Chương 280: Thời cơ đột phá
Người này đau tới mức đầu đầy mồ hôi, bàn tay bỏng rát, như thể vừa nhúng bàn tay vào trong nham thạch nóng chảy rồi nguấy một vòng vậy, hắn không ngừng kêu gào thảm thiết.
Không biết từ khi nào mà bên ngoài cơ thể của Lục Trần đã nhiều thêm một ngọn lửa màu đen quỷ dị, ngọn lửa màu đen hừng hực thiêu đốt, giương nanh múa vuốt, nhiệt độ cực kỳ kinh khủng đang bao trùm lấy cơ thể hắn.
Hắc diễm hộ thể khiến Lục Trần trông chẳng khác nào một đại ma vương, tà khí ngưng đọng.
Còn thanh niên kia, bị ngọn lửa màu đen ở nhiệt độ cao dính vào, nháy mắt đã bỏng hết bàn tay.
Nếu như không phải kịp thời rụt tay lại, e rằng bây giờ khó mà giữ được bàn tay.
“A, ngọn lửa này dùng rất tốt.” Lục Trần ngạc nhiên nói ra.
Hắn luyện hóa được một giọt bản nguyên Thần Hỏa của Diệt Thế Hỏa Diễm, giọt bản nguyên này đã để cho hắn sử dụng, tuỳ theo ý niệm của hắn, một ngọn lửa màu đen bao phủ lấy cơ thể.
Trong lúc bao phủ, nháy mắt đã làm tổn thương bàn tay của kẻ ra tay.
“Ngươi đi đi.”
Lúc này, Minh Thương vốn không nói gì bỗng nhiên mở miệng.
Đôi mắt thâm thúy của Minh Thương nhìn chằm chằm Lục Trần, không hiểu vì sao, hắn lại cảm nhận được cảm giác vô cùng nguy hiểm trên người Lục Trần, cảm giác này chỉ có thể xuất hiện khi đối mặt với thiên kiêu cấp độ đỉnh cấp.
Vậy có nghĩa là thanh niên trước mắt này không hề đơn giản, ở đây e rằng chỉ có hắn mới có thể đánh với đối phương một trận.
Mà hắn vào Ma Long vực là muốn giữ gìn thể lực, không thể khai chiến với một người mà hắn không nắm chắc sẽ thắng.
“Vị huynh đệ này, cảm ơn thuộc hạ của ngươi đã cho ta Khống Hỏa quyết.” Lục Trần cười với Minh Thương, sau đó nghênh ngang rời đi.
“Thiếu chủ, ngươi cứ mặc kệ cho hắn đi như vậy sao.”
Trên mặt mấy tên thuộc hạ của Minh Thương tràn đầy không cam lòng.
“Chúng ta cũng nên đi thôi, tìm kiếm một bản nguyên Thần Hỏa khác, ngoài ra cũng liên hệ với người khác, giúp đỡ tìm kiếm tung tích của Liễu Kình tiền bối.” Minh Thương cũng không giải thích, hắn lên tiếng phân phó, nói xong rồi thôi.
Cùng suy nghĩ với Minh Thương còn có Lục Trần, sở dĩ Lục Trần không ra tay mà chọn cách trực tiếp rời đi, chính là vì hắn cảm nhận được khí tức uy hiếp trên người Minh Thương.
Khí tức uy hiếp mà Minh Thương toát ra hơi mãnh liệt, mặc dù trước khi rời đi Lục Trần ra vẻ thoải mái, nhưng mà thần kinh vẫn luôn ở trong trạng thái căng cứng.
May mắn thay, đối phương cũng không ra tay.
Hắn cũng không muốn ra tay, hai bên đều bình an vô sự.
Lục Trần cong ngón tay búng ra một cái, đầu ngón tay xuất hiện một ngọn lửa màu đen, chỉ thấy ngọn lửa nho nhỏ khẽ chập chờn trong không gian tối tăm.
