Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 355: Đội hình cường đại (2)

Chương 355: Đội hình cường đại (2)


Lục Trần cũng không keo kiệt, lấy ra một bình Tiên Nhân Túy, cùng với một lượng lớn linh quả lục thất giai chiêu đãi bát hoàng bát vương.
"A, đây là loại rượu gì?"
Tiên Nhân Túy vừa đổ ra, lập tức khiến vẻ mặt bọn họ chấn động, tất cả đều tò mò nhìn về phía bình rượu trong tay Lục Trần.
Lục Trần vừa rót rượu cho bọn họ, vừa nói: "Tiên Nhân Túy."
"Tiên Nhân Túy?"
Bát hoàng bát vương nghe xong đều vô cùng kinh ngạc, trong mắt hiện lên vẻ kỳ quái.
Bọn họ chỉ nghe thấy Tiên Nhân Túy, nhưng chưa từng uống qua, giờ đây lại được hưởng lộc.
Lục Trần mỉm cười nói: "Các vị đừng uống say, đợi lát nữa còn cần làm việc, chờ tiêu diệt Cổ gia và hoàng tộc xong sẽ có đồ tốt hơn chiêu đãi các vị."
Bát hoàng bát vương nghe Lục Trần nói vậy, trong mắt đều lóe ra vẻ kỳ dị, người này còn có thể lấy ra thứ tốt hơn cả Tiên Nhân Túy để chiêu đãi đám bọn họ sao, chuyện này có chút đáng mong đợi.
Trong đại sảnh lầu hai, có không ít thực khách ngửi thấy mùi của Tiên Nhân Túy, nhao nhao lần theo nguồn gốc, nhìn về phía bàn của Lục Trần.
Thầm nghĩ không biết bọn họ đang uống rượu gì, tại sao lại thơm như vậy.
"Tiểu nhị!"
Một nhóm thực khách gọi tiểu nhị của Cẩm Ninh khách điếm tới, chỉ vào bàn của Lục Trần, nói bọn họ muốn uống loại rượu này, tiểu nhị lắc đầu bảo rằng khách điếm không có, đây là rượu mà khách nhân người ta tự chuẩn bị.
Một đám người bất đắc dĩ thở dài, thì ra là rượu tự chuẩn bị.
Nhưng mà, cũng có người không buông tha, cách đó không xa có một thanh niên cẩm y ngọc bào, nắm chặt tóc của một cô nương, thái độ kiêu căng nói: "Ta mặc kệ, ta muốn uống rượu của bàn kia, khách điếm các ngươi mau mau đưa lên một phần cho ta, không thì đừng trách ta san bằng khách điếm của các ngươi thành phế tích."
"Cổ công tử, thật sự không có, ngươi bỏ qua cho ta đi." Một giọng nói thống khổ và cầu khẩn truyền đến.
Lục Trần quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thanh niên hoa bào đang nắm chặt tóc của Thanh Ly, hung tợn tra hỏi.
Tóc Thanh Ly bị túm, khuôn mặt đầy vẻ đau khổ.
"Muốn uống rượu thì đến đây đi." Lục Trần thản nhiên mở miệng.
Hai mắt thanh niên kia sáng lên, nghênh ngang đi tới, nói: "Rượu của ngươi là loại rượu gì, còn thơm hơn rượu ủ chế ở Cổ gia ta, cách điều chế là gì, nói cho ta biết, ta muốn mua lại."
"Ngươi là người của Cổ gia?" Lục Trần nhìn về phía thanh niên.
Thanh niên mặc hoa bào kiêu ngạo nói: “Không sai, ta là nhị công tử Cổ gia Cổ Ngọc.”
Cổ Ngọc nhìn bầu rượu trên bàn, mùi rượu nồng đậm tỏa ra từ nơi đó. Dù gì Cổ gia cũng là thế gia sản xuất rượu truyền thừa vạn năm, có rượu gì chưa từng thấy, nhưng đây là lần đầu hắn ngửi thấy mùi rượu nồng đậm như vậy. Đây chắc chắn là một loại rượu ngon cực phẩm.
Nếu như có thể lấy được công thức thì uy danh của Cổ gia sẽ tăng lên rất nhiều. Và Cổ Ngọc hắn sẽ là một người có đóng góp lớn cho Cổ gia, cũng sẽ được gia tộc coi trọng.
“Hay dùng người này tế đao vậy!” Lục Trần mở miệng nói.
Ầm!
Một khí tức đáng sợ ở bên cạnh đột nhiên bùng nổ, một Vương giả tuyệt đỉnh ở gần Cổ Ngọc nhất động thủ, lòng bàn tay phát sáng hòa thành chưởng đao, tỏa ra khí tức đao khí đáng sợ.
Một chưởng đao lấp lánh còn nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng, lập tức chui vào mi tâm Cổ Ngọc.
Cổ Ngọc vẫn giữ vẻ mặt kiêu căng như cũ, cứng đờ người tại chỗ. Mấy giây sau, lấy mi tâm làm trung tâm, thân thể hắn bỗng nhiên tách sang hai bên, máu tươi chảy đầy đất.
Vương giả tuyệt đỉnh muốn tập sát Siêu Phàm cảnh phổ thông, dễ dàng hoàn thành trong một ý nghĩ. Cổ Ngọc không kịp bất ngờ, bị đánh thành hai nửa.
“A!”
Đến tận lúc này, khách hàng xung quanh mới phát hiện mà sợ hãi kêu lên thất thanh.
Bọn họ không ngờ được, có người dám hành hung ở hoàng thành, hơn nữa người bị giết còn là một thiếu chủ của Cổ gia.
Đám người này sao lại dám làm vậy, chẳng lẽ không sợ Cổ gia trả thù sao?
“Các ngươi… gây họa rồi.”
Không bao lâu sau, một nam tử trung niên bụng phệ xuất hiện ở nơi này, liếc nhìn thi thể trên mặt đất rồi nhìn về phía đám người Lục Trần, hít sâu một hơi nói.
Nam tử trung niên bụng phệ này có tu vi Vương cảnh sơ kỳ, là lão bản của Cẩm Ninh khách điếm.
Lão bản Cẩm Ninh khách điếm cảm thấy, tuy người ra tay có tu vi Vương giả tuyệt đỉnh nhưng mà Cổ gia có đến chín Vương giả, có hai người là Vương giả tuyệt đỉnh, ngoài ra còn có hai Hoàng, một là Hoàng giả đỉnh phong, một là Nhân Hoàng tiểu thành.
Trong này có người giết thiếu chủ Cổ gia, cả đám bọn họ đều sẽ bị liên lụy.
“Gây họa.”
Nghe thấy câu này, trong mắt Lục Trần hiện lên ý cười.
Nhóm Hoàng giả bên cạnh cũng đều cười.
“Nói không sai, Cổ gia gây họa, chọc phải bọn ta.” Người mở miệng nói là một Vương giả tuyệt đỉnh khác, nhưng lại xuyên tạc ý tứ của lão bản Cẩm Ninh khách điếm, nói xong cũng phóng thích ra khí tức thuộc về Vương giả tuyệt đỉnh.
“Hai Vương giả tuyệt đỉnh.”
Lão bản Cẩm Ninh khách điếm hốt hoảng, sau đó chợt phát hiện ra, mặc dù đám người này không tỏa ra khí tức nhưng lại tản mát ra một loại hương vị khó hiểu, giống như đều không phải hạng người tầm thường.
“Đi thôi, đi tiêu diệt Cổ gia.” Lại một Vương giả tuyệt đỉnh khác mở miệng nói, giọng nói hắn bình thản nhưng lại mang theo một lực lượng xuyên thấu nguyên thần.
Bốn vị Vương giả tuyệt đỉnh, bôn vị Vương giả đỉnh phong cùng tỏa ra khí tức.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất