Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 210: Thành Cự Khuyết (2)

Chương 210: Thành Cự Khuyết (2)


Lục Trần nhìn thoáng qua Hàn Ngọc, sau đó đi đến trước mặt Kim Anh Tuần, đưa tay khoát lên vai, vô cùng thân mật hỏi: “Sư huynh, ngươi chạy đến Hoang vực để làm gì vậy?”
“Ngươi bỏ tay ra.”
Kim Anh Tuấn bất mãn hất tay Lục Trần, bước ra xa một thước.
Trong lòng tự nhủ, ta với ngươi thân thiết lắm sao, có cần phải tựa sát như vậy?
Kim Anh Tuấn không muốn đứng gần cái tên này, đến quá gần sẽ rất dễ gặp phải xui xẻo.
Đây cũng chính là kinh nghiệm mà hắn đút kết được trong hai năm qua.
“Nói cho ngươi biết cũng không sao, một nhân vật tuyệt thế đã vẫn lạc ở Hoang vực, tên là Liễu Kình, để lại rất nhiều bảo bối, nghe nói có những bản kinh văn cấp Thánh, công pháp hay võ kỹ đều có đủ, còn có lượng lớn Thánh khí, cho nên ta mới đến đây thử thời vận.” Kim Anh Tuấn nửa thật nửa giả mà nói.
Liễu Kình thật sự đã vẫn lạc, hắn biết tên này cũng có thể điều tra ra được, nên thản nhiên mà nói ra, nhưng mà lượng lớn Thánh khí là giả, nhằm cố ý hấp dẫn sự chú ý của hắn.
Hắn không nói cho Lục Trần biết lần này hắn đến là vì hạt giống thần hỏa, số người biết được ở bên trong mộ phần của Liễu Kình có sức mạnh của hạt giống thần hỏa chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, hắn tin rằng Lục Trần cũng không biết, nên cố ý hướng sự hấp dẫn đến phương diện Thánh khí này.
Như vậy, vô hình trung cũng đã giảm ít đi một đối thủ cạnh tranh.
Đừng thấy tên này mới đạt Siêu phàm cảnh trung kỳ, còn hắn đã là Nguyên Thần cảnh đỉnh phong rồi, nhưng tên này tuyệt đối không thể dùng lẽ thường để đối xử, nếu để hắn biết chuyện, thì lại xuất hiện thêm một đối thủ cạnh đáng gờm.
Lục Trần tỏ vẻ mờ mịt nói: “Ngoài những thứ này ra thì không có gì khác sao, nghe không hấp dẫn cho lắm.”
Lục Trần nói, giống như đã mất đi sự hứng thú.
Nhưng bên trong lại đang bĩu môi, tên này quả nhiên không trung thực, không nói ra sự thật, nếu không phải đã biết trước sự tình từ chỗ Đường Thiên Vũ, có lẽ hắn đã thực sự tin rồi.
Kim Anh Tuấn thấy trong mắt Lục Trần mất đi vẻ hứng thú, đã đạt được mục đích, còn giả vờ nói lời tâng bốc: “Sư đệ à, thân phận của đệ cao quý, chuyện nhỏ bé này hoàn toàn không cần thiết phải nhúng tay vào.”
Kim Anh Tuấn cố gắng dẫn dắt, để cho Lục Trần từ bỏ.
“Không được, ta phải vào xem thử, biết đâu trong đó có đồ tốt, ngoài ra, lỡ như tìm được một vài món Thánh khí thuận tay, chuyện đó cũng không tệ.” Lục Trần nói.
Lục Trần hoàn toàn chắc chắn, tên này nhất định đã biết được tin tức của hạt giống thần hỏa, nên mới sợ mình đi theo cạnh tranh với hắn.
“Được thôi.”
Kim Anh Tuấn thấy Lục Trần cố ý muốn chen chân vào, không còn cách nào khác, bất đắc dĩ gật đầu.
Nếu nói quá nhiều, Lục Trần sẽ thắc mắc, nghi ngờ có bảo vật quan trọng, nếu bí mật bị bại lộ thì sẽ không tốt.
Lúc này, Hàn Ngọc thấy hai người giống như đang trò chuyện, mỉm cười nói: “Kim công tử, Lục công tử, thời gian không còn sớm nữa, ta đã sớm chuẩn bị thức ăn và rượu ngon cho hai vị, xin mời dời bước sang thành Cự Khuyết.”
Kim Anh Tuấn gật đầu, nói: “Đi thôi, đến tụ họp với những người bạn cũ.”
Nói xong, đoàn người đi về phủ thành chủ, bởi vì phủ thành chủ thành Hắc Giáp có Truyền tống trận thông qua thành Cự Khuyết, khoảng chừng một canh giờ là có thể đến nơi.
Thành Cự Khuyết.
Chủ thành của Thánh triều Liễu Thị, đã trải qua nhiều năm tháng, không chỉ không bị suy thoái, mà còn ngày càng phát triển cường thịnh.
Thành Cự Khuyết có ba thế lực bá chủ lớn, Tần gia, Cố gia, Hàn gia.
Tổ tiên của tam đại gia tộc này đã từng đi theo Liễu Kình chinh chiến, trải qua thời gian dài phát triển, đã trở nên cực kỳ hùng hậu, mặc dù không có sinh ra đại năng Thánh cảnh, nhưng trong gia tộc cũng có không ít Hoàng cảnh, ví dụ như trong gia tộc của Hàn Ngọc, cộng thêm tổ tiên Hàn Thiên Hành, tổng cộng có bảy tám nhân vật Hoàng cảnh, còn về Vương cảnh, cũng có đến một hai chục người.
Trong tam đại gia tộc, Tần gia là mạnh nhất, số người đạt đến Hoàng cảnh đột phá cũng lên đến hai con số.
Trong thành Cự Khuyết, ngoại trừ tam đại gia tộc bá chủ, còn có một số gia tộc Hoàng cảnh, nhưng mà so với tam đại gia tộc thì yếu hơn một chút.
Thành viên của Hàn gia hơn một nghìn người, về phần hộ vệ, người hầu linh tinh cộng lại, có khoảng hơn mười nghìn người, lúc này, khi Hàn gia đang quan sát nơi có Truyền tống trận, thì Truyền tống trận đột nhiên phát sáng, đoàn người Lục Trần đã đến Hàn gia, Hàn Ngọc đưa bọn họ đến một gian sảnh chính.
Trên bàn sảnh chính, đã chuẩn bị đầy đủ thức ăn, nhóm tỳ nữ bận rộn nhìn thấy Hàn Ngọc đến, nhanh chóng cung kính thưa một tiếng Hàn Ngọc thiếu gia.
“Tốt lắm, các ngươi cũng lui xuống đi, ta muốn chiêu đãi khách quý.” Hàn Ngọc phất tay.
Một nhóm tỳ nữ lui ra.
Hàn Ngọc nhìn về phía Lục Trần và Kim Anh Tuấn nói: “Lục công tử, Kim công tử, mời ngồi.”
Kim Anh Tuấn cũng không nói nhảm, mở miệng nói: “Nói một chút tình hình, hiện tại tam đại gia tộc các ngươi rốt cuộc đang nắm giữ bao nhiêu mảnh tàn đồ.”
Bởi vì chỉ có tập hợp đủ tàn đồ, mới có thể gộp thành bản đồ mộ phần đầy đủ, và biết được nơi chôn cất của Liễu Kình.
Hàn Ngọc nói: “Tam đại gia tộc chúng ta quả thật có nắm giữ tàn đồ, Hàn gia một mảnh, Cố gia một mảnh, Tần gia hai mảnh, ngoài ra, Đan Hoàng điện một mảnh, thánh địa Dao Trì hai mảnh, chỉ còn duy nhất một mảnh, tạm thời không có tung tích.”
Sau khi nghe Hàn Ngọc nói xong, đôi mắt của hai người Lục Trần và Kim Anh Tuấn lộ ra hai sắc thái khác biệt.
Lục Trần biết phần cuối cùng của bản đồ đang ở trong tay Đường Thiên Vũ.
Nữ nhân Đường Thiên Vũ này không chừng cũng đã điều tra qua tin tức, e rằng đã biết trong tay nàng là đang nắm giữ phần cuối cùng của bản đồ, không ngoài dự tính sẽ đến thành Cự Khuyết tập hợp.
Thời điểm đến đây, hắn còn tưởng rằng tàn đồ không dễ tìm ra, không nghĩ đến tự nhiên đã được gom đủ, xem ra, mục tiêu tập hợp đầy đủ của Thánh chủ đã hoàn thành sớm hơn dự kiến rồi.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất