Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 374: Bộ đồ Minh Nguyệt

Chương 374: Bộ đồ Minh Nguyệt


Thánh giáo Luyện Cổ có hai luyện khí sư cấp Thánh tọa trấn, một trong số đó tên là Phong Bất Ngữ, nghe Hạng Phong nhắc tới hai chữ Phong lão, Lục Trần lập tức liên tưởng đến lão già lặng lẽ Phong Bất Ngữ đó.
Hạng Phong, Lý Hải Dương gật đầu.
Người mà Loan Hoài dẫn đến đã choáng váng, bởi vì bọn họ đã nghe qua danh húy của Phong Bất Ngữ, không chỉ nghe qua mà còn như sấm rền bên tai.
Bởi vì bộ đồ Minh Nguyệt là do một luyện khí sư tên là Phong Bất Ngữ tiền bối luyện chế ra.
Trước đây vì bộ đồ Minh Nguyệt, Loan Thánh đi xa đến Thanh vực, tốt xấu gì cũng trả cái giá rất lớn mới khiến Phong Bất Ngữ tiền bối luyện ra.
“Ngươi, tại sao các ngươi lại biết Phong Bất Ngữ tiền bối?” Một Nhân Hoàng đại thành phía sau Loan Hoài hỏi, trong giọng nói mang theo tia run rẩy không thể phát hiện.
Hạng Phong cười giễu nói: “Bọn ta và Phong lão đều là người của Thánh giáo, ngươi nói tại sao bọn ta lại biết nhau chứ.”
Nghe Hạng Phong nói, đám người Loan Hoài choáng váng.
Đám người này là Thánh giáo Luyện Cổ của Thanh vực.
Vậy chẳng phải là bọn họ đang đá vào tấm sắt sao.
Mặc dù nhà mình có Loan Thánh, nhưng Thánh giáo Luyện Cổ Thanh vực không chỉ có một Thánh cảnh, đây là môn phái luyện khí đỉnh cấp Thanh vực, ngay cả luyện khí sư cấp Thánh cũng có hai người, nghe nói Thánh cảnh bên trong có thể đếm được đến hai chữ số.
Người mà Loan Hoài dẫn đến hóa đá, đầu óc trống rỗng.
Đúng lúc này, Lục Trần nói một câu: “Ngây ra làm gì, còn không mau cởi bộ đồ Minh Nguyệt ra.”
Khiến mấy người choáng váng lấy lại tinh thần.
Loan Hoài quay đầu lại, chỉ thấy thanh niên trước mặt trừng mắt nhìn hắn, có thái độ không đồng ý thì sẽ lột y phục của hắn.
“Ta… không…”
Sắc mặt Loan Hoài tái nhợt, lắc đầu.
“Hạng lão, ra tay!” Lục Trần nói: “Xem ra bọn họ vẫn không phục, muốn chọi với chúng ta vậy thì chúng ta va chạm với hắn cái đi.”
“Thiếu chủ!”
Nhân Hoàng đại thành của Loan gia ở phía sau nhìn Loan Hoài, dùng ánh mắt bày tỏ giống như đang nói: “Tạm thời đưa bộ đồ Minh Nguyệt cho bọn họ, đợi Loan Thánh đến hẵng quyết định.”
“Được!”
Loan Hoài đắn đo một lúc rồi cắn răng nói.
Cuối cùng, hắn không tình nguyện cởi bỏ năm phần bả vai, bao cổ tay, giáp vị, buộc chân, thắt lưng của bộ đồ Minh Nguyệt ra.
Sau khi cởi bỏ bộ đồ Minh Nguyệt, trên người Loan Hoài chỉ còn lại một lớp áo ngủ, khác hoàn toàn với hình tượng anh vũ lúc trước.
“Hiện tại có thể đi rồi chứ!” Loan Hoài trừng mắt nhìn Lục Trần, trong lòng vô cùng căm giận.
Sắc mặt đám người phía sau cũng không đẹp, nhưng hiện tại tình thế bức bách, nên không thể không thuận theo.
Lục Trần liếc mắt một, nói: “Ngươi cảm thấy bộ hộ giáp này của ngươi đáng giá bốn tỷ linh thạch sao, nghĩ nhiều rồi đó, cùng lắm chỉ đáng một tỷ linh thạch, tính ra ngươi còn nợ ta ba tỷ linh thạch, nếu thật sự không lấy ra được thì viết tờ giấy nợ rồi đi.”
Lục Trần cảm thấy lột hết y phục của đối phương xuống, cho dù là ép cũng không lấy ra được thứ tốt, nhưng cũng không thể để đối phương trần mông rời đi, như vậy có phải quá phát điên rồi hay không.
Cho nên để đối phương viết tờ giấy nợ là được rồi.
Nghe Lục Trần báo giá, mũi của Loan Hoài tức đến vặn vẹo, bộ đồ Minh Nguyệt của hắn đã không thể dùng linh thạch để đo lường, cho dù dùng linh thạch thì ít nhất cũng là hơn hai tỷ linh thạch.
Mặc dù chỉ là cấp bậc Hoàng khí đứng đầu, nhưng muốn gom đủ một bộ là điều rất khó, rất nhiều hộ giáp của truyền nhân thánh địa cũng không trân quý bằng bộ đồ Minh Nguyệt của hắn.
Vì vậy, hắn bắt đầu mặc cả: “Bộ đồ Minh Nguyệt là đỉnh cấp nhất trong Hoàng khí, mặc năm món trên người có thể phát huy năng lực phòng ngự siêu mạnh, không yếu hơn hộ giáp phòng ngự Thánh khí, có thể chịu đựng từ ba chiêu của Thánh cảnh trở lên, hơn nữa sau này còn có thể tăng cấp phẩm chất, ít nhất là ba tỷ linh thạch.”
“Ba tỷ linh thạch, ngươi nằm mơ à, ba tỷ linh thạch đã có thể mua một bộ võ khí Thánh khí rồi, như vậy đi, cho ngươi cái giá, một tỷ hai linh thạch!” Lục Trần bĩu môi.
Loan Hoài trừng mắt, nói: “Đây là năm món pháp bảo phòng ngự, đắt hơn nhiều so với Thánh khí thông thường, ra giá hai tỷ rưỡi linh thạch.”
Lục Trần nói: “Một tỷ rưỡi linh thạch, không thể hơn được nữa.”
Loan Hoài không chút buông lỏng, nói: “Không được, giá thấp nhất, hai tỷ tư linh thạch, ngươi phải chốt hai tỷ tư linh thạch cho ta.”
Lục Trần chau mày, nói: “Mặc dù là năm món Hoàng khí đỉnh cấp nhưng lại không đáng hai tỷ tư linh thạch, bỏ đi, ta sẽ hào phóng một chút, hai tỷ linh thạch, thấy sao?”
“Đừng được nước lấn tới, nói thêm câu nữa, có tin ta lột sạch ngươi treo trên cổng thành để mọi người thưởng thức ngươi không!” Lần này không đợi Loan Hoài nói chuyện, Lục Trần đã uy hiếp.
Thấy hai người họ trả giá qua lại, đám người Hạng Phong và người của Loan gia nhìn nhau bối rối.
“Được!”
Loan Hoài bị uy áp của người nào đó chèn ép, không thể không thuận theo.
Cuối cùng bộ đồ Minh Nguyệt chốt giá hai tỷ linh thạch, lại thêm sáu tỷ linh thạch trước đó, tổng cộng là tám tỷ linh thạch.
Loan Hoài viết một tờ giấy nợ hai tỷ linh thạch, sau đó lạnh lùng rời đi.
Nhìn bóng lưng Loan Hoài rời đi, Hạng Phong nói: “Chúng ta làm như vậy, có phải hơi phát rồ hay không?”
Vừa nãy bắt chẹt chục tỷ khiến Hạng Phong có chút ngại ngùng.
Lục Trần cười nói: “Phát rồ gì chứ, nếu như chúng ta không có thực lực, không chấn nhiếp được bọn họ thì sẽ chết tại nơi này đó.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất