Chương 313: Kiếm ý quy tắc Hư Không kinh khủng
Đây vốn không phải là nói giỡn, kiếm tu lĩnh ngộ được kiếm ý cấp Vương có thể gọi là Kiếm Vương.
Một tia kiếm ý cấp Vương có thể dễ dàng cắt năng lượng hộ thể của võ giả cấp Vương, chỉ cần bị tiếp cận thì sẽ có con đường chết, cho dù là cấp bậc Hoàng giả cũng không dám đối kháng, mức độ sắc bén của kiếm ý trạng thái lỏng được công nhận là mạnh nhất, nếu không may bị kiếm ý làm bị thương, kiếm ý còn lưu lại ở chỗ miệng vết thương, khiến cho miệng vết thương không khép lại được.
Nói như vậy, chỉ cần bị kiếm ý đả thương thì không chết cũng sẽ mất nửa cái mạng.
Lục Trần lần nữa cẩn thận phân ra một tia kiếm ý, tiếp tục nghiên cứu kiếm ý này xem có thể luyện hóa hay không.
Nếu như có thể luyện hóa thì chắc chắn uy lực kiếm ý của hắn sẽ tăng lên rất nhiều.
Ba người bên cạnh, có người đã chiếm được mấy miếng vảy rồng, sau đó tìm kiếm tung tích của Lục Trần, lúc nhìn thấy Lục Trần ngồi xếp bằng trên đầu rồng, kiếm ý vờn quanh thân, kiếm ý trong suốt giống như dòng nước lượn quanh thân thể Lục Trần.
Đường Thiên Vũ hiểu rõ Lục Trần nên không cảm thấy gì cả.
Nhưng u Dương Cuồng với Minh Thương lại giật mình.
“Kiếm ý hộ thể!”
u Dương Cuồng kinh ngạc hét lên một tiếng, trong lòng tràn ngập chấn động.
Kiếm tu biến thái công nhiên xưng tôn trong võ giả, hắn cũng muốn đến Kiếm Đế cung tu hành một thời gian, xem có thể lĩnh ngộ kiếm ý hay không.
Không phải nói tu luyện đến Vương cảnh mới bắt đầu ngưng luyện được kiếm ý sao?
Không phải nói dù tu luyện đến Vương cảnh cũng khó thành công sao?
Nhưng Lục Trần là sao, mới Siêu Phàm cảnh đã ngưng luyện ra kiếm ý?
u Dương Cuồng đứng tại chỗ, đầu óc mơ màng.
Bỗng nhiên hắn nhớ tới Lục Trần là Kiếm tử của Kiếm Đế cung, lúc ấy hắn còn cảm thấy nghi ngờ, Lục Trần chỉ mới là Siêu Phàm cảnh, cũng không có bất kỳ chỗ nào đặc biệt, tại sao lại có thể trở thành Kiếm tử.
Nhưng bây giờ đã hiểu được, đối phương mới Siêu Phàm cảnh đã sinh ra kiếm ý, có thể nói thiên phú yêu nghiệt.
Nếu Lục Trần không thành Kiếm tử thì ai có thể trở thành Kiếm tử.
Vẻ mặt Minh Thương rung động, hô hấp có chút dồn dập, vốn tưởng rằng lần trước giao thủ thăm dò đã tìm hiểu đối phương, nhưng hiện tại xem ra, bản thân nương tay nhưng đối phương lại chưa từng nương tay, nếu như đối phương dùng kiếm ý thì ai mạnh ai yếu đúng là khó nói.
Chỉ mới Siêu Phàm cảnh đã ngưng luyện ra kiếm ý, Thượng Giới thiên cũng không có loại yêu nghiệt như vậy.
Một lúc sau, Lục Trần mở mắt ra, tiếc nuối nói: “Giống y hệt kiếm ý Thiên Kiếm Bích, chỉ có thể tham khảo, không thể luyện hóa, hây…”
Trong Kiếm Đế cung có một miếng Thiên Kiếm Bích, trên mặt đá phẳng bóng loáng có một kiếm ngân dài trăm trượng, kiếm ý tràn ngập trên kiếm ngân vượt qua cấp Thánh, mấy vạn năm trôi qua, kiếm ý bên trên vẫn không tan, rất khiếp người.
Kiếm ngân đó là do người sáng lập Kiếm Đế cung để lại cho hậu nhân quan sát, tìm hiểu kiếm ý.
Ít nhất, mấy Kiếm Thánh Kiếm Đế cung có thể lĩnh ngộ kiếm ý cấp Thánh cũng chính là lấy được cảm hứng ở trên kiếm ngân này.
Kiếm ý trước mặt này cũng giống như vậy, trong kiếm ý ẩn chứa quy tắc Hư Không, Lục Trần không thể luyện hóa, nếu vẫn gắng luyện hóa thì có thể sẽ bị quy tắc Hư Không làm bị thương.
Kiếm ý này dung hợp với quy tắc Hư Không rất khủng bố, một khi thoát ly nắm trong tay thì hắn sẽ bị kiếm ý cắn nuốt trong nháy mắt, thần hình bị diệt.
Lục Trần suy nghĩ một lúc, vẫn là quyết định thử một chút, dù sao thì đây cũng là kiếm ý dung hợp quy tắc Hư Không, không thử một chút thì hắn không cam lòng.
Huống hồ, mỗi một loại cơ duyên đều kèm theo nguy cơ, muốn đạt được cơ duyên thì nhất định phải trả giá đắt.
Cho nên, Lục Trần phân ra một tia kiếm ý xâm nhập vào chỗ miệng vết thương, giao hòa với kiếm ý hư không, muốn phân giải kiếm ý này.
Đúng lúc này, đột nhiên xảy ra dị biến, kiếm ý còn sót lại đột nhiên bạo động, một luồng kiếm uy khiếp người tràn ngập ra ngoài, sắc mặt Lục Trần thay đổi, bàn tay vẽ một cái, dùng kiếm ý tạo thành một màn trời, ngăn cách phía ngoài thân thể.
Nhưng vẫn không có tác dụng.
Nguy cơ mãnh liệt dâng lên trong lòng hắn, Lục Trần chủ động kích hoạt Hắc Kim chiến y.
Xẹt xẹt xẹt!
Bên ngoài của Hắc Kim chiến y nổi lên mảng lớn hỏa tinh.
quy tắc Hư Không để lại trên kiếm ý trực tiếp đột phá kiếm ý phòng ngự của hắn, hoặc là nói đã lơ là, trực tiếp tới bên ngoài cơ thể.
Nếu không phải kích hoạt Hắc Kim chiến y thì có khả năng hắn sẽ gặp nguy.
Xẹt!
Lại một tia kiếm ý hư không nhỏ như sợi tóc đột phá phòng ngự của lòng bàn tay, nhẹ nhàng xẹt một cái, sau đó cổ tay của Lục Trần hiện lên một vết thương nhỏ, máu tươi bắn mạnh ra ngoài.
Sắc mặt Lục Trần trắng bệch, nhanh chóng lùi lại, cách xa đầu rồng.
Lục Trần cúi đầu nhìn bàn tay của mình, sâu đủ thấy xương, thậm chí xương còn có chút rạn, lòng bàn tay suýt chút thì rơi ra.
Đồng thời còn có từng tia kiếm ý hư không lưu lại trên miệng vết thương, ăn mòn miệng vết thương của hắn.
Lục Trần nhanh chóng móc bình Chân Long dịch ra, trực tiếp uống xuống.
Đồng thời điều động kiếm ý toàn thân dung hợp với kiếm ý hư không trên miệng vết thương, dù chỉ một tia kiếm ý hư không nhỏ như sợi tóc cũng suýt chút đã chém đứt cánh tay của Lục Trần.
Qua nửa tiếng sau, Lục Trần mới luyện hóa tia kiếm ý nho nhỏ đó.
Miệng vết thương trên cổ tay không còn kiếm ý mới dần dần khép lại, hồi phục.