Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 315: Sự phẫn nộ của Hắc Long yêu tôn (2)

Chương 315: Sự phẫn nộ của Hắc Long yêu tôn (2)


Đối với một con Hắc Long đã đến rất gần với phạm vi của Thiên Tôn, đây định là vô cùng nhục nhã.
Hắn là Hắc Long yêu tôn, là vua của một quốc gia thuộc Cửu Thiên, đối với hắn mà nói thì cấp Thánh vương chỉ cần tùy tiện vung tay là có thể đánh chết.
Bây giờ, rồng xuống đồng bằng bị chó cắn, một Thánh vương nho nhỏ lại ăn trộm thịt của hắn.
Mà tên Thánh vương này đã tới rồi lui tận mấy lần.
Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục, hắn sử dụng sức mạnh của nguyên thần để cưỡng bức phá vỡ đại trận phong vàng kim, đốt cháy hồn lực, chạy ra ngoài và đi vào tâm trí của Thánh vương, chiến đấu với nguyên thần của đối phương một hồi, phải tiêu hao mất một phần ba hồn lực mới trấn áp được đối phương.
Kể từ đó, tên Thánh vương kia cũng không bao giờ đến nữa.
Trong vạn năm qua, Hắc Long yêu tôn ngủ tương đối yên bình.
Đột nhiên, nguyên thần của Hắc Long yêu tôn cảm thấy vô cùng sợ hãi, mở mắt ra, lộ ra một đôi con ngươi huyết sắc chói mắt, ánh mắt đáng sợ cùng khí tức khiếp người.
Hắc Long yêu tôn bị một dự cảm bất thường đánh thức từ trong giấc ngủ say, hắn ngẩng đầu lên như thể nhìn xuyên qua mặt đất, nhìn thấy sấm sét hội tụ trên bầu trời, tự nhủ: “Cách lần sấm sét tẩy lễ trước đó mới có năm mươi năm, tại sao ta cảm thấy sợ hết hồn hết vía như thể mất đi thứ gì đó chứ.”
“Không đúng, chẳng lẽ cái tên Thánh vương kia lại đến nữa.”
Đôi mắt của Hắc Long yêu tôn nheo lại, hắn tỏa ra một tia nguyên thần, khi xuyên qua kết giới phong ấn vàng kim xung quanh.
Xèo xèo xèo, nguyên thần bốc khói và bốc hơi lên.
Tuy nhiên, vẫn có một tia nguyên thần đột phá ra ngoài.
Chẳng bao lâu sau, nguyên thần của Hắc Long yêu tôn đã nhìn thấy bên cạnh cơ thể của mình có kẻ đang ‘ăn trộm’ thịt của hắn.
Cũng không phải là tên Thánh vương của vạn năm trước.
Đó là một con kiến hôi có cảnh giới cực kỳ thấp, ừm, một con kiến hôi mới Siêu Phàm cảnh.
Ánh mắt của Hắc Long yêu tôn có chút dại ra, sững sờ.
Hắc Long yêu tôn thực sự bị cảnh tượng này làm cho sợ ngây người.
Chẳng lẽ người của Thập vực không nghe nói đến hung danh của Hắc Long yêu tôn hắn sao, khi đó thi triển bí thuật nguyên thần, ánh sáng huyết sắc bao trùm cả một vương triều, hút sạch máu và linh hồn của hàng trăm triệu sinh linh chỉ qua một đêm.
Hắn, Hắc Long yêu tôn, hẳn là phải có uy danh tối cao trong mười vực chứ.
Tại sao một con kiến hôi Siêu Phàm cảnh lại dám ăn trộm thịt của hắn.
Khi Hắc Long yêu tôn kinh ngạc đến choáng váng, con kiến hôi Siêu Phàm cảnh hình như đã mệt mỏi, dựa vào thi thể của hắn để nghỉ ngơi.
Lúc này, một tia hồn lực của Hắc Long yêu tôn đi vào trong nhẫn không gian của đối phương, vào trong nạp giới, hắn muốn xem xem cái thằng nhóc kia đã ăn cắp bao nhiêu thịt của mình.
Khi Hắc Long yêu tôn nhìn thấy thịt rồng chất thành đống bên trong nạp giới, lập tức choáng váng.
Ước tính sơ bộ, có mấy chục tấn.
Sau đó, hắn thấy một phần cơ thể của mình bị cắt ra một lổ hổng lớn, bên trong trống rỗng, thiếu rất nhiều thịt.
“Tức giết ta rồi.”
Trong không gian dưới lòng đất, nguyên hồn của Hắc Long yêu tôn chấn động dữ dội, hồn lực trở nên gợn sóng, trong một cặp mắt huyết sắc, giống như hai ngọn lửa đang bùng cháy, như muốn đốt cháy xuyên qua không gian.
Hắc Long yêu tôn bị cảnh tượng bên ngoài làm cho chấn động đến mức muốn nổ tung ngay tại chỗ.
“Ranh con chết tiệt nhà ai, chọc lão tử này tức chết rồi.” Trong lòng Hắc Long yêu tôn xúc động muốn chửi thề, lỗ mũi bốc khói, tức giận đến đau gan đau phổi.
Không biết ranh con từ đâu đã đến ăn trộm thịt hắn, nếu như chuyện này lan truyền ra ngoài, thì Hắc Long yêu tôn của hắn sẽ làm trò cười cho thiên hạ mất.
Hắc Long yêu tôn quyết định cho con nhóc này một bài học, khẽ gầm một tiếng, tách ra một luồng nguyên thần khổng lồ, cưỡng ép xuyên qua kết giới phong ấn màu vàng kim, lúc xuyên qua hồn lực tổn thất rất nhanh, xèo xèo xèo bốc khói trắng, sau khi tổn thất mất ba mươi phần trăm nguyên thần, mạnh mẽ đột phá kết giới phong ấn màu vàng kim.
Rồng nhỏ bằng nguyên thần lớn khoảng một trượng bay ra, xoay người một cái thì đã đến trước mặt Lục Trần, vèo một cái đã tiến vào sâu trong thức hải của Lục Trần.
Nguyên thần vô cùng khổng lồ của Hắc Long yêu tôn, lặng lẽ xâm nhập vào thức hải, Lục Trần hoàn toàn không cảm nhận được.
Rồng nhỏ bằng nguyên thần dài một trượng, lơ lửng trong không gian thức hải của Lục Trần, nhìn linh hồn lực khổng lồ, hai mắt mở to: “Linh hồn của tên ranh con này sao có thể mạnh như vậy.”
Hắc Long yêu tôn bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ ngây người, bởi vì phạm vi hồn lực thức hải của Lục Trần rất rộng, giống như một cái hồ.
Đây có còn là hồn hải của một tên nhóc thậm chí còn chưa cô đọng cả nguyên thần sao.
Hắc Long yêu tôn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy hồn hải lớn như vậy, rõ ràng là một Siêu Phàm cảnh mà lại có hồn hải có thể so với võ giả Vương cấp.
“Tên nhóc này có thể trở thành một hạt giống rất tốt.” Hắc Long yêu tôn tự nói với bản thân, hắn có thể phân chia một tia nguyên thần, đoạt xác hồn hải này, nắm quyền chủ động của cơ thể này trong tay, giống như một phân thân ra ngoài đi dạo.
Trước đây hắn cũng có thể đoạt xác, nhưng hắn đã không làm, dù sao thì hắn cũng là một sinh vật đã đến rất gần với Thiên Tôn, tầm nhìn rất cao, chướng mắt cơ thể của võ giả bình thường, ngay cả hứng thú để đoạt xác cũng chẳng có.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất