Chương 269: Kẻ địch chất lượng (2)
“Kim Ngạo Thiên, ta phải giết ngươi!”
Sau đó, tám người họ nổi giận đùng đùng, sắc mặt âm trầm như nước, nâng bàn tay lên, chưởng gió gào thét, vù vù vù, xung quanh sinh ra tiếng nổ ầm vang, khói bụi ngập tràn.
Vốn nhận được tin tức của trưởng lão, nghe nói rất nhiều hậu bối của các thế lực lớn tham gia chiến đấu năm đó tiến vào Ma Long vực, sợ nghi thức dẫn hồn bị ngắt quãng nên vội vàng chạy tới trợ giúp, nhưng không ngờ vẫn là đến chậm một bước.
Nghi thức không chỉ bị phá hủy mà còn tổn thất bốn đệ tử.
...
Cùng lúc đó, Lục Trần ra khỏi sơn cốc, đang lang thang khắp nơi.
“Kỳ lạ, sao linh lực của ta lại bị hao mòn vậy?” Lục Trần đang bay tự nhủ, hắn cảm giác thấy linh lực bên trong cơ thể đang nhanh chóng hao mòn.
Hắn tìm một sơn động tự nhiên, khoanh chân ngồi xuống, kiểm tra tình trạng cơ thể.
Chỉ chốc lát sau, Lục Trần đã phát hiện cánh tay của mình bị sương mù màu đen vờn quanh, toàn bộ cánh tay đều là sương mù màu đen.
Không chỉ như vậy, còn có lực lượng quỷ dị ở bên trong cánh tay đang điên cuồng cắn nuốt linh lực.
“Khá lắm, thì ra là ngươi đang cắn nuốt sức sống của ta!” Lục Trần lẩm bẩm, vận chuyển Cửu Tuyệt Thiên Công luyện hóa lực lượng quỷ dị bên trong cánh tay.
Khỏi phải nói, vận chuyển công pháp chưa đến nửa tiếng đồng hồ thì lực lượng quỷ dị bên trong đã bị luyện hóa, sương mù màu đen bao phủ trên cánh tay đã hoàn toàn biến mất.
“Lực lượng kỳ lạ thật, vậy mà có thể cắn nuốt linh lực, sinh mệnh lực!” Mặc dù Lục Trần có thể dễ dàng luyện hóa lực lượng này, nhưng sắc mặt lại nghiêm túc, không dám chủ quan, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải lực lượng quỷ dị như vậy.
Đợi đến lúc rời khỏi Ma Long vực, phải điều tra tổ chức này cho kỹ mới được.
Lục Trần lấy ra hai viên đan dược hồi phục linh lực, trực tiếp nuốt xuống, mười phút sau, cơ thể vốn đang yếu ớt của hắn lập tức trở về đỉnh phong, tinh khí thần dồi dào.
Bóng dáng lóe lên, rời khỏi nơi này.
Lục Trần quyết định đi đến nơi giam cầm Hắc Long yêu tôn để thử vận may, nhìn xem có bảo bối gì hay không.
Dù sao thì hắn cũng mất kiên nhẫn với hạt giống Thần Hỏa rồi.
Ma Long vực quá lớn, phạm vi quá rộng, hơn nữa ánh sáng còn rất yếu, toàn bộ đều dựa vào ánh sáng yếu ớt màu đỏ từ trên đỉnh đầu tỏa xuống.
Muốn tìm thấy một hạt giống Thần Hỏa to bằng con mắt trong Ma Long vực còn khó hơn mò kim đáy biển.
Nhưng theo như kinh nghiệm nhặt được Thánh cốt lần trước, Lục Trần càng nghi ngờ, Ma Long vực từng bộc phát chiến đấu khiếp người không phải chỉ là nơi phong ấn Hắc Long Vương.
Ngay cả Thánh cốt cũng nhặt được, như vậy chắc hẳn còn có Thánh cảnh khác bỏ mình, có lẽ sẽ để lại một đống bảo vật.
Lục Trần rất có hứng thú đi tìm bảo vật, dù sao đã xuống đây một chuyến, cũng không thể tay không trở về.
Mấy Thánh giả đến từ các thế lực khác nhau tập trung lại trên ngọn núi mà Diêu Hi đang đứng ở bên ngoài Ma Long vực.
Có lẽ bọn họ có địa vị đáng được tôn sùng ở tông môn, nhưng bây giờ đối mặt với Diêu Hi thánh chủ lại rất khách sáo.
Bọn họ vận dụng thần niệm mạnh mẽ, lan tràn ra ngoài, muốn nhìn xem tình hình của tiểu bối nhà mình.
Mặc dù bọn họ là Thánh giả siêu phàm, nhưng Ma Long vực tràn ngập khí tức hắc ám, quy tắc trật tự hỗn loạn, có thể chặn được thần niệm mạnh mẽ, cho nên không nhìn rõ được tình hình ở bên dưới.
“Diêu Hi thánh chủ, Hắc Long yêu tôn đã bị phong ấn mấy vạn năm, lại có thần vật như cọc Tỏa Long vây giết, tại sao nguyên thần vẫn bất diệt, chẳng lẽ đạt tới cấp độ như vậy, nguyên thần có thể vĩnh hằng bất diệt sao?” Một Thánh giả trung niên có dáng người gầy gò của Thánh địa Cổ Thương nhìn về phía Diêu Hi, khách sáo hỏi.
Đồng thời còn mang theo ánh mắt hâm mộ, cảnh giới của Yêu tôn cũng là cấp bậc bọn họ cố gắng theo đuổi.
“Đúng vậy, ngay cả cọc Tỏa Long cũng không bóp chết được lão yêu quái đó, giống như con gián đánh mãi không chết vậy.” Thánh giả Ngao Lại của tộc Chân Long phụ họa một tiếng, cảm thán nói: “Rốt cuộc cần đại sát khí gì mới có thể giết chết hắn.”
Thánh giả xung quanh đều gật đầu, nếu như bọn họ chỉ còn lại nguyên thần bị nhốt bên trong cọc Tỏa Long, tuyệt đối sẽ không kiên trì được bao lâu.
Sắc mặt Diêu Hi bình tĩnh, nói: “Hắc Long yêu tôn mạnh mẽ vô đối, quy tắc Hắc Ám và nguyên thần cơ thể hòa vào nhau, thuộc về quy tắc đạo thể, quy tắc Hắc Ám không tan thì nguyên thần bất diệt.”
“Khó trách mỗi lần sấm sét đánh vào nguyên thần của Hắc Long yêu tôn, nguyên thần yếu đi, nhưng không lâu sau lại khôi phục như lúc ban đầu, thậm chí còn có lợi cho nguyên thần, lấy sấm sét rèn luyện nguyên thần khiến cho nguyên thần càng thêm cứng cỏi, sau đó miễn dịch với sấm sét.” Có Thánh giả lên tiếng.
Nói như vậy khiến đám Thánh giả như muốn hộc máu.
Cọc Tỏa Long không chỉ không giết được Hắc Long yêu tôn, ngược lại còn giúp Hắc Long yêu tôn, khiến nguyên thần của hắn càng thêm kiên cố.
“Quy tắc Hắc Ám dưới lòng đất Ma Long vực nồng đậm, há chẳng phải không giết được Hắc Long yêu tôn sao?” Thánh giả u Dương Tĩnh của gia tộc u Dương ở Huyền vực hét lớn một tiếng.
Trong thiên địa tràn ngập các loại quy lượng tắc lực, chằng chịt rậm rạp giống như phân tử, nhìn như không dấu vết không thể tìm ra, nhưng lại thật sự tồn tại.