Như thể nếu có một trận gió thổi tới, ngọn lửa màu đen sẽ bị thổi tắt.
Nhưng rất nhanh sau đó, ngọn lửa màu đen bắt đầu nhanh chóng lan ra, hóa thành một quả cầu lửa khổng lồ, toả ra sức nóng khủng bố, cho dù là Vương cảnh cũng không dám tùy ý đụng vào.
Chỉ là lòng bàn tay của Lục Trần chẳng có cảm giác gì cả, bởi vì hắn đã luyện hóa được bản nguyên Thần Hỏa, đương nhiên sẽ không thể gây ra tổn thương cho hắn.
Lục Trần quyết định hấp thu toàn bộ bản nguyên Thần Hỏa mà lúc trước hắn đã nhìn thấy, nếu không, chẳng phải là nhường lại cho người khác hay sao.
Phi hành hai trăm dặm, đi tới một ngọn núi nhỏ, ngọn núi nhỏ này có ngọn lửa màu đen bao trùm, thoạt nhìn thì tưởng rằng diện tích ngọn lửa che phủ rất rộng lớn, nhưng tính ra cũng chỉ là một giọt bản nguyên Thần Hỏa.
Lục Trần đi vào trong ngọn lửa, ngồi xếp bằng bắt đầu vận công, xung quanh biển lửa sôi trào, tuôn về phía hắn, từng ngọn lửa màu đen tiến vào trong thân thể, toàn bộ đều đã bị hấp thụ.
Cũng chẳng biết trôi qua bao lâu, Lục Trần đã hấp thụ sạch sẽ ngọn lửa màu đen của nơi này.
Bản nguyên Thần Hỏa trong thân thể cũng từ một giọt biến thành hai giọt.
Sau khi hấp thụ giọt bản nguyên Thần Hỏa thứ hai, nhiệt độ của ngọn lửa tăng lên không ít.
Sau đó, Lục Trần đứng dậy, đi tới nơi tiếp theo.
Trong khoảng thời gian sau đó, Lục Trần vẫn luôn hấp thụ bản nguyên Thần Hỏa, không chạm mặt với người ngoài, ngoài phạm vi vô cùng mênh mông của Ma Long vực ra thì còn có một nguyên nhân nữa, đó chính là Lục Trần không di chuyển nhiều, chỉ cần nhìn thấy ngọn lửa màu đen do bản nguyên Thần Hỏa tạo thành, hắn sẽ ở lại luyện hóa và cắn nuốt.
Mãi cho đến khi liên tục hấp thụ sáu bảy giọt bản nguyên Thần Hỏa, cuối cùng Lục Trần cũng đụng phải đối thủ cạnh tranh.
Trong một sơn cốc bị ngọn lửa màu đen bao trùm, nơi cửa vào của sơn cốc có hai thanh niên áo đen đang đứng trông coi.
“Người kia dừng bước.”
Hai người nhìn Lục Trần rồi nói.
Lục Trần không thèm quan tâm tới bọn họ, chậm rãi cất bước đi vào trong sơn cốc.
“Muốn chết.”
Trong ánh mắt một người trong số họ lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, một thanh trường đao màu máu xuất hiện trong tay hắn, trường đao vung lên, mang theo một tia hào quang màu máu bổ về phía Lục Trần.
Trên người Lục Trần dâng lên ngọn lửa màu đen khủng bố, trực tiếp cắn nuốt hào quang màu máu của trường đao.
Không chỉ cắn nuốt hào quang màu máu, nhiệt độ khổng lồ bạo phát còn biến trường đao của đối phương thành chất lỏng, từng giọt tí tách rơi trên mặt đất.
Trên mặt người ra tay vốn dĩ đang treo một nụ cười lạnh lùng, thế nhưng khi trường đao trong tay hắn bị ngọn lửa màu đen hòa tan, hóa thành chất lỏng rơi trên mặt đất, cả người hắn bỗng lung lay trong gió.