Chương 376: Xách đầu đến gặp ngươi (2)
Cũng nhờ có hai người họ nên bọn họ mới dám quay lại Hoàng thành, nếu không, ngay cả nhà mình cũng không dám về.
Ngoại trừ hai Nhân Hoàng đại thành của Đan Hoàng điện, còn có một thanh niên cực kỳ xuất trần, mày kiếm mắt sao, ngũ quan lập thể, hết sức tuấn tú, lúc này trong mắt hắn có từng tia lạnh lẽo.
Thanh niên này chính là Chu Tuấn, Thái tử của Hoàng triều Bắc Chu, năm năm nay luôn luyện đan ở Đan Hoàng điện, khi nghe được chuyện xảy ra ở Hoàng triều cũng rất phẫn nộ.
Chu Tuấn hờ hững nói: “Phụ thân, dù ngươi có làm thế nào, Đan Hoàng điện nhất định sẽ toàn lực phối hợp.”
Mặc dù vẫn chưa rước Chân Nhu qua cửa, nhưng thái độ lời nói này của Chu Tuấn nghiễm nhiên đã xem bản thân là phò mã của Đan Hoàng điện.
Chu Vĩnh Thái cắn răng, nói: “Vốn lần trước ta tế xuất Hồng Hoàng Phần Thiên đồ vây khốn bọn họ ở bên trong, ắt sẽ chết, nhưng ai ngờ một tên tạp chủng mới Siêu Phàm cảnh lại có thể móc ra Thánh khí, còn hủy đi Hồng Hoàng Phần Thiên đồ của ta.”
Đến giờ, trong lòng Chu Vĩnh Thái vẫn còn nhỏ máu.
Một món Thánh khí bị hủy đả kích đến hắn rất lớn.
Ánh mắt của Nhân Hoàng đại thành của Đan Hoàng điện bên cạnh sáng lên, nói: “Hồng Hoàng Phần Thiên đồ là Thánh đồ trung phẩm, có lực lượng phong ấn cực mạnh, vũ khí có thể dễ dàng phá được Hồng Hoàng Phần Thiên đồ, xem ra là Thánh khí thượng phẩm.”
Lúc nghe đến bốn chữ Thánh khí thượng phẩm, trong mắt của Nhân Hoàng đại thành này lộ ra vẻ nồng nhiệt.
Thánh khí được phân hạ trung thượng phẩm, hạ phẩm thường thấy nhất, trung phẩm hiếm có, mà Thánh khí thượng phẩm càng là vật phẩm khan hiếm, bên trong Đan Hoàng điện cũng chỉ có một món Thánh khí thượng phẩm mà thôi.
Chu Tuấn nhìn về phía Nhân Hoàng đại thành đang nói chuyện, nói: “Quảng Nguyên trưởng lão, ngươi đã tu hành công pháp ẩn nấp, sở trường ẩn mình, có thể đánh chết một Siêu Phàm cảnh, xã giận cho phụ thân ta hay không.”
Tần Quảng Nguyên mỉm cười, ngạo nghễ nói: “Ám sát một Siêu Phàm tất nhiên rất dễ dàng, vậy được, ta sẽ đích thân đi một chuyến, nếu không thành thì xách đầu đến gặp ngươi.”
Những ngày gần đây, hoàng thành cuồn cuộn sóng ngầm, thỉnh thoảng lại bùng nổ chiến đấu.
Chủ yếu là thế lực khắp nơi đến quá nhiều, thế lực có được Hoàng giả trấn thủ thì có hai mươi, ba mươi cái, những thế lực này có quan hệ tốt với nhau, cũng có đối địch với nhau.
Thế hệ trước tranh đấu gay gắt nhiều năm vẫn không phân được thắng bại.
Nên để thế hệ trẻ giải quyết.
Một số tiểu bối trẻ tuổi này là truyền nhân của Hoàng giả, là thiên tài trong gia tộc, tâm khí cao ngạo, không ai phục ai.
Thế là, trên không trung của Hoàng triều, mỗi ngày ở khắp nơi đều có thể thấy được chiến đài do Hoàng giả chế tạo, để tiểu bối tranh phong trên đó.
Về cơ bản thì ngày ngày đều có chiến đấu, khiến người của hoàng thành mở rộng tầm mắt.
Trên một con đường ở phía sau Cẩm Ninh khách điếm, một người trung niên áo xanh đứng đó, dung mạo rất bình thường, khí tức rất bình thường, trông giống như một người bình thường không có chút tu vi nào.
“Trong khách điếm có tám Hoàng, trong đó có hai người là Nhân Hoàng đại thành, bên ngoài thì không khẳng định được, cũng may ta đã tu luyện bí thuật Thiên Địa Quy Nhất đến viên mãn, chỉ cần cách người cùng cảnh giới ngoài một trượng thì không thể phát hiện ta.” Người trung niên áo xanh tự nhủ: “Mong là đừng để ta thất vọng, tốt nhất phải có một món Thánh khí thượng phẩm, như này mới không coi là một chuyến tay không.”
Nói xong, ánh mắt người trung niên áo xanh nhìn Cẩm Ninh khách điếm đầy thâm thúy, cứ như vậy lẳng lặng nhìn chăm chú mấy giây, sau đó đạp mạnh về phía trước, chỉ thấy bóng dáng hắn đột nhiên mờ đi, đem lại cảm giác nửa thật nửa giả cho người khác, lại đạp mạnh về phía trước, bóng dáng trở nên trong suốt.
Mỗi một bước đi, bóng dáng hắn đều trong suốt một phần, vẫn bước ba bốn bước về phía trước, thế mà bóng dáng của hắn biến mất không rõ, con đường trở nên trống rỗng, giống như chưa từng có người tới.
Khoảng thời gian này Lục Trần vẫn luôn tu hành ở Cẩm Ninh khách điếm, hiện tại hắn đã là Siêu Phàm cảnh viên mãn, chỉ thiếu chút nữa thôi là có thể bước vào Nguyên Thần cảnh, cho nên gần đây luôn cô đọng nguyên thần.
Mặc dù hắn còn chưa cô đọng nguyên thần, nhưng thức hải còn khổng lồ hơn Siêu Phàm bình thường, thậm chí là Hoàng cảnh. Một khi cô đọng thành công, nguyên thần sẽ vô cùng cường đại, vận dụng thần đương nhiên cũng không phải bình thường, không chỉ có phạm vi nhìn quét rất rộng, đoán chừng có thể dễ dàng dùng thần niệm xoắn nát nguyên thần của võ giả Nguyên Thần cảnh ngang cấp.
Người trung niên áo xanh thiên địa quy nhất, thân thể ẩn nấp trong hư vô, thành công tránh khỏi sự dò xét của thần niệm, một đường tiến vào gian phòng của Lục Trần.
“Chính là tiểu tử này…”
Người trung niên áo xanh nhìn thanh niên nhắm mắt tu luyện trước mặt, trong mắt có vẻ hiếu kì.
Nghe Chu Vĩnh Thái nói tiểu tử này có Thánh khí, có thể phá giải Hồng Hoàng Phần Thiên đồ thì chắc chắn là Thánh khí thượng phẩm.
Có thể lấy Thánh khí ra, đoán chừng bối cảnh không kém, phía sau có nhân vật Thánh cảnh, nhưng hắn cũng không sợ, điều đó nhờ vào sức mạnh tu luyện bí thuật Thiên Địa Quy Nhất, môn bí pháp này có thể khiến hắn ẩn nấp ở trong hư vô, sau khi giết người đoạt bảo vật về thì lập tức chạy mất, sẽ không để lại chút sơ hở nào, cho dù là Nhân Hoàng đại thành cũng không thể truy ra tung tích.
Nếu như không có sức mạnh tuyệt đối, sao hắn dám hy vọng có được Thánh khí trong tay đối phương.
“Đi chết đi…”