Chương 261: Thu thập Thánh cốt
Điều đáng nói đó là Lục Trần thi triển Lôi Minh Thiên Quân cũng có thể tăng tốc độ lên đến tốc độ âm thanh trong thời gian ngắn.
Không nói nhiều nữa, dù sao đáy Ma Long vực giống như là một đại lục, vô cùng rộng lớn.
Cho nên ở sâu dưới đáy có đồng bằng, dãy núi vô cùng vô tận, thậm chí còn có sông ngòi, cấu tạo hoàn cảnh địa lý ở đây thật đáng kinh ngạc.
Đáy Ma Long vực quá lớn, Lục Trần muốn tìm thấy hạt giống Thần Hỏa giống như mò kim đáy biển.
Nếu đã đến rồi thì không lý nào không tìm kiếm một lần, từ tình huống bây giờ có thể thấy xung quanh rất yên tĩnh, không có vật sống tồn tại, tạm thời rất an toàn.
Lục Trần bay lên trời, hướng về phía xa xa, hy vọng có thể tìm được dấu vết của thần hỏa.
“Ơ, đó là gì?”
Lục Trần đáp xuống một ngọn núi, khi nhìn về phương xa, hắn lập tức lắp bắp kinh hãi.
Dường như trong bóng tối mông lung cách hắn khoảng ngàn mét có một công trình kiến trúc.
“Sao đáy Ma Long vực lại có công trình kiến trúc.” Vẻ mặt Lục Trần dại ra.
Trong lịch sử Hoang vực ghi lại, Ma Long vực vốn chỉ là một vực sâu, bởi vì phong ấn một con Ma Long Hắc Ám ở chỗ này nên mới gọi là Ma Long vực.
Trước khi Ma Long chưa bị phong ấn, chắc hẳn vùng đất Ma Long vực là khu vực không người.
Nhưng bây giờ hắn lại nhìn thấy một cung điện?
“Chẳng lẽ là ảo giác.”
Lục Trần dụi mắt, xác nhận mình không nhìn lầm, không phải ảo giác.
Hắn hít sâu một hơi, bay về phía công trình kiến trúc. Lục Trần đi tới gần mới phát hiện đây quả nhiên là một công trình kiến trúc, một cung điện vô cùng to lớn đứng sừng sững ở chỗ này, toàn thể cung điện màu đen được xây dựng bằng một loại kim loại màu đen không biết tên, toát ra một loại khí thế hào hùng.
Cũng không biết tòa cung điện này được xây dựng bao lâu mà trên kim loại màu đen dính đầy gỉ đồng màu xanh, tràn ngập hơi thở mục nát.
Lục Trần chắp hai tay sau lưng, đánh giá tòa cung điện này, đằng sau đã sụp đổ một phần, giống như bị ngoại lực mạnh mẽ nào đó tác động, sụp đổ phần lớn diện tích.
Ngoài ra vẫn còn một phần nguyên vẹn.
Xung quanh cung điện không có xác chết càng không có vật sống, nó yên tĩnh đến đáng sợ, Lục Trần có thể nghe được tiếng tim đập của mình.
Cảm giác sởn tóc gáy dâng lên trong lòng Lục Trần.
Bịch bịch bịch!
Trái tim Lục Trần đập mạnh, đây là biểu hiện của nỗi sợ hãi.
Đúng vậy, Lục Trần sợ.
Chủ yếu là sợ những sự vật mình không biết, vì đã không tìm hiểu rõ ràng Ma Long vực trước khi đến.
Lục Trần vốn tưởng đây là một mảnh đất cằn cỗi, nhưng bây giờ lại xuất hiện một tòa cung điện cực lớn vượt qua phạm vi hiểu biết của hắn.
Vù!
Lục Trần phóng lên trời rời khỏi nơi này, đi về phía xa hơn.
Dọc đường đi Lục Trần nhìn thấy rất nhiều thi thể, phần lớn đều là loài người, không biết những thi thể này tồn tại bao lâu nhưng đã bước qua giai đoạn lễ rửa tội, đã phong hóa từ lâu.
Một số bộ xương nhìn có vẻ hoàn chỉnh, nhưng chỉ cần một cơn gió thổi sẽ lập tức tan rã.
Không biết qua bao lâu, Lục Trần đột nhiên cảm thấy phía trước có ánh sáng mờ nhạt, hắn lập tức lắp bắp kinh hãi, chẳng lẽ còn có người.
Lục Trần che giấu khí tức, vô cùng cẩn thận bay tới.
Sau đó hắn phát hiện trên mặt đất có một đoạn xương trắng của cánh tay, cũng là nguồn sáng Lục Trần phát hiện ra.
Không biết chủ nhân của cánh tay xương trắng đã chết bao lâu, nhưng xương cốt trong suốt, tỏa ra ánh sáng mờ ảo.
Lục Trần nhặt xương tay trên mặt đất lên, nắm mạnh một cái, cảm giác rất cứng rắn.
“Hòa nhập quy tắc bản thân vào máu và xương, vạn năm bất diệt, tồn tại này ít nhất là Thánh cảnh tầng thứ hai. Sao loại cấp bậc này lại chết ở đây?” Lục Trần lẩm bẩm nói.
Chủ nhân của đoạn xương tay này khi còn sống ít nhất cũng phải là đại năng Thánh cảnh tầng thứ hai, cùng một cấp bậc với ba người đã chết của bảng Chí Cường Hoang vực.
Loại tồn tại này đã dày công tôi luyện, hiểu rõ lực lượng quy tắc, in dấu quy tắc ở bên trong máu và xương, tăng cường độ cứng của xương cốt.
Sau khi họ chết, thi thể đã thối rữa nhưng xương cốt vẫn vạn năm bất diệt, cực kỳ chắc chắn.
Có thể dùng để luyện chế đan dược, pháp bảo và trận pháp, thuộc về loại vật liệu hiếm có.
“Mặc kệ là của ai, lấy rồi nói sau.” Lục Trần lộ vẻ vui mừng cất xương trắng lại.
Về sau nếu tìm một vị đại sư luyện khí đặc biệt luyện chế Thánh khí thì sẽ cần dùng đến Thánh cốt này.
Lúc trước Lục Trần đã có một đoạn Yêu Thánh cốt, phải tốn rất nhiều sức mới có được, nhưng bây giờ vừa tiến vào Ma Long vực không lâu, hắn đã chiếm được một đoạn.
Hơn nữa còn là nhặt được, rất thoải mái.
“Nếu như chỗ này có một đoạn cánh tay, vậy chắc hẳn xung quanh sẽ có xương vụn, có lẽ còn rải rác đâu đó.” Lục Trần lẩm bẩm, bay lên, bắt đầu tìm kiếm khắp mặt đất.
Quả nhiên rất nhanh hắn đã thu thập được bảy tám đoạn xương cốt, cả thân xương óng ánh, dấu ấn của lực lượng quy tắc bên trong xương cốt còn rất đậm.
Hắn lấy được đến bảy tám đoạn Thánh cốt, chuyến đi Ma Long vực này đã được coi là bội thu.
Sau khi kiểm tra xung quanh xong, xác định không còn nữa, lúc này Lục Trần mới tiếp tục đi về phía trước. Trên đường đi hắn lại lục tục nhìn thấy rất nhiều công trình kiến trúc, có cung điện, tháp cao… nhưng đây cũng chỉ là một phần nhỏ.