Chương 252: Tiểu thư nhà ngươi lớn lối thật đó
Trần Hồng và La Nguyên cũng không khiến Tử Hằng khó xử, bọn họ đều rời đi.
Ngày thứ hai Xích Ly đến và khiêu chiến với Tử Hằng. Cả hai chiến đấu ác liệt trên chiến đạo đài trong vòng nửa tiếng, trận chiến kết thúc với sự thất bại hoàn toàn của Tử Hằng.
Ngày thứ ba Tử Hằng đấu với Thánh tử Thánh giáo Luyện Cổ Trần Hồng, thua.
Ngày thứ tư Tử Hằng tái chiến với Thánh tử Thánh địa Cổ Thương La Nguyên, thua.
Không phải Tử Hằng yếu hơn các Thánh tử, đây là chuyện không thể.
Chiến lực của các Thánh tử đứng đầu không kém nhau là mấy, dù có chênh lệch cũng chẳng đáng là bao.
Nguyên nhân chính là từ hôm đầu tiên Tử Hằng đã bị trọng thương, chỉ trong một ngày sao mà khôi phục được. Hắn chưa bình phục hoàn toàn đã phải đối mặt với thử thách mới.
Lặp đi lặp lại mấy lần như vậy, thương tích của Tử Hằng không ngừng chồng chất. Sau khi khiêu chiến với La Nguyên, Tử Hằng trở lại tửu lâu phun ra máu tươi rồi lâm vào hôn mê.
Ngày thứ năm mọi người tới Tần gia từ sớm rồi bắt đầu ghép bản đồ, nghiên cứu vị trí Mộ Địa Liễu Kình.
Tất cả mọi người không chú ý tới Tử Hằng, cơn ác mộng theo đó chấm dứt.
Cuối cùng Tử Hằng đáng thương cũng có thể nghỉ ngơi rồi.
Hôm nay phủ đệ xa hoa của Tần gia mở rộng cửa lớn để nghênh đón khách quý.
Trong mắt Tần gia, các thế lực ngoại vực đều là khách quý.
Gia tộc u Dương ở Huyền vực, Băng Tuyết cung điện đến từ Đế Nữ vực, mấy đoàn từ Thanh vực lẫn Hoang vực đều tụ hội tại Tần gia.
Các nữ tử Băng Tuyết cung điện được sắp xếp ở vị trí chính giữa. Khuôn mặt họ cực kỳ xinh đẹp lại thêm khí chất xuất trần khiến quan khách xung quanh được mở rộng tầm mắt.
Lục Trần cũng tới, theo sau hắn là Phong Lôi các và đệ tử Thánh địa Dao Trì. Cả đám được người hầu Tần gia đón vào cửa rồi dẫn tới đại sảnh.
Khi Lục Trần bước vào, vô số ánh mắt đều đổ về phía hắn. Lục Trần bỗng chốc trở thành tiêu điểm chú ý.
Dù sao mấy ngày gần đây, chủ đề đàm luận nhiều nhất ở thành Cự Khuyết cũng chính là Lục Trần.
Cùng lúc đắc tội với mấy thế lực lớn đứng đầu mà vẫn vui vẻ nhảy nhót sao có thể không khiến người ta tò mò.
Ánh mắt tò mò chủ yếu đến từ các thế lực Hoang vực như Thuần Dương tông, Thánh điện Thanh Long, Đan Hoàng điện...
Và đám người Tần gia, Cố gia nữa.
Các thế lực Lục Trần từng đắc tội thì không cho hắn sắc mặt tốt, họ đều rất lãnh đạm.
Hoặc là không thèm nhìn thẳng, nhắm mắt làm ngơ với Lục Trần luôn.
Lục Trần đã sớm quen với ánh mắt này, dù sao người đẹp trai trở thành tiêu điểm của toàn trường cũng là chuyện hết sức bình thường.
Sở dĩ người khác phái nhìn hắn không phải vì bị vẻ đẹp trai của hắn hấp dẫn mà họ đều ghen tỵ với vẻ đẹp của hắn.
Nếu người ở đây có thể nghe thấy tiếng lòng của Lục Trần, nhất định họ sẽ thầm mắng hắn không biết xấu hổ.
Lục Trần nhìn xung quanh một lượt, không thể không nói còn phát hiện hai người quen, ví dụ như Long Thần đang ngồi cùng người của Thánh điện Thanh Long ở một bàn nào đó.
Ngoài ra còn có Tử Minh một thân trường bào tím cũng có mặt, hắn vẫn ăn mặc bảnh bao như xưa.
Lục Trần có chút ấn tượng với hai người này vì lúc trước từng giao thủ ở Thánh thành.
“Này huynh đệ, ngươi cũng đến rồi à!”
Lục Trần đi tới trước mặt Long Thần vươn tay kề vai bá cổ thân thiết chào hỏi.
“Ca, ca, lần trước là ta sai, ngươi đừng tìm ta gây phiền phức nữa!” Long Thần sắp không chịu nổi sự nhiệt tình của Lục Trần rồi, hắn sợ tới mức run lẩy bẩy.
Lần trước ở phủ đệ Hàn gia, Long Thần đi theo trưởng lão Thánh điện Thanh Long cũng ở trong đám người.
Lúc nhìn thấy Lục Trần, Long Thần đã nhận ra hắn.
Đây chẳng phải tên lần trước công khai trêu chọc Thánh nữ Liễu Khuynh Thành ở Thánh thành sao? Hắn còn từng cùng đám Lý Hắc, Tử Minh ra tay với Lục Trần, đáng tiếc đều bị đánh bại.
Ba người họ thua rất bất bình.
Dù sao họ cũng do người có thực lực cấp Thánh bồi dưỡng ra, vậy mà họ lại bại dưới tay kẻ có cảnh giới thấp.
Mãi đến khi ở Hàn gia biết được thân phận của Lục Trần.
Vậy mà đối phương lại là Kiếm tử của Kiếm Đế cung ở Thanh vực, địa vị còn thuộc cấp Thánh Tử.
Khó trách lại biến thái đến vậy.
Ở Hàn gia, Lục Trần từng giao thủ qua với Ngao Thượng nhưng mọi người đều chẳng cảm nhận được gì. Dù sao hai người họ đều là Siêu Phàm cảnh, đấu ngang tay là điều rất bình thường.
Đến tận bốn ngày trước, trong trận đấu giữa Thái tử tộc Chân Long Ngao Thượng Siêu Phàm cảnh và Tử Hằng Nguyên Thần cảnh viên mãn, Ngao Thượng đã vượt cảnh giới đánh bại Tử Hằng.
Tử Hằng là Thánh tử Kiếm Đế cung, vậy mà hắn lại bại trong tay Ngao Thượng.
Ngao Thượng đúng là yêu nghiệt.
Giờ mọi người mới nhớ tới ngày đó Lục Trần từng giao phong ngắn ngủi với Ngao Thượng nhưng không rơi vào thế hạ phong.
Điều này chứng tỏ Lục Trần cũng là kẻ biến thái giống Thái tử Chân Long.
Cho nên Long Thần cảm thấy hắn thua cũng không oan.
Đồng thời nghe được một số tin đồn về đại ma vương này, nghe nói hắn rất thích chỉnh người. Lần trước mình tìm hắn chiến đấu sẽ không khiến hắn ghi hận đó chứ.
Nhưng nghĩ lại thì đối thủ của Lục Trần là truyền nhân đứng đầu các giáo Thanh vực, có khi người ta còn chẳng để hắn trong lòng.
Nghĩ vậy trong lòng Long Thần thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng sợ cái gì thì cái đó đến.
Bản thân không chỉ bị nhận ra mà người ta còn chạy tới chào hỏi.
Long Thần sắp khóc, mình sẽ không bị chỉnh đó chứ.
Một Nhân Hoàng bên cạnh Long Thần cũng ngồi thẳng người, nặn ra nụ cười thiện ý với Lục Trần: “Lục công tử, xin chào.”
“Ngươi nói gì, ngươi không đắc tội ta sao ta lại tìm ngươi gây phiền phức chứ?” Lục Trần nghiêm túc nói, nói xong còn vỗ vai Long Thần rồi rời đi.
Lúc Lục Trần rời đi, trong lòng Long Thần mới thở phào nhẹ nhõm.
“Này huynh đệ, ngươi cũng ở đây à?” Lúc Lục Trần đi ngang qua Tử Minh cũng lên tiếng chào hỏi.
Nhưng Tử Minh lại không để ý tới hắn.
Lục Trần nói: “Nhìn gì mà mê mẩn thế?”
Lục Trần nói xong nhìn về phía trước theo ánh mắt của Tử Minh, ra là đệ tử Băng Tuyết cung điện cách đó không xa.