trong bóng tối lau mắt mà nhìn.
Trên bầu trời, lão giả phó thành chủ thành Hắc Giáp đối địch với Kim Anh Tuấn, ý chí Vương giả hùng hậu khủng bố, đè ép hoàn toàn mảnh thiên địa này, khiến trong lòng quần chúng vây xem rất áp lực. Bọn họ quan sát từ khoảng cách trăm mét, mà vẫn có cảm giác khó chịu mãnh liệt, đây chính là khí tức đặc biệt của võ giả Vương cảnh, người thường hay võ giả từ Vương cảnh trở xuống khó có thể chịu đựng nổi.
Nhưng Kim Anh Tuấn không thể lấy thái độ của người bình thường để cân nhắc, chữ tài vây quanh thân, mỗi chữ tài đều chảy ra năng lượng thần quỷ mạc trắc, đan xen trên bề mặt cơ thể của hắn, triệt tiêu uy áp của ý chí Vương giả.
Lão giả ra tay lần thứ hai, vẫn như cũ là xuất chưởng, đưa bàn tay mà ở giữa có linh lực bắt đầu khởi động, ngưng kết thành một linh lực đại thủ ấn óng ánh long lanh, linh lực bành trướng, mang theo gió lốc vô cùng kinh khủng, bao phủ lấy Kim Anh Tuấn.
Cơ thể Kim Anh Tuấn lóe lên, tránh đi chưởng ấn của lão giả, tốc độ của hắn rất nhanh, lúc biến mất còn kèm theo tiếng sấm.
Kim Anh Tuấn cũng tu hành Lôi Minh Thiên Quân. Phong Lôi các là thế lực đứng đầu Thanh Vực không truyền thân pháp ra ngoài, có phạm vi tốc độ cao nhất, mà ở bên trong Phong Lôi các cũng phải có địa vị rất cao mới có thể tu hành. Hắn và Lục Trần có cùng sư tôn, là các chủ của Phong Lôi các, đó là lí do mà cả hai đều tu hành Lôi Minh Thiên Quân.
Chỉ có điều Lục Trần có một chút khác biệt so với Kim Anh Tuấn, Phong Lôi các chỉ là nơi hắn quá độ, hắn chỉ ở Phong Lôi các tu luyện trong khoảng hai năm.
Chẳng hạn như Kiếm Đế cung, cũng chỉ là nơi Lục Trần quá độ.
Nhưng mà một ngày là thầy, cả đời là thầy, cho nên quan hệ giữa hai sư huynh đệ cũng coi như là chứng thực.
Sau khi Kim Anh Tuấn tránh được đòn tấn công của lão giả, hắn lập tức xuất hiện phía sau lưng lão giả, nắm đấm nắm chặt, chữ tài vây quanh thân thể hội tụ lại trên nắm tay hắn, nhanh chóng thu nhỏ, giống như những phù văn, lít nha lít nhít. Cùng với sự hội tụ của chữ tài, nắm đấm uy thế của Kim Anh Tuấn liên tục tăng lên, tăng vọt tới đỉnh phong đáng sợ.
Đấm ra một quyền, quang mang loá mắt, những người xung quanh vội vàng dời ánh mắt đi chỗ khác, bởi vì khi bọn họ nhìn thẳng vào nắm đấm của Kim Anh Tuấn, con mắt xuất hiện cảm giác đau nhói.
"Thật mạnh!"
"Tu vi Nguyên Thần cảnh đỉnh phong, lại có thể bộc phát ra chấn động của Vương cảnh!"


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất