Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 330: Người đứng đầu ở Huyền vực

Chương 330: Người đứng đầu ở Huyền vực


Vừa nãy hắn đã nôn ra máu vì đòn tấn công dữ dội của Mai Tiêu, bây giờ cơ thể vẫn còn đau nhức.
Lục Trần hờ hững nói: “Ta không phải đối thủ của hắn, không ngăn cản nổi.”
Ngừng một chút, hắn nói thêm: “Còn nữa, ai bảo ngươi cướp Thái Hạo bảo giáp của hắn làm gì.”
Kim Anh Tuấn tỏ vẻ cay đắng, nói: “Rõ ràng là ta có được nó trước, nhưng ai biết được nó là của hắn, tên này là ai vậy, thực lực lại mạnh đến như thế.”
Trong giọng điệu của Kim Anh Tuấn không giấu nổi sự kinh ngạc, chỉ vừa mới giao chiến có mấy phút, hắn đã bị đánh bại đến rối tung rối mù.
Sức chiến đấu của đối phương rõ ràng là vượt trội hơn hẳn một bậc so với cấp Thánh Tử, điều này khiến cho người ta có ấn tượng rất sâu đậm.
Vì vậy, Kim Anh Tuấn không nhịn được dò hỏi đó là ai.
Lục Trần đáp: “Người đứng đầu ở Huyền vực, Mai Tiêu.”
“Mai Tiêu.”
“Mai Tiêu của Huyền vực.”
Những người xung quanh không khỏi kích động, lộ ra biểu cảm ngạc nhiên.
Tuy bọn họ chưa từng gặp qua Mai Tiêu, nhưng dĩ nhiên cũng đã nghe đến danh tiếng của Mai Tiêu, người thứ đầu trong thế hệ trẻ tuổi của Huyền vực, đây không phải chuyện đùa, không ai dám phản bác và không hài lòng, bởi vì cấp Thánh Tử đã từng giao chiến với Mai Tiêu cũng đã thua một cách tâm phục khẩu phục, thực lực của Mai Tiêu khiến cho người ta phải tuyệt vọng, là một con quái vật trong số các thiên tài.
Gia tộc của Mai Tiêu, di vật truyền lại cũng vô cùng cổ kính và lâu đời, nghe nói đã có lịch sử hàng chục vạn năm, những món đồ cổ của gia tộc rất nhiều, vang danh Huyền vực.
Ngoài ra, Mai gia không chỉ có lai lịch vững vàng, mà còn là gia tộc tuỳ tùng của Hoa Điệp tiên tử.
Hoa Điệp tiên tử được công nhận là luyện đan sư đứng đầu trong thập vực, không ai có thể vượt qua, sinh sống ở Đan Minh trong Huyền vực.
Trình độ của Hoa Điệp tiên tử trong lĩnh vực luyện đan khiến người ta ngưỡng mộ, đan dược Thánh phẩm được nặn bằng tay, không biết đã có bao nhiêu đại nhân vật đỉnh cấp đến xin đan, đáng tiếc thay, Hoa Điệp tiên tử luyện đan hoàn toàn phụ thuộc vào tâm trạng, khi tâm trạng tốt sẽ luyện đan miễn phí, tặng đan miễn phí, khi tâm trạng không tốt, cho dù là sự tồn tại cấp bậc Thánh vương mang theo khoản thù lao đắt đỏ đến xin đan, Hoa Điệp tiên tử cũng sẽ không thèm để ý đến.
Kim Anh Tuấn tò mò hỏi: “Làm thế nào mà ngươi quen biết được Mai Tiêu?”
Lục Trần cười, đáp: “Bởi vì ta đẹp trai, thế nên mới quen biết, hơn nữa, Mai Tiêu còn muốn trở thành tùy tùng của ta, nhưng mà ta đã từ chối rồi.”
Kim Anh Tuấn trợn mắt, nói: “Ngươi lại khoác lác rồi.”
“Haizz.”
Mọi người xung quanh cũng thầm thở dài, Lục Trần thật sự càng ngày càng không biết xấu hổ.
Mai Tiêu đường đường là người đứng đầu Huyền vực, danh tiếng lẫy lừng khiến người khác khiếp sợ, tương lai sẽ dễ dàng lên Thánh cảnh, sau này dù có trở thành nhân vật đỉnh cao trong thập vực, ai nấy cũng sẽ không cảm thấy ngạc nhiên.
Nhân vật này sẽ trở thành tùy tùng của Lục Trần, điều này có thể sao? Rõ ràng là không có khả năng.
Khóe miệng của u Dương Cuồng giật giật, Lục Trần huênh hoang quá mức rồi, không ai có mặt ở đây hiểu rõ Mai Tiêu hơn hắn, đó là một người cực kỳ kiêu ngạo, cho dù là sức chiến đấu ở mức độ nào đi nữa, mà lúc gặp Mai Tiêu, chào hỏi hắn, đối phương có thể gật đầu đáp lại, đã là một sự nể mặt cực kỳ lớn rồi.
Nhân vật này sẽ trở thành tùy tùng của người cùng thế hệ sao, rõ ràng là không có khả năng.
Lục Trần nhún vai cười trừ, cũng không giải thích thêm.
Nói thật mà chẳng ai tin, hắn cũng hết cách rồi.
“Sư đệ, tên ngốc này, có phải ngươi đã cướp một thanh Thánh kiếm của Băng Tuyết cung điện không?” Đột nhiên, Kim Anh Tuấn dường như nhớ ra điều gì, liền nhìn Lục Trần, hỏi.
“Không có.”
Lục Trần lắc đầu, cố ý tỏ vẻ mù tịt, trong lòng có chút ngạc nhiên, sao Kim Anh Tuấn lại biết rằng hắn có được một thanh Thánh kiếm.
Lúc lấy được thanh kiếm, hắn đã gặp phải nữ đệ tử của Băng Tuyết cung điện bước đến, lúc đó đoán chừng thi thể nữ tử kia rất có thể có liên quan đến Băng Tuyết cung điện.
Hiện giờ xem ra là đúng rồi.
Kim Anh Tuấn gấp lên, nói: “Còn nói không có, chính là ngươi giả dạng ta cướp Thánh kiếm của Băng Tuyết cung điện.”
Lục Trần nghiêm mặt, nói: “Sư huynh, ngươi không được ăn nói bậy bạ, ngươi giả dạng thành ta đi gây chuyện khắp nơi, ta còn chưa tính toán với ngươi, giờ ngươi còn cắn ngược lại ta.”
Những người xung quanh nghe được lời nói của Lục Trần, tất cả đều gật đầu đồng tình.
Vừa nãy, Kim Anh Tuấn giả dạng làm Lục Trần nói điêu mà không làm, hứa với Khương Thải Nghiên hai bình Tiên Nhân Túy, hứa với Trần Hồng và La Nguyên mỗi người một lọ Chân Long dịch, nếu Lục Trần thực sự không có ở đây, bọn họ sẽ bị Kim Anh Tuấn bỡn cợt.
Nhìn thấy những người xung quanh hùa theo lời nói của Lục Trần, Kim Anh Tuấn tức muốn nôn ra máu, nói: “Sư đệ, thanh kiếm đó thuộc về Băng Tuyết cung điện, chúng ta không thể lấy đồ của người khác một cách bừa bãi, ngươi mau đưa cho ta, ta đem trả lại cho người ta.”
Lục Trần lắc đầu nói: “Sư huynh, ngươi nói như vậy là không đúng, ta không có thanh kiếm mà ngươi nhắc tới, sao có thể lấy ra được? Ngươi là đang ép buộc ta sao?”
Sau đó, rất nhanh chóng, từ xa có một nhóm người đang đến, chính là nhóm người của Băng Tuyết cung điện, vừa nhìn thấy có rất nhiều người ở đây, bọn họ liền bay tới, khi nhìn thấy Kim Anh Tuấn cũng ở trong đám đông, lông mày lập tức dựng đứng, sát khí bừng bừng, mang theo trận cuồng phong, nhanh chóng đi đến nơi này.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất