Chương 243: Thiên Cơ các mang đến tin tức chấn động
Sau khi hiểu rõ chuyện này, mọi người đều hơi đồng tình với Lục Trần.
Có một sư huynh thích hãm hại mình như vậy, có lẽ cuộc sống trôi qua cũng không quá tốt.
Kim Anh Tuấn thấy đám người xung quanh dùng ánh mắt đồng tình nhìn Lục Trần, trong lòng sắp hộc máu.
Hắn đứng ra dùng lời lẽ chính nghĩa răn dạy Lục Trần, vốn muốn kiếm chút thiện cảm, ai ngờ sau khi chuyện bị công bố ra ngoài, danh tiếng của hắn lại càng thối hơn, mọi người quay ngược lại đồng tình Lục Trần có một sư huynh thích hại mình.
Đây chính là trộm gà không được còn mất nắm gạo.
Rốt cuộc là ai đào hố ai, Kim Anh Tuấn im lặng nhìn trời xanh.
Không ai nơi này chú ý đến Kim Anh Tuấn, bọn họ đều dời ánh mắt về phía người của Thánh Ma giáo, muốn chứng thực lời Lục Trần nói là thật hay giả.
Kể cả ánh mắt của đoàn người Thánh địa Cổ Thương đều hướng về phía người của Thánh Ma giáo.
Ánh mắt người của Thánh Ma giáo đều lảng đi chỗ khác.
Đây là biểu hiện của chột dạ.
Nói rõ lời của Lục Trần là thật.
“Người của Thánh Ma giáo các ngươi cũng ngông cuồng quá rồi!” Cấp bậc Nhân Hoàng của Thánh địa Cổ Thương phóng ra hoàng uy, ánh mắt âm mu nhìn chằm chằm người của Thánh Ma giáo, giọng điệu vô cùng lạnh lẽo.
Pho tượng của Thánh địa Cổ Thương đều là các bậc tiền bối, có danh vọng cao, vì để kỷ niệm nên đặc biệt dựng ra pho tượng.
Nhưng người của Thánh Ma giáo lại trộm pho tượng Cổ Dương chưởng môn, đây chẳng phải là gây chuyện ngay trên đầu Thánh địa Cổ Thương sao.
Người của Thánh Ma giáo thầm mắng hôm nay trúng tà à, sao liên tục xui xẻo như vậy?
Đầu tiên là giao đấu ngắn ngủi với Ma Hoàng của thành Xích Long, sau đó Nữ Thánh vừa rồi dễ dàng đóng băng một Ma Hoàng, uy hiếp đến bọn họ.
Bây giờ lại bị lộ chuyện xấu đã làm trước đó, bị người của Thánh địa Cổ Thương chất vấn.
Thân là người của Thánh Ma giáo, có khi nào ấm ức như vậy, nhưng làm chính là làm, không cần lấp liếm, càng không cần giải thích, ma tu làm việc bá đạo quen rồi.
Một Ma Hoàng thản nhiên đáp lại: “Trộm thì sao?”
Trộm thì sao?
Câu nói ngắn gọn nhưng hung hăng ngang ngược.
Câu này khiến cho mọi người xung quanh cảm thán, không hổ là thế lực lớn đỉnh cấp đến từ Ma vực, nói chuyện chính là mạnh mẽ như thế.
Người của Thánh địa Cổ Thương nghe vậy tức giận dâng trào, một Nhân Hoàng trong số đó tức giận mà cười: “Được, rất được.”
Sắc mặt ai nấy lạnh lùng, việc này sẽ không bỏ qua như vậy đâu, sau khi trở lại Thanh vực nhất định phải xuống tay với phân bộ Thánh Ma giáo.
Bởi vì chuyện pho tượng chưởng môn đời thứ ba bị trộm nên người của Thánh địa Cổ Thương buông tha cho Lục Trần, toàn bộ lực chú ý bị chuyển dời đến trên người Kim Anh Tuấn và Thánh Ma giáo.
Còn về người của Thánh giáo Luyện Cổ, Trần Hồng thánh tử nhìn chằm chằm Lục Trần, trong mắt mang theo tức giận.
Bởi vì tên Lục Trần này mà thanh danh một đời của hắn đã bị hủy trong chốc lát, không nhịn được muốn ra tay.
“Sao vậy, chẳng lẽ ngươi cho rằng cùng cảnh giới sẽ là đối thủ của ta sao?” Lục Trần bắt gặp ánh mắt Trần Hồng, liếc hắn một cái, nghiêng đầu nói.
Trần Hồng có được tu vi Nguyên Thần cảnh viên mãn, sức chiến đấu khủng bố, Lục Trần không nhất định đánh được, nhưng nếu như đối phương áp chế cùng cảnh giới thì Trần Hồng hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn.
Trần Hồng hừ lạnh một tiếng, lùi về phía sau một bước.
Hắn là đệ tử Thánh giáo Luyện Cổ, vô địch trong cùng cảnh giới, nhưng nếu cùng cảnh giới với Lục Trần, mặc dù không muốn thừa nhận nhưng quả thật không phải là đối thủ của Lục Trần.
Cuối cùng chỉ còn lại phía Thiên Cơ các không biết vì nguyên nhân gì mà tìm Lục Trần gây phiền toái.
Thiên Cơ các cũng là một thế lực lớn siêu cấp của Thanh vực, môn phái này rất thần bí, bọn họ trên thông thiên văn dưới rành địa lý.
Có thể suy đoán vận mệnh một người, một tông môn suy bại hay cường thịnh, người của Thiên Cơ các được xưng là người tiên tri, nghe nói nhân vật đứng đầu trong Thiên Cơ các có thể suy diễn bố cục thiên địa.
Bởi vì bảng Chí Cường của mỗi vực chính là do người của Thiên Cơ các lập ra.
Ví dụ bảng Chí Cường Hoang vực ghi chép mười cường giả mạnh nhất ở Hoang vực.
Người đứng nhất: Diêu Hi thánh chủ, việc đáng làm thì phải làm.
Đứng thứ hai: Liễu Kình, chủ của Thánh triều Liễu thị.
Đứng thứ ba: Thuần Dương tiên tổ, chưởng môn đầu tiên của Thuần Dương tông.
Đứng thứ tư: Khổng Tước yêu thánh, người sáng lập ra Hoàng triều Khổng Tước, nhưng đã rời khỏi Hoang vực đi tới tộc Khổng Tước ở Yêu vực.
Đứng thứ năm: Bạch Lộc thành chủ, là một tán tu của năm vạn năm trước.
Đứng thứ sáu: Lý Hạc Vân, Thái Thượng trưởng lão của Thánh địa Dao Trì.
Đứng thứ bảy: Phong Diễn quân chủ, một tồn tại của tám vạn năm trước.
Đứng thứ tám: Lý Tông Đường, điện chủ tiền nhiệm của Thánh điện Thanh Long.
Đứng thứ chín: Thuần Dương chưởng giáo, chưởng giáo tiền nhiệm của Thuần Dương tông.
Đứng thứ mười: Điện chủ Đan Hoàng điện.
Bảng Chí Cường là do Thiên Cơ các ban bố, rất có uy quyền.
Tất nhiên nó cũng không phải là tuyệt đối.
Bởi vì mười vị chí cường giả này đều ở thời đại khác nhau, hơn nữa cũng chưa từng đánh nhau, chưa từng giao đấu chính diện.
Thiên Cơ các căn cứ vào việc điều tra sự tích của bọn họ, số lần bọn họ ra tay, giao đấu với mấy cường giả mạnh yếu để đưa ra đánh giá đại khái. Từ đó suy tính ra chênh lệch của bọn họ, tiến hành xếp hạng.
Nhưng một điểm rõ ràng chính là bảng Chí Cường Hoang vực cần phải người bản địa Hoang vực hoặc là người trưởng thành ở Hoang vực.
Ví dụ như Khổng Tước yêu thánh vốn là tộc Khổng Tước của Yêu vực, nhưng khi còn nhỏ bị vứt bỏ ở Hoang vực, Hoang vực được xem là nơi ở của Khổng Tước yêu thánh cho nên đã xếp Khổng Tước yêu thánh ở trên bảng Chí Cường.
Ngoài ra, cứ một vạn năm lại đổi bảng một lần, sắp xếp lại.
Nguyên nhân chủ yếu là bởi vì rất nhiều chí cường giả không lộ diện, cũng không biết đã chết hay chưa, nếu đã chết thì bảng xếp hạng sẽ xảy ra thay đổi.
Ví dụ như Bạch Lộc thành chủ với Phong Diễn quân chủ, đã mấy vạn năm không lộ diện, nhưng cũng không biết bọn họ đã chết hay chưa.