Chương 370: Phong vân hội tụ (2)
Lại nói, từ nhỏ vận mệnh của chủ Hoàng giả này gập ghềnh, nương tựa với một con chim ưng, sau khi xưng Hoàng mở Hoàng triều thì lấy tên là Hoàng triều Thần Ưng.
Hiện giờ đã tiếp cận Thánh cảnh, là người mạnh nhất dưới Thánh cảnh.
Cung chủ Hoàng triều Thần Ưng ngồi cự ưng tiến vào trong Hoàng thành, từ đầu đến cuối vẫn duy trì thái độ siêu nhiên, nhưng trong lòng lại nghi hoặc: “Người của Thánh giáo Luyện Cổ đang làm gì vậy, tại sao đột nhiên ra tay với Hoàng triều Bắc Chu, về sau có ra tay với ta hay không.”
Cũng có người của Thánh giáo Luyện Kim ở Hoàng triều Thần Ưng mở ra một khoáng mạch.
Một tháng trước, Nhân Hoàng đại thành Lý Hải Dương dẫn ba Hoàng giả, hai Vương giả tuyệt đỉnh đột nhiên rời đi, sau đó Hoàng triều Bắc Chu suýt chút nữa bị diệt.
Điều này khiến chủ Hoàng triều Thần Ưng rất nghi ngờ.
Lần này hắn đích thân đến đây, ngoại trừ chúc mừng Thái tử Hoàng triều Bắc Chu sắp thành hôn, còn phải tìm hiểu rõ một chuyện, là tại sao Thánh giáo Luyện Cổ lại ra tay với Hoàng triều Bắc Chu.
Có phải bọn họ muốn phát triển thế lực, hoặc là người đối phó tiếp theo chính là Hoàng triều Thần Ưng của hắn.
Vụt!
Cự ưng lắc mình biến đổi, hóa thành một nam tử thân người đầu ưng, đứng trước mặt chủ Hoàng triều Thần Ưng, mở miệng nói: “Chủ nhân không cần lo lắng, Thánh giáo với chủ Hoàng triều Bắc Chu chắc chắn không phải xưng bá, dù sao thì đại bản doanh của bọn họ là ở Thanh vực xa xôi, không còn ở Hoang vực nữa.”
Chủ Hoàng triều Thần Ưng thở dài: “Hy vọng là vậy.”
Sau khi chủ Hoàng triều Thần Ưng đến, lại một luồng khí tức khủng bố bộc phát, một luồng đao ý to lớn mênh mông tràn ngập toàn bộ Hoàng thành, luồng đao ý khiếp người này cực kỳ sáng chói.
Luồng đao ý này không chỉ kinh động đến người của Hoàng thành, mà còn kinh động đến mấy chủ Hoàng triều khác.
“Luồng khí tức này, khí tức của Đao Thánh!” Một Hoàng chủ thân mặc Hoàng bào mở miệng nói trong tửu lâu nào đó.
“Đao ý thật mãnh liệt, lẽ nào là Thánh cảnh Đao Thánh đến!”
Mọi người giật mình.
Đao Thánh, một người sở trường dùng đao, xếp thứ hai mươi mấy trên Thánh bảng, mặc dù xếp hạng này không cao lắm nhưng chung quy vẫn là Thánh cảnh, dẫn đến xôn xao.
Cổng thành có một lão giả mặc áo đen, lưng mang theo một thanh trường đao, bên cạnh có một đệ tử, tiến vào Hoàng thành, sau đó hoàn toàn biến mất.
Ngày hôm sau, tử khí đông lai, trên không trung của Hoàng thành xuất hiện một tử nguyệt cực lớn, thánh uy bao trùm Hoàng thành.
Cho đến lúc trưa, vòng tử nguyệt này mới tiêu tán.
“Tử Thánh cũng đến rồi!” Mọi người kinh ngạc hét lên.
Sau khi Đao Thánh đến, Tử Thánh cũng đến, hiện giờ Tử Thánh là tồn tại trên bảng Chí Cường, nhân vật cấp bậc này bước vào Hoàng triều dẫn đến làn sóng nghị luận sôi nổi.
Hai Thánh cảnh đến, ngoài sáng trong tối, lại có nhân vật lớn xa lạ đến, mặc dù có mấy người không lộ diện nhưng thánh uy lóe lên đã cho thấy có Thánh cảnh khác bước vào Hoàng thành.
Càng ngày có càng nhiều người vào Hoàng triều, mà bữa tiệc thành hôn một tháng sau ở hoàng cung chỉ còn lại mười ngày.
Trong hoàng thành, thế lực khắp nơi tề tụ, ngư long hỗn tạp.
Bởi vì Cẩm Ninh khách điếm được xem là khách điếm tương đối tốt, nửa tháng nay có hai thế lực muốn ở lại, nhưng nghe nói đám nhân mã có thù với hoàng tộc Bắc Chu ở tại nơi này nên đã bị dọa rời đi.
Bọn họ không muốn xảy ra xung đột, đám nhân mã này có tám vị Hoàng, hai trong số đó là Nhân Hoàng đại thành nên không trêu chọc được.
Nhưng vạn sự không có tuyệt đối, hôm nay có một đoàn người đến trước cửa Cẩm Ninh khách điếm.
Đám người này do một công tử ca bạch y dẫn đội, diện mạo công tử bạch y tuấn tú khiến người ta có loại cảm giác yêu dị.
Mấy người đi theo sau đều có khí tức bất phàm, sâu không lường được, nếu như nhìn kỹ, trong đám người này ngoại trừ công tử bạch y thì không có kẻ yếu nào khác.
Khí tràng của đám người này rất mạnh, đi trên đường giống như mặt trời trên trời, rất được chú ý.
Cuối cùng, bọn họ dừng chân trước cửa Cẩm Ninh khách điếm.
“Ha ha, nghe nói luồng thế lực tiêu diệt ba vị Hoàng Chu gia đang ở bên trong, đi vào xem xem là thế lực phương nào lại to gan như thế!” Thanh niên bạch y tuấn tú nhẹ giọng nói.
Một lão giả phía sau thấp giọng nói: “Công tử, thời buổi rối ren, không nhất thiết phải xung đột với bọn họ, nếu bọn họ dám đắc tội Đan Hoàng điện, chắc chắn là có bối cảnh.”
Thanh niên bạch y tuấn tú mở miệng nói: “Bàng lão, ngươi sai rồi, chuyến này đến hoàng tộc Bắc Chu, ngoại trừ phụ thân đại nhân được mời ra còn cần thỉnh cầu Đan Thánh tiền bối luyện chế một viên đan dược bát phẩm, nếu chúng ta có thể giải quyết bọn họ, có được thiện cảm của Đan Thánh, thì bảo Đan Thánh luyện đan dược sẽ dễ dàng hơn.”
“Điều này…” lão giả phía sau chần chờ.
“Khí tràng đám người này thật mạnh, là ai vậy?”
“Loan gia, thế lực cấp Bá Chủ ở phía tây Hoang vực.”
Quần chúng xa xa vây xem, nhìn đám người xì xào bàn tán.
Loan gia vốn không phải là gia tộc bình thường, tuy không mở Hoàng triều nhưng lại nắm trong tay tài nguyên của hai Hoàng triều, bởi vì Loan gia là thánh tộc, lão tổ Loan Kinh Hồng trong gia tộc chính là tồn tại trên Thánh bảng, uy danh rất cao.
Nhìn thấy người của Loan gia đứng trước Cẩm Ninh khách điếm, người xung quanh đều lộ ra dị sắc.
Hiện giờ phía bên hoàng cung vẫn chưa truyền động tĩnh đến đã có gia tộc chủ động giải quyết phiền phức thay Chu gia rồi sao.
Quả nhiên, sau khi Chu gia lên Đan Hoàng điện, không cần mở miệng đã có người giải quyết phiền phức thay bọn họ.