Chương 282: Đứng thứ năm trong Bảng xếp hạng Rượu ngon thế gian
“Kim Ngạo Thiên, ta không giết ngươi, thề không làm người!”
Yến Quy Lai tức sùi bọt mép, giọng nói lạnh lẽo giống như ma thần trong địa ngục thét gào, ánh mắt đỏ rực, sát ý lạnh thấu xương.
Yến Quy Lai cực kỳ hận, tại sao từ trước đến nay Kim Ngạo Thiên cứ luôn gây khó dễ cho hắn.
Đầu tiên là phá hoại nghi thức dẫn hồn, sau đó giết chết đệ tử của Hắc Long điện, bây giờ lại cướp mất bản nguyên Thần Hỏa của hắn.
Cho dù Yến Quy Lai có kiềm chế tốt đến mức nào thì giờ phút này cũng không thể nhịn nổi cơn tức giận nữa, cặp mắt hắn tràn ngập hàn ý lạnh lẽo, tựa như có thể đóng băng cả hư không.
Đệ tử của Hắc Long điện đứng ở xung quanh đều có thể cảm nhận được sát ý vô hạn tràn ngập trên người của thiếu điện chủ, kèm theo đó là sự lạnh lẽo của trời băng đất tuyết.
Một lúc sau, cuối cùng lửa giận trên người Yến Quy Lai cũng biến mất gần hết, trong con ngươi thâm thúy lóe vẻ suy tư, có khi nào hắn đã đắc tội với cái tên Kim Ngạo Thiên này hay không, sao chẳng có chút ấn tượng nào nhỉ.
Thực ra Yến Quy Lai cũng không biết, hắn hiểu lầm rồi, Lục Trần hoàn toàn không phải là kẻ thù của hắn.
Tất cả đều chỉ tại duyên phận.
Nghi thức dẫn hồn bị phá hoại là do bốn tên đệ tử của Hắc Long điện tới chọc tức Lục Trần trước, khiến Lục Trần phát cáu, cho nên mới chém giết mấy tên đệ tử Siêu Phàm cảnh, phá hoại nghi thức.
Lần thứ hai giết chết đệ tử của Hắc Long điện cũng là bởi vì đối phương muốn ra tay trước để chiếm lợi thế, Lục Trần không thể không phản kháng.
Còn về chuyện cướp đoạt bản nguyên Thần Hỏa của hắn thì đúng là chuyện vô căn cứ, đây chẳng phải là vật vô chủ hay sao, cũng có phải là của nhà hắn đâu, sao lại nói là cướp đoạt được cơ chứ.
…
Ma Long vực, bên trong một dãy núi nào đó.
Lục Trần ngồi xếp bằng tại chỗ, hai mắt nhắm nghiền, linh khí xung quanh hội tụ tới, từng sợi hòa tan vào trong cơ thể, bên ngoài xuất hiện vô vàn vòng xoáy linh khí, hóa thành một luồng khí lưu xoay quanh Lục Trần.
“Tới lúc rồi.”
Cũng chẳng biết trôi qua bao lâu, Lục Trần mở mắt, lẩm bẩm một câu.
Công pháp vận chuyển tới cực hạn, đến một điểm giới hạn nào đó, đột nhiên giống như đánh vỡ một bức bình phong che chắn, uỳnh một tiếng, một cỗ khí thế trùng trùng điệp điệp phóng ra từ trên người Lục Trần.
Ngọn núi không chịu nổi áp lực này, lay động dữ dội, cuối cùng uỳnh một tiếng sụp đổ, đá vụn bay đầy trời.
Từ trong đá vụn, Lục Trần bay thẳng lên như diều gặp gió, đứng lơ lửng trên không, khí chất trác tuyệt.
Lục Trần thành công đột phá đến Siêu Phàm cảnh đỉnh phong, cơ thể phát ra ánh sáng mờ ảo, giống như một vị thần linh tỏa ra ánh sáng rực rỡ, khí tức che người.
Lục Trần kiểm tra cảnh giới sau khi đột phá, hắn giơ hai tay lên, nắm thành nắm đấm, khi nắm đấm siết chặt lại, sức mạnh khủng bố nháy mắt ngưng tụ.
“Sức mạnh tổng thể tăng lên không ít.” Một lúc sau, Lục Trần phun ra một ngụm trọc khí.
Mặc dù chỉ đột phá được một cảnh giới nhỏ, nhưng mà không gian tăng trưởng thật sự rất lớn.
Hình như lần đột phá cảnh giới nhỏ trước đó là khoảng hai tháng trước, Lục Trần có lòng tin trong vòng nửa năm thăng lên được Nguyên Thần cảnh, trong ba năm đuổi kịp cảnh giới của cấp Thánh Tử đỉnh phong ở các vực, đến lúc đó hắn thật sự có thể xưng tôn trong cùng thế hệ.
Mà khi du lịch ở các vực, có thể nói là vô địch quét ngang những người cùng thế hệ.
Mục tiêu của Lục Trần là nổi tiếng thập vực, chỉ có thể nổi tiếng ở một vực hoàn toàn không phải là tính cách của hắn.
Hắn phải nổi tiếng khắp thập vực.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Lục Trần tỏa ra khí phách.
Sau đó, tiếp tục thu thập bản nguyên Thần Hỏa, nghe nói Liễu Kình đang ở đầm U Minh của Ma Long vực, cũng không biết đầm U Minh ở nơi nào.
Lục Trần vừa bay vừa lục tục thu thêm ba bốn giọt bản nguyên Thần Hỏa, mệt mỏi thì vào trong một đỉnh núi để nghỉ ngơi.
Trong không khí có một cảm giác áp lực đè nén cực kỳ mạnh mẽ bao phủ trong lòng Lục Trần.
“Không bình thường, không bình thường.” Lục Trần nói thầm, sau đó đứng lên.
Hắn nhìn về phía đông, cảm giác đè nén đó từ bên kia truyền đến, ngay sau đó, Lục Trần bay vọt về hướng đó, vượt qua hết dãy núi này đến dãy núi khác.
Lục Trần cũng không biết hắn đã bay mấy trăm dặm, hay là mấy ngàn dặm, khi gần đến nơi, cảm giác đè nén trong không khí càng ngày càng mãnh liệt.
Cuối cùng, vào lúc hắn bay qua một ngọn núi cao, một đồng bằng to lớn xuất hiện trong tầm mắt của Lục Trần.
Phía trên đồng bằng xây dựng một thành trì, đứng trên đỉnh núi cao nhất, vừa hay có thể dễ dàng nhìn thấy hình dáng mơ hồ của thành trì này.
Thành trì rất lớn, giống như đầu của một cự thú hoang cổ đang nằm rạp ở vùng đồng bằng vô cùng to lớn, mang lại cho người ta cảm giác khoáng đạt khí phái.
“Lại là một tòa thành trì.” Lục Trần choáng váng.
Thành trì bên dưới quá lớn, cảm giác đè nén chính là từ phía dưới này truyền đến.
Cách mấy ngàn dặm cũng có thể khiến hắn cảm thấy áp lực.
Lẽ nào trong thành trì này đang có một Thánh cảnh.
Nhưng ngay sau đó, Lục Trần lắc đầu, không thể nào.
Nếu như bên trong thực sự có Thánh cảnh thì nhất định sư phụ sẽ không để cho hắn xuống, dù sao những nhân vật cấp bậc Thánh cảnh hoàn toàn không cần kích phát Thánh niệm đã có thể trực tiếp giết chết hắn